Cò, vịt, ngan ngỗng hay bất cứ loài mò cua bắt ốc nào cũng hay đứng 1 chận. Tại vì lý do sau: NGày xưa khi thượng đế tạo ra các loài vật nhưng do chưa có kinh nghiệm nên Thượng đế còn nhiều sai sót, Chỉ một thời gian ngắn sau khi ra đời, mọi loài đã nhận ra rất nhiều
điểm sắp xếp không hợp tình, hợp lý trên thân thể của họ. Rắn gì mà có
hai đầu, ngựa thì tám cẳng, Cò một chân, cá chục mắt, rết trăm chân...
Thượng
Đế quyết định cho phép muôn loài được quyền tự giải quyết với nhau.
Nguyên tắc đặt ra là kẻ nào tự thấy mình dư món gì, được phép tặng món
đó cho người thiếu thứ đó miễn sao đừng làm hư hại hay mất đi bất kỳ
một cơ phận nào mà Thượng Đế đã tạo ra.
Khỏi nói nhiều chắc bạn cũng đoán được sự nhốn nháo của hạ giới sau khi nghe thông cáo này.
Cò một chân xin ngựa tám cẳng nhường cho mình một chân. Ngựa nói cò hay
đứng chỗ bùn lầy, lâu ngày, cái chân ngựa cho dễ bị... mục, Thượng Đế
sẽ rầy ngựa. Cò phải hứa mỗi khi đứng dưói vũng bùn, cò sẽ co lên một
chân, ngựa mới đồng ý cho.
Chó cũng được ngựa cho thêm 1 cẳng sau khi hứa là mỗi khi đứng đái sẽ co cái cẳng đó lên cho khỏi dính nước tiểu.
Đàn bà lúc đó chưa có chân nào, nàng ngước cặp mắt dễ thương, nhỏ nhẹ xin ngựa cho hai chân:
-
Tôi không làm hư đôi chân anh cho đâu mà sợ. Tôi không đứng ở nơi bùn
lầy như con vịt, tôi cũng không tè vào chân như con chó..
Ngựa ngần ngại:
-
Trường hợp chị quả có khác. Khi đi, khi đứng thì không trở ngại chi
nhưng khi nằm, chị có cái tật hay để người ta nằm đè lên mình. Mà mấy
lúc đó, chị lại thường ở trạng thái mê mẩn, không còn biết trời trăng
gì ráo, rất dễ bị đè gẫy chân.
Nàng cúi đầu, ngẫm nghĩ một hồi lâu, xong ngước lên, nhìn thẳng vào mặt ngựa, bàn tay nắm chặt, giọng cả quyết:
- Anh cứ cho tôi hai chân dư của anh đi.. Tôi đã có cách giữ gìn.
- Cách gì? Bộ chị tính không cho ai nằm đè lên mình nữa hả?
- Vẫn cho đè chứ, nhưng những lúc đó, tôi sẽ dơ cả hai chân lên thật cao cho khỏi gẫy chân.
Cập nhật bởi choac vào lúc 12/08/2009 15:21:45