Triết lý sống mỗi ngày nên đọc

Chủ đề   RSS   

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

28 Trang 12345>»
Thảo luận
  • #11695   05/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Điều giản dị

    Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của mình. Chợt sững người, dưới ánh sáng vàng vọt ở hành lang, người bạn cũ thời đại học đang ngồi nhẫn nại chờ đợi.

    Cuộc gặp sau gần chục năm xa được anh đón nhận bằng câu hỏi: "Lâu nay biến đi đâu thế, chắc nhân dịp gì mới ghé?...".
    Bạn làm nghề đi đo đạc địa chính thay đổi địa điểm công việc nay đây mai kia, mà chỉ toàn ở ngoại thành thôi, chẳng mấy khi gặp bạn gặp bè.


    "Lâu quá không có tin tức gì về bạn bè, tao nhớ tụi bay, thế là bắt xe ôm đi mấy chục cây số về đây, chờ đã hơn hai tiếng đồng hồ rồi".

    Gợn lên trong anh một cảm giác có lỗi. Cái cảm giác của những kẻ sống thu mình ở thành thị quá lâu, bị bao chặt bởi một kiểu sống theo quan hệ mùa vụ, nhân dịp...

    Bạn bè, đồng nghiệp đến thăm nhau cứ "hẹn có dịp rảnh...", để rồi chỉ sau vài chục phút lại gặp nhau trong quán nhậu rỉ rả, lại cười chào vờ như chẳng có lời hẹn đã qua.


    Thậm chí dạo anh mới đi làm, một đồng nghiệp còn khuyên rất chân thành: "Nếu các sếp không mời thì chớ tự tiện đến nhà thăm, kẻo không lại bị cho là dòm ngó hoặc là đến để tâu hót, nịnh nọt...".
    Những định kiến cứ như vây bọc những con người thị thành...

    Cái bắt tay của bạn bóp thật chặt dứt anh ra khỏi những suy nghĩ miên man. Thế là bạn đi...

    Anh ngồi bệt xuống chỗ bạn vừa đứng lên, lại miên man: Giá mà người ta luôn có thể đến thăm nhau với một lý do giản dị như thế, vì còn nhớ về nhau..

     
    Báo quản trị |  
  • #11696   05/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Mẹ dạy con gái

    Mẹ là người thầy đầu tiên và là người luôn sát cánh, nâng đỡ mọi khó khăn của cuộc sống. Những lời mẹ dạy về cuộc đời, tình yêu … cho con là những gì mẹ rút ra từ chính cuộc đời mẹ.

     

    1.        Về cuộc sống

    -          Con sẽ chẳng bao giờ đạt được điều gì, dù là nhỏ nhất, nếu lúc nào cũng chỉ ngồi im một chỗ.

    -          Biết trân trọng và đánh giá cao mọi niềm vui, dù là nhỏ nhặt nhất, trong cuộc sống. Đừng lúc nào cũng than vãn và mơ mộng về những thứ mà mình không thể có. Hạnh phúc là biết ước muốn vừa đủ.

    -          Những người khác có thể lấy đi của con nhiều thứ, ngoại trừ học vấn mà con đã dày công có được.

     

    2.        Về tình yêu

    -          Một người đàn ông đã yêu con thật lòng, anh ta sẽ tìm cách liên lạc lại với con cho dù con có hay không mong đợi điều đó.

    -          Con chỉ có thể làm thay đổi người đàn ông con yêu nếu anh ta thật tình cũng muốn thay đổi.

    -          Đừng bao giờ có tư tưởng kỳ vọng thái quá hoặc hoàn toàn ỷ lại vào sự chở che, giúp đỡ của bất kỳ người đàn ông nào, cho dù đó là chồng con. Người phụ nữ tài năng và hiện đại phải biết tự mình đi trên đôi chân của mình.

    -          Không nên chung sống một cách vội vàng với bất kỳ người đàn ông nào, bởi có thể anh ta không xứng đáng với tình yêu của con.

    -          Trong hai người đàn ông: một con có thể sống chung và một con không thể sống thiếu (anh ta), hãy chọn kết hôn với người đàn ông thứ hai.

     

    3.        Về hôn nhân gia đình

    -          Đừng quá cố chấp hoặc lúc nào cũng cằn nhằn những chuyện nhỏ nhặt trong cuộc sống hôn nhân. Hãy biết tôn trọng và tin yêu lẫn nhau.

    -          Để có hạnh phúc với một người đàn ông, con phải biết “kết hôn” với cả cha mẹ và những người thân trong gia đình anh ta.

    -          Đừng bao giờ phục vụ, chiều chuộng chồng như một người đầy tớ chỉ biết lắng nghe; nếu không, con không những sẽ đánh mất lòng tự trọng và bãn lĩnh của một người vợ hiện đại mà con có nguy cơ đánh mất luôn cả hạnh phúc gia đình.

     

    4.        Về vai trò làm mẹ

    -          Hãy luôn là người bảo vệ, chở che và chăm sóc con cái nhiều và tốt nhất.

    -          Thái độ thiên vị của người mẹ sẽ làm méo mó sự phát triển nhân cách của các con (cả đứa được thiên vị lẫn đứa không được thiên vị)

    -          Nếu muốn con tốt nhất thì phải biết sống mẫu mực.

    -          Tình thuơng đích thực của người mẹ là tình thương vô điều kiện đối với các con.

     

    5.        Về nội trợ

    -          Công việc nội trợ tuy không còn là gánh nặng của người phụ nữ hiện đại nhưng là một nghệ thuật sống và giữ gìn hạnh phúc.

    -          Đối với người đàn ông biết yêu thương vợ, bữa cơm gia đình thân mật và ngon miệng bao giờ cũng có giá trị hơn những bữa tiệc sang trọng chiêu đãi ở nhà hàng.

     

    6.        Về chuyện làm đẹp

    -          Hãy biết làm đẹp mỗi ngày vì chẳng người đàn ông nào là không thích vợ (người yêu) của mình quyến rũ.

    -          Nghệ thuật trang điểm là biết cách tôn vinh những nét đẹp vốn có của mình một cách tự nhiên chứ không phải là cố tình thoa son trát phấn một cách lố bịch và kệch cỡm.

    -          Vẽ đẹp đích thực nằm trong sự giản gị, tự nhiên và có phong cách.


     
    Báo quản trị |  
    56 thành viên cảm ơn btv vì bài viết hữu ích
    Sting_Realestate (26/05/2011) Ngotansy (24/01/2011) nguyetntn (30/12/2011) thuoanhtt (20/05/2011) hieu05mc (27/05/2011) chuthehien_1989 (30/03/2011) Huyendola (22/09/2011) hoangngocanh.cttb (25/03/2011) congaihaiduong (09/09/2011) susik13 (03/07/2011) lehoangmyphuong (24/05/2011) Hincoi (02/06/2011) chukimson (30/05/2011) kirikou (23/09/2011) Anh.Law (28/06/2011) minhnguyet.kt248 (09/07/2011) tudangflower (25/08/2011) phamxuantd (25/07/2011) thanhthuy387 (19/11/2011) vinhthinh_thuy (09/08/2011) thienthantuyet040389 (05/09/2011) ngocdieu274 (11/08/2011) tranthuy1501 (09/09/2011) khuyettrangthanh (03/09/2011) ranakj (22/09/2011) nguyenoanhtb (10/10/2011) phuongha_dang (24/09/2011) voquynhxoan (04/10/2011) suju_1309 (25/11/2011) thuhang1802 (24/10/2011) mydung27790_hlu (19/11/2011) PHUONGNHIMOBILE (01/01/2012) shaonian83 (10/04/2012) dlcantho (05/04/2012) jojotec (09/01/2012) duythong296821 (04/07/2012) ebest (01/04/2012) VitalifyAsia (30/05/2012) vutriluc (17/02/2012) mua_samac10 (08/03/2012) tsulsu23 (29/08/2013) nhuquynhlaw (07/08/2012) donathaco (14/04/2012) Thuanphanphan (22/04/2012) hpnotary (25/04/2012) hoaithanh1102 (01/06/2012) vanhung89vt (05/06/2012) futurekt (13/07/2012) buitrang1508 (04/08/2012) aoxanh2012 (08/08/2012) ngoclan282cm (12/09/2012) vuhong258 (05/07/2014) vityeu909 (05/09/2013) Nhuphuong0000 (05/09/2013) ManhBinh1975 (26/12/2017) bliubuonkrong.eatul@gmail.com (26/12/2017)
  • #11697   05/12/2008

    cerano
    cerano
    Top 200
    Mầm

    Cần Thơ, Việt Nam
    Tham gia:23/08/2008
    Tổng số bài viết (400)
    Số điểm: 500
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 42 lần


    Cerano có một điều tâm niệm, không do bất kì danh nhân nào hay chuyên gia nào nói cả. Do từ bản thân mình rút ra thôi. Không biết mọi người sẽ nghĩ sao
    "Tôi quan niệm một con người giống như một cuốn sách vậy. Sách có nhiều loại giống như người vậy.Có người thích tiểu thuyết, có người thích thơ ca, thậm chi có người thích triết....Đừng quá lo lắng về bạn. đừng quá bận tâm đến cách nghĩ của người khác, ánh nhìn của họ. Bởi ngay chính tác giả đôi khi cũng không hiểu hết cũng như không biết được những cảm xúc mà cuốn sách đem đến cho người đọc. Và người đọc khi đọc hết cuốn sách rồi cũng đễ gì hiểu hết nội dung của nó. Đôi khi cần thời gian để nhìn nhận lại mà"

      Những lúc bản thân tôi buồn hay stress, tôi luôn đem điều này ra ngẫm và khuyên bản thân mình.Cũng có tác dụng lắm. Chẳng biết mọi người nghĩ sao?
     
    Báo quản trị |  
  • #11698   06/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Đánh golf

     
    K
    hi đánh golf, tuy cú gậy đầu và cú gậy cuối đều là một gậy, nhưng độ mạnh yếu và kỹ xảo lại khác nhau rất xa.

    Cú gậy đầu thường phải dùng lực mạnh nhất mới có thể đánh bóng được cao, bay được xa; còn cú gậy cuối thì thường phải dùng lực khá nhẹ thì mới có thể đánh được chính xác, lọt được vào lỗ.

    Nếu chỉ dùng một cách đánh thì chắc chắn sẽ không thành công.

     
    Không chỉ đánh golf, mà làm bất cứ việc gì cũng chẳng phải như vậy hay sao ?

     
    Cần phải có thể phách khỏe mạnh nhưng cũng cần phải có suy nghĩ kỹ càng, chặt chẽ; có can đảm đặt giả thiết thì càng phải có chứng thực cẩn thận.

    Nếu chỉ có sự thô bạo mà không có sự tinh tế; chỉ vũ dũng mà không có mưu lược; hay chỉ có sự mềm mỏng mà thiếu đi sự hùng hồn; chỉ có khôn vặt mà không có khí phách lớn thì rất khó thành công.

     
    Báo quản trị |  
  • #11699   06/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Chiếc thuyền buồm nhỏ

     
    Tôi là một chiếc thuyền buồm nhỏ vui vẻ, nhưng tôi không thích nghe câu chúc phúc "Thuận buồm xuôi gió", vì tôi biết trên thế giới này có gió thuận thì có gió nghịch, có thuận cảnh thì có nghịch cảnh.

    Mà tôi thì xưa nay không bao giờ sợ gió ngược, vì tôi biết cách trương buồm như thế nào, giữ bánh lái như thế nào để tôi vẫn có thể di chuyển tới trước với góc bốn mươi lăm độ trong gió ngược. 


    Đương nhiên tôi còn biết: buồm càng lớn thì càng dễ dàng lướt gió rẽ sóng; gió càng lớn thì càng thổi buồm mạnh.

    Nhưng tôi còn hiểu rõ hơn: chiếc thuyền nho nhỏ không thể dùng buồm quá lớn, gió quá lớn sẽ làm lật thuyền của tôi. 
     

    Chính vì tôi biết kiềm chế ham muốn của bản thân và biết nắm vững hoàn cảnh xung quanh; chính vì tôi biết sáng tạo thuận cảnh trong nghịch cảnh, vậy tôi có thể trở thành một chiếc thuyền buồm nho nhỏ thành công, vui vẻ.

     
    Báo quản trị |  
  • #11700   06/12/2008

    lethigam_ms
    lethigam_ms
    Top 200
    Lớp 1

    Đăk Lăk, Việt Nam
    Tham gia:03/04/2008
    Tổng số bài viết (423)
    Số điểm: 2783
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 82 lần


    Khoảnh khắc.

    Trong cuộc sống, có nhiều lúc mọi thứ chỉ diễn ra trong một thời gian rất ngắn mà người ta vẫn gọi đó là khoảnh khắc. Trong một khoảnh khắc, chúng ta có thể từ một người hạnh phúc nhất, trở thành kẻ bất hạnh. Trong một khoảnh khắc, chúng ta có thể từ một người thành công trở thành một kẻ thất bại. Và trong một khoảnh khắc, chúng ta, có thể, bạn có thể cận kề ranh giới giữa cái sống và cái chết. Cũng có thể, ở một nơi nào đó, bạn lặng lẽ rời xa những người thân yêu nhất mà chưa kịp nói lời yêu thương. Và lúc đó, bạn có kịp để có thời gian nghĩ lại, " Ước gì, lúc đó, tôi đã..."?

    Lúc chúng ta ở vào vị trí của những trường hợp trên, chúng ta mới nhận ra được những giây phút thiêng liêng đó. Tôi đã có cơ hội đọc được một bài viết, cũng lâu lắm rồi đăng trên báo Hoa Học Trò từ ngày tôi còn là một học sinh phổ thông. Bài báo nói về việc chúng ta chỉ lo nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong quá khứ, suy nghĩ cho tương lai nhưng chúng ta quên đi rằng chúng ta đang sống cho hiện tại và phải làm gì cho ngày hôm nay. "Mặt trời ngày mai sẽ mọc dù sáng chói hay khuất lấp sau những đám mây thì mặt trời ngày mai vẫn mọc. Hoàng hôn rồi sẽ tắt và bình minh rồi sẽ lên. Một ngày mới lại bắt đầu". Vậy đó, một sự thật hiển nhiên như là chuyện mặt trời mọc và lặn, người ta cũng có chuyện để nói, sao vậy nhỉ?! Ừ, thì ai chẳng biết rằng ngài mai mặt trời sẽ mọc, nhưng bạn có nghĩ rằng nó sẽ như thế nào không? Sáng chói hay bị mây đen che khuất? Bạn sẽ đoán được nhờ dự báo thời tiết?! Bạn có chắc về điều đó không, thử ngẫm lại xem?!

    Tôi chỉ muốn chia sẻ với bạn về những khoảnh khắc trong cuộc sống, biết đâu rằng, ngày mai....

    Mong rằng bạn hiểu những gì tôi đang chia sẻ với bạn và chúng ta hãy quý trọng những gì chúng ta đang có. Ranh giới giữa hạnh phúc và bất hạnh, giữa cái sống và cái chết chỉ là một khoảnh khắc.

    Chúc bạn có nhiều hạnh phúc trong cuộc sống!

     
    Báo quản trị |  
  • #11701   06/12/2008

    lethigam_ms
    lethigam_ms
    Top 200
    Lớp 1

    Đăk Lăk, Việt Nam
    Tham gia:03/04/2008
    Tổng số bài viết (423)
    Số điểm: 2783
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 82 lần


    Phần quan trọng nhất trên cơ thể

    Mẹ tôi thường đố: "Phần nào là quan trong nhất trên cơ thể?" Ngày nhỏ, tôi cho rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất.Mẹ lắc đầu: "Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con cứ tiếp tục suy nghĩ câu đố, sau này mẹ sẽ hỏi lại con".

    Vài năm sau, tôi lại cho rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế mắt chính là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vì vẫn còn rất nhiều người bị mù".

    Đã bao lần và lần nào cũng vậy, mẹ đều trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ". Rồi năm ngoái, ông nội tôi mất. Mọi người đều khóc vì thương tiếc ông. Ba tôi cũng khóc. Đây là lần thứ hai tôi thấy ba khóc. Khi đến lượt tôi và mẹ đến cạnh ông để nói lời vĩnh biệt, mẹ nhìn tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời chưa?". Tôi như bị sốc khi mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi luôn nghĩ đó chỉ đơn giản là một trò chơi giữa hai mẹ con. Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ liền bảo: "Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai". Tôi hỏi : "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?". Mẹ lắc đầu "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào". Từ đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là phần "ích kỷ" , mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác.
    (Từ Internet)
     
    Báo quản trị |  
  • #11702   07/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Những điều nghịch lý


    Chúng ta xây dựng xa lộ rộng lớn nhưng chúng ta nhìn nhau bằng con mắt hẹp hòi.
    Chúng ta mua nhiều đồ hơn nhưng sử dụng chúng ít hơn.

    Những ngôi nhà ngày càng to hơn nhưng gia đình ngày một thu nhỏ lại. Nhà đẹp nhiều hơn, gia đình yên ấm ít hơn.
    Chúng ta có nhiều tiện nghi nhưng có ít thời gian dành cho nhau.

    Chúng ta có nhiều bằng cấp hơn trước nhưng trí khôn kém đi, biết nhiều hơn nhưng óc phán xét suy giảm.
    Chúng ta tích cóp của cải nhưng đồng thời làm rơi vụng những giá trị của con người. Với nhiều người, thu nhập đi lên, đạo đức đi xuống.
    Chúng ta nói quá nhiều, nghe quá ít.

    Chúng ta đang cố học cánh kiếm sống chứ không học cách sống. Chúng ta kéo dài được tuổi thọ nhưng cuộc sống vẫn ngắn ngủi.

    Chúng ta vượt được vạn dặm để lên tới mặt trăng và trở về, nhưng không ít người cả đời không bước qua nổi bức giậu sang thăm người hàng xóm. Chúng ta chinh phục được vũ trụ nhưng bấc lực với chính mình.

    Chúng ta xây dựng những công trình lớn nhưng chưa chắc đã là công trình tốt.
    Chúng ta cố gắng làm sạch không khí trong lúc tự làm ô nhiễm tâm hồn bản thân.
    Chúng ta viết nhiều nhưng đọc ít. Chúng ta học cách hối hả nhưng không học được cách đợi chờ.

    Chúng ta chế được những máy tính công xuất lớn và tốc độ nhanh đễ lưu trữ và xử lý thông tin trong vài phần tỷ của cái nháy mắt nhưng các dân tộc vẫn không hiểu nhau.

    Chúng ta chia nhỏ được các nguyên tử nhưng bất lực trước thói quen định kiến.
    Chúng ta có nhiều thứ để giải trí nhưng ngày càng ít được thư thả.



     
    Báo quản trị |  
  • #11703   08/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Cần có trách nhiệm với chính mình


    Thành công không đồng nghĩa với một chồng bằng cấp. Bằng cấp chỉ có thể giúp bạn thành công, chứ không phải là yếu tố quyết định.

    Điều quan trọng hơn là nhận thức và lựa chọn của bạn.

    Trường học, cách học, bằng cấp không quan trọng bằng sự quyết tâm và ý chí của bạn để trở thành người trí thức thành đạt. Bạn phải có trách nhiệm với chính mình.

    Bố mẹ, thầy cô không thể học thay và "biến" bạn thành người trí thức được. Bạn mới là người quyết định vị trí của mình trong xã hội.

    Bạn có thể học và đọc những gì mình muốn. Hãy đến thư viện, dùng Internet để thu thập thêm những thông tin bổ ích.

    Bạn nên biết rằng một khi đã bước lên trên con đường học thức thì không ngừng học hỏi, trao dồi, mở mang kiến thức.

    Trong thế giới người mù, người chột là vua. Nhưng trong thế giới 10 mắt, 9 mắt vẫn là chột.


    Nếu bạn xuất thân từ môi trường không thuận lợi, bạn đừng nản chí. Sự thành công không phụ thuộc vào nguồn gốc, giới tính, mầu da hay tử vi của bạn.

    Bạn là người quyết định mình có thành đạt hay không?

    Bạn phải nghĩ: Muốn là Được. Hãy theo đuổi và thực hiện những ước mơ của mình và nhớ rằng, bạn làm thế không chỉ cho riêng mình mà cho cả những người thân.

     
    Báo quản trị |  
  • #11704   09/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Đừng bỏ cuộc


    Khi bạn làm một điều gì đấy khiến cho hư bột hư đường,
    Khi bạn đang mệt nhoài để cố leo lên con dốc dài thăm thẳm, 
    Khi hầu bao của bạn cạn kiệt nhưng món nợ lại đến hạn,

    Khi bạn muốn gượng cười nhưng không ngăn nổi tiếng thở dài, 

    Khi sự lo lắng làm bạn suy sụp,


    Có lắm thất bại liên tiếp nối đuôi nhau khi chúng ta tưởng chừng nắm chắc phần thắng trong tay,

    Nhưng cuộc đời đầy bất ngờ với những khúc quanh và ngã rẽ,
    Đừng bỏ cuộc vì thiếu kiên nhẫn, rồi cũng đến lúc bạn thấy những bước ngoặc đáng ngạc nhiên,

    Thành công đang ẩn mình sau những thất bại, ẩn mình sau ánh bạc của sự hồ nghi.

    Chúng ta không bao giờ nói chúng ta có thể thành công đến mức nào, nhưng chúng ta vẫn có thể đạt được nó ngay cả khi nó thực sự ngoài tầm tay với.

    Đừng quá sa lầy vào những thất bại,
    Dẫu cho những điều tệ hại nhất xảy ra, hãy nhớ rằng bao giờ cũng có những “ngã rẽ” đầy bất ngờ và may mắn.

    Thế cho nên, đừng bỏ cuộc!


     
    Báo quản trị |  
  • #11705   08/12/2008

    teppi
    teppi

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:08/12/2008
    Tổng số bài viết (21)
    Số điểm: 30
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 10 lần


    Đồng tiền có lỗi???

    Đồng tiền có một sức mạnh vạn năng, nó có thể đánh đổi được khá nhiều điều. Khoảng 90% những đổ vỡ, mất mát tình cảm: anh em, họ hàng, bạn bè.. là do đồng tiền.
    Lắm lúc người ta ước rằng, nếu không có đồng tiền xen vào thì không đến nỗi, có những người thân với nhau hạn chế nói chuyện tiền nong...
    Thế là đúng??
    Hay như thế là sai???
    Ngược dòng lịch sử, ta có biết tại sao lại có đồng tiền??? Ai sinh ra nó???
    Đó là quy luật tất yếu, đồng tiền là do con người nghĩ ra, dùng để trao đổi mọi thứ: Để mua bán, để giao dịch, để mua và bán sức lao động và để mua nhiều thứ khác...
    Thế thì tại sao chúng ta phải làm nô lệ cho nó???
    Bản thân đồng tiền không có lỗi, mà lỗi là do có những con người sinh ra trót làm nô lệ cho đồng tiền.
     
    Báo quản trị |  
  • #11706   08/12/2008

    thuongluong306
    thuongluong306
    Top 150


    Cao Bằng, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2008
    Tổng số bài viết (644)
    Số điểm: 1670
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 36 lần


    Môn võ Judo

    Một vận động viên judo có thể dùng hết sức mạnh để quật ngã đối thủ xuống sàn đấu, và giơ cả hai tay hân hoàn niềm vui chiến thắng, nhưng lại nhẹ nhàng nâng một em bé bị ngã một cách trìu mến -> xin không đưa ra lời lý giải, để mọi người cùng suy ngẫm!!
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn thuongluong306 vì bài viết hữu ích
    Letuanlawyer09 (22/02/2012)
  • #178468   14/04/2012

    donathaco
    donathaco

    Male
    Sơ sinh

    Thừa Thiên Huế, Việt Nam
    Tham gia:09/04/2012
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 30
    Cảm ơn: 8
    Được cảm ơn 1 lần


    Chắt lọc

    Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ
    Thong dong tự tại thế mà vui.

    *****donathaco - 0977 097 179 *******

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn donathaco vì bài viết hữu ích
    muoiot (17/01/2014)
  • #11707   09/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Người mẹ và ngọn núi

    Có hai bộ lạc là kẻ thù truyền kiếp của nhau. Một sống ở vùng đồng bằng và một ở trên núi cao. Một hôm, những người ở núi cao đột ngột đổ xuống tấn công bộ lạc ở đồng bằng. Họ không chỉ cướp bóc của cải, lương thực mà còn bắt một đứa bé 3 tuổi mang về.

    Những người sống ở đồng bằng không biết cách vượt qua những ngọn núi cao để tìm ra nơi kẻ thù đang sống. Họ cũng không thể lần theo dấu vết của đối phương. Tuy nhiên, bộ lạc cũng cử một đội gồm những chiến binh xuất sắc nhất đi tìm đứa bé mang về.

    Những người đàn ông đã thử hết cách này đến cách khác, tìm hết lối đi này đến lối đi khác, nhưng sau nhiều ngày nỗ lực hết sức họ cũng chỉ leo lên được lưng chừng ngọn núi hiểm trở. Cảm thấy tuyệt vọng và bất lực, họ đành bỏ cuộc và quyết định quay về.
    Khi đang thu dọn đồ đạc, họ kinh ngạc thấy người mẹ trẻ mất con đang từ phía đỉnh núi cao băng xuống. Và họ như không tin vào mắt mình khi thấy đứa bé bị bắt cóc đang được người mẹ cõng trên lưng. Làm sao mà điều đó có thể xảy ra?

    Những chiến binh đón chào người mẹ trẻ và hỏi: “Dù đã cố hết sức chúng tôi vẫn không thể vượt lên được ngọn núi này. Làm cách nào mà cô làm được điều đó?".
    Người mẹ nói: “Bé là con tôi!".

     
    Báo quản trị |  
  • #11708   09/12/2008

    hanoithu66
    hanoithu66
    Top 150
    Lớp 1

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:01/07/2008
    Tổng số bài viết (528)
    Số điểm: 2620
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 52 lần


    Những xẻng đất

    Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một hòn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng.

    Những xẻng đất

    Môt ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sẩy chân rơi xuống một cái giếng. Con vật kêu la tội nghiệp hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm gì. Cuối cùng ông quyết định: Con lừa đã già, dù sao thì cái giếng cũng cần được lấp lại và chẳng ích lợi gì trong việc cứu con lừa lên cả. Ông nhờ vài người hàng xóm sang giúp mình. Họ xúc đất và đổ vào giếng. Ngay từ đầu, con lừa hiểu chuyện gì đang xảy ra và kêu la thảm thiết. Nhưng sau đó lừa trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng và vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc mình cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Chỉ một lúc sau mọi người nhìn thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy ra ngoài.

    Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một hòn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng.

     
    Báo quản trị |  
  • #11709   09/12/2008

    quydon
    quydon

    Sơ sinh

    Ninh Bình, Việt Nam
    Tham gia:09/12/2008
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 1 lần


    đồng tiền có lỗi

    theo tôi ý mà, đồng tiền có lỗi là khi nó không thể giúp được người sở hữu nó mua được những gì mình thích, thế thôi
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn quydon vì bài viết hữu ích
    anbinh0568 (23/04/2011)
  • #11710   09/12/2008

    quydon
    quydon

    Sơ sinh

    Ninh Bình, Việt Nam
    Tham gia:09/12/2008
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 1 lần


    Danh ngôn mà tôi yêu thích

    Rất nhìu danh ngôn hay, có lẽ mỗi người nên kiếm một câu danh ngôn mà mình thích để....tán giá chẳng hạn!!!!!
    Câu danh ngôn mà tôi thích nhất là (ui chao không biết có nhớ rõ không) "không ai tắm hai lần trên một dòng sông, thời gian trôi qua, mọi thứ đều thay đổi"
    Làm câu danh ngôn về việc tán gái nhỉ: mỗi buổi tán gái như một buổi học tiếng Anh ấy, sau mỗi buổi ta sẽ biết thêm nhiều từ mới, có ích cho lần sau".
     
    Báo quản trị |  
  • #11711   09/12/2008

    globantn
    globantn

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:09/12/2008
    Tổng số bài viết (4)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 1 lần


    trên bước đường vinh quang là cả môt núi gian khổ

    Cuộc sống có nhiều điều khó khăn mà ta cần vượt qua.Điều đó khiến chúng ta cần nhiều nghi lực và niềm tin trong cuộc sống.Chính những điều giản đơn bên cạnh mà chung ta không chu ý đến lại mang đến cho ta sự tự tin, điều ma mỗi người cần co để vươn lên tiếp tục trên con đường tìm kiếm vinh quang.
    Hãy quý trọng nhưng gì xung quanh mình ,để vươn tới nhưng chân trời mới...
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn globantn vì bài viết hữu ích
    Letuanlawyer09 (22/02/2012)
  • #11712   10/12/2008

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Ga cuối

    Hãy tưởng tượng chúng ta đang đi trên một cuộc hành trình bằng xe lửa xuyên qua lục địa.

    Chúng ta băng qua cảnh xe hơi chạy trên xa lộ, cảnh trẻ em vẫy chào trên đường băng qua phố, cảnh sườn đồi xanh mướt xa xa có đàn bò gặm cỏ, cảnh khói trắng tuôn ra từ nhà máy, cảnh bình nguyên, thung lũng hẹp, núi đồi chen nhau, cảnh đường chân trời và làng mạc.


    Nhưng bỏ qua những cảnh đẹp đó, ngự trị cao nhất trong tâm trí của ta lại là mơ về
    Ga Cuối.
    Vào một ngày nào đó, một giờ nào đó chúng ta sẽ vào sân Ga Cuối. Cờ được vẫy chào và nhạc sẽ được cử lên?!


    Khi chúng ta tới đó, ước mơ thành hiện thực và cuộc sống sẽ hoàn chỉnh giống như hoàn thiện một truyện tranh lắp ghép hình.
    Chúng ta vẫn chờ đợi giờ phút tới Ga Cuối, nên đã đi không biết mệt mỏi và không chút nghỉ ngơi, chờ mong đến đó.

    "Tới nơi rồi đây!" Chúng ta reo hò.

    "Khi tôi mười tám tuổi", "Khi tôi mua một chiếc Mercedes Benz 450SL", "Khi con út tôi vào đại học", "Khi tôi trả hết nợ nần", "Khi tôi được đề bạt thăng chức", "Khi tôi đến tuổi hưu"... tôi sẽ sống thoải mái.

    Tiếc thay là chẳng chóng thì chầy chúng ta sẽ ý thức được là không có một chỗ đích nào để chúng ta đến.

    Vui thú, giá trị của cuộc sống là trên chuyến đi.
    "Ga Cuối" chỉ là một giấc mơ, và thường vượt quá tầm với của chúng ta?! Hay đó là nơi kết thúc? Tất cả.


    "Vui hưởng với thực tại" là một phương châm. Thực tại không phải là gánh nặng của hôm nay. Cũng không nên nuối tiếc quá khứ và sợ hãi tương lai, vào những điều chưa thấy, chưa xảy đến.

    Nuối tiếc và sợ hãi là hai nguyên nhân song sinh cướp đi mất vui thú, giá trị thực tại của chúng ta.

    Đừng vội rong ruổi đếm mau những dặm đường, mà hãy để thời gian leo núi, tắm sông, ngắm nhìn hoàng hôn, vui nhiều, buồn nhiều.
    Cuộc sống phải được sống trọn vẹn mỗi ngày.
     
    Rồi ta cũng sẽ tới đích thôi! Ga Cuối cuộc đời.
     
    Báo quản trị |  
  • #11713   10/12/2008

    lethigam_ms
    lethigam_ms
    Top 200
    Lớp 1

    Đăk Lăk, Việt Nam
    Tham gia:03/04/2008
    Tổng số bài viết (423)
    Số điểm: 2783
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 82 lần


    Thư Bố gửi con gái!

    Dường như tình yêu đầu tiên lại làm con mệt mỏi. Con loay hoay với những thứ váy áo mà con vốn không thích mặc. Bực bội với đôi mắt một mí "hàng độc" của mình. Bố thấy con buồn nhiều hơn là vui, con không tự tin khi là mình nữa.

    Đúng là thật dễ để "quyến rũ" một người, nhưng thật khó để người ấy biết rằng ta không hoàn hảo.

    Bố và mẹ đã yêu nhau được gần 30 năm. Mẹ từng là một cô gái được nhiều người để ý, mẹ đẹp và học giỏi. Nhưng tại sao mẹ lại chọn bố, một người không có gì đặc biệt? Có lần mẹ nói rằng, duy nhất bên bố, mẹ có thể biểu diễn điệu cười "khủng khiếp" của mẹ. Bởi mẹ biết bố yêu nụ cười ấy.

    Mẹ tự ti vì đôi bàn chân của mình, và vẫn thường đi những đôi giầy kín mu bàn chân. Nhưng bên bố, mẹ có thể cởi bỏ những đôi giầy cao gót rất điệu của mình và thu cả 2 chân trần lên ghế. Bên bố mẹ có thể thực sự là mẹ, trên từng milimét vuông. Đó chính là sự tin cậy. Niềm tin cậy tạo nên bầu không khí an toàn để những tình cảm thân mật, âu yếm nảy sinh. Và những người yêu nhau có thể giao phó vào tay nhau cả quá khứ, hiện tại và tương lai của mình.

    Con có thể phải lòng 1 người con không tin cậy, nhưng thật khó mà có thể chung sống với họ. Trong tình yêu, con phải được thật là mình. Mặc cho tất cả những mưu mẹo nhỏ như chúng ta vẫn thử và có thể gây ấn tượng được với người ta yêu trong buổi ban đầu hò hẹn, thì tình thân mật gắn bó lại dựa trên những gì mà những người yêu nhau biết về nhau.

    Người ấy cần phải biết cái tôi thực của con - con như thế nào khi con mệt mỏi, tức giận, nản lòng, phấn chấn. Người ấy phải yêu con như con vẫn thế, chứ không phải yêu cái hình ảnh hoàn hảo mà người ấy hi vọng có ở nơi con.

    Con đã xem phim Nhật ký tiểu thư Jones rồi, đúng không? Có một cảnh mà Mark Darcy nói với "tiểu thư" Jones rằng "Anh thích em, như em vẫn vậy". Và cô ấy hoàn toàn bị chinh phục. Tại sao lại có thể có một phản ứng mạnh như vậy cho một câu "tỏ-tình-không-hề-lãng-mạn"? Bởi vì Mark nói với cô ấy rằng anh ta thật sự nhìn cô ấy và anh ta yêu những cái anh ta nhìn thấy. Anh ta không nói anh thích cô ấy gầy đi mười cân, ăn mặc cho lịch thiệp hơn chút nữa hay xinh hơn 1 chút. Anh thích cô ấy như cô ấy vẫn thế, vô điều kiện. Cô ấy không cần phải cố gắng để gây ấn tượng với anh ấy, bởi Mark thực sự bị gây ấn tượng rồi.

    Sự tin cậy không thể tự nhiên mà có, dù đó là 2 người yêu nhau say đắm. Nó cần nhiều thời gian và nỗ lực. Hãy lắng nghe cậu ấy, tôn trọng cậu ấy cũng như ý kiến của cậu ấy, và chấp nhận cậu ấy như cậu ấy vẫn vậy. Và con sẽ được đền đáp công bằng. Giống như mẹ đã yêu bố như bố vẫn vậy.

    Biết mình được yêu vì con người thực của mình sẽ khiến con cảm thấy tình yêu thật sự là chốn thiên đường, nơi mà con có thể từ bỏ mọi "vũ khí". Nó cho phép con được thực sự là mình mà không hề phải lo sợ bị giễu cợt và chối bỏ. Điều đó tuyệt vời vô cùng.

    Chúc con được nghe lời-tỏ-tình-không-lãng-mạn: "Anh yêu em như em vẫn vậy!"

    Bố của con!

    (Từ Internet)

     
    Báo quản trị |