Triết lý sống mỗi ngày nên đọc

Chủ đề   RSS   

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

28 Trang «<17181920212223>»
Thảo luận
  • #109126   09/06/2011

    gaique
    gaique

    Sơ sinh

    Phú Yên, Việt Nam
    Tham gia:08/09/2010
    Tổng số bài viết (5)
    Số điểm: 49
    Cảm ơn: 2
    Được cảm ơn 4 lần


    Ý nghĩa của cuộc đời không phải là có một ván bài đẹp mà là chiến thắng một ván bài đen.

    Tôi yêu những cái gì xưa cũ

    Rượu cũ, sách cũ và những người bạn cũ!

     
    Báo quản trị |  
  • #109331   10/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    "Trong cuộc sống, tất cả chúng ta đều có mối liên hệ với nhau và ít nhiều bị ảnh hưởng qua lại bởi những suy nghĩ, việc làm, quyết định của những người xung quanh, đôi khi bởi cả sự tồn tại đơn thuần của họ."
     
    Báo quản trị |  
  • #109714   12/06/2011

    xthuyen
    xthuyen
    Top 500
    Lớp 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:25/03/2011
    Tổng số bài viết (239)
    Số điểm: 2394
    Cảm ơn: 168
    Được cảm ơn 94 lần


    Đôi khi, những nguyên tắc đơn giản lại mang đến những sức mạnh tiềm ẩn còn hơn cả những nguyên tắc cứng nhắc

    VÌ ĐỜI BUỒN --- TÔI CŨNG BUỒN

    Ôi!! có đôi khi........thèm như gió đi hoang.

    Sống kiếp lang thang không bờ không bến..

     
    Báo quản trị |  
  • #109902   13/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.
     
    Báo quản trị |  
  • #110485   15/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    " Khiêm tốn bao nhiêu cũng chưa đủ, tự kiêu một chút cũng là nhiều"
    Cập nhật bởi Ketoansk ngày 15/06/2011 01:03:12 CH
     
    Báo quản trị |  
  • #110663   16/06/2011

    BeToan89
    BeToan89
    Top 75
    Male
    Lớp 11

    Đăk Lăk, Việt Nam
    Tham gia:24/11/2010
    Tổng số bài viết (977)
    Số điểm: 17101
    Cảm ơn: 63
    Được cảm ơn 151 lần


    " Ngọn lửa tình không bao giờ tàn trong những chiếc lò làm bằng tim, bằng máu. Những lá thư tình chỉ giúp cho những người yêu thương nhau vơi đi phần nào thương nhớ mà không bao giờ trút cạn được niềm yêu."

    Betoan1989@yahoo.com

    *Khi là chính mình, bạn không có bất cứ điều gì phải sợ.

     
    Báo quản trị |  
  • #110831   16/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    Tôi thường hối tiếc vì mình đã mở mồm chứ không bao giờ…vì mình đã im lặng.
     
    Báo quản trị |  
  • #111027   17/06/2011

    MINHTRUNG1980
    MINHTRUNG1980

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:20/09/2010
    Tổng số bài viết (25)
    Số điểm: 275
    Cảm ơn: 6
    Được cảm ơn 4 lần


    Chúng ta nên xem những khó khăn trước mắt là thử thách trên con đường dẫn đến vinh quang mà chúng ta hướng đến và đừng ngần ngại vượt qua khó khăn đó. Vì mấy ai đi trên con đướng vinh quang mà "bằng phẳng" bao giờ và con đường dẫn đến vinh quang cũng không có dấu chân của kẻ lười biếng.
     
    Báo quản trị |  
  • #111049   17/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    Đừng để bản thân sống quá thoải mái, nếu muốn sinh mệnh mình có một bộ rễ cắm sâu vào lòng đất và cành lá xum xuê như cây đại thụ, thì không nên tưới nước quá nhiều và bán qua nhiều phân cho nó, phải biết ép nó tự đâm rễ.
     
    Báo quản trị |  
  • #111207   18/06/2011

    tiendung_stkt2000
    tiendung_stkt2000

    Male
    Sơ sinh

    Kon Tum, Việt Nam
    Tham gia:04/02/2010
    Tổng số bài viết (10)
    Số điểm: 320
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 5 lần


    Ketoansk viết:
    Đừng để bản thân sống quá thoải mái, nếu muốn sinh mệnh mình có một bộ rễ cắm sâu vào lòng đất và cành lá xum xuê như cây đại thụ, thì không nên tưới nước quá nhiều và bán qua nhiều phân cho nó, phải biết ép nó tự đâm rễ.


    Chà chà. Ketoansk kiêm luôn nghề trồng trọt rồi đây.
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn tiendung_stkt2000 vì bài viết hữu ích
    BCTCtax (20/06/2011)
  • #111781   20/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    tiendung_stkt2000 viết:
    Ketoansk viết:
    Đừng để bản thân sống quá thoải mái, nếu muốn sinh mệnh mình có một bộ rễ cắm sâu vào lòng đất và cành lá xum xuê như cây đại thụ, thì không nên tưới nước quá nhiều và bán qua nhiều phân cho nó, phải biết ép nó tự đâm rễ.


    Chà chà. Ketoansk kiêm luôn nghề trồng trọt rồi đây.

    hehe, wa khen, nhưng nhà KT có nguyên cả một rừng cây tự trồng đấy nhé!
     
    Báo quản trị |  
  • #111209   18/06/2011

    xthuyen
    xthuyen
    Top 500
    Lớp 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:25/03/2011
    Tổng số bài viết (239)
    Số điểm: 2394
    Cảm ơn: 168
    Được cảm ơn 94 lần


    Thuốc đắng dã tật ,sự thật mất lòng.Trong quan hệ giao tiếp thì cần phải giống như con ốc xoắn,nhẹ nhàng uyển chuyển diễn đạt ý kiến và đề nghị của mình.Như vậy thì quan hệ của bạn với mọi người mới yên ổn,hoà bình được

    VÌ ĐỜI BUỒN --- TÔI CŨNG BUỒN

    Ôi!! có đôi khi........thèm như gió đi hoang.

    Sống kiếp lang thang không bờ không bến..

     
    Báo quản trị |  
  • #111784   20/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    Bất luận sang hèn thế nào, thì nhân cách và sự tôn khiêm là thứ tối thượng đối với bản thân mỗi người. Tôn trọng người khác, đem đến cho người khác tình hữu nghị và sự tôn khiêm, có lúc còn khiến người ta cảm đọng hơn là bố thí tiền bạc. Bởi vì chúng ta đều cần phải đối xử bình đẳng với nhau, và cần được tôn trọng.
     
    Báo quản trị |  
  • #112269   21/06/2011

    Khongtheyeuemhon
    Khongtheyeuemhon
    Top 100
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:19/05/2010
    Tổng số bài viết (772)
    Số điểm: 9636
    Cảm ơn: 691
    Được cảm ơn 816 lần
    Moderator

    Thay đổi thái độ - Thay đổi cuộc sống

    Thay đổi thái độ - Thay đổi cuộc sống



    Bài viết dưới đây là của tác giả Trần Đình Hoành (một luật sư hiện đang sống ở nước ngoài). Tôi đọc bài này đã lâu thấy rất tâm đắc và nay muốn giới thiệu với các thành viên dân luật mình. Bài viết bằng Tiếng Anh cách đây đã 03 năm với tựa là "Passion for exchange" và được 1 cô bé 17 tuổi ở Việt Nam dịch lại, những đoạn in đậm là những đoạn không có trong nguyên tác Tiếng Anh (theo lời của chính tác giả giới thiệu). Đây là bài viết tôi lưu trong máy tính của mình, link gốc trên mạng tôi tìm lại mà không thấy do đọc đã lâu.

    Bài viết đã giúp ích tôi rất nhiều trong công việc, tư duy và cuộc sống. Nhất là trong giai đoạn gần đây khi mà tin tức chính trị nóng hổi với "người láng giềng Trung Quốc" to lớn nhưng xấu bụng liên tục, dồn dập, công khai trên mặt báo.

    Thành thật cảm ơn anh Hoành đã có 1 bài việc thực sự sâu sắc. Mong các bạn khi đọc cũng có những cảm xúc và suy nghĩ giống tôi. Thay đổi 1 đất nước trước hết cần thay đổi mỗi cá nhân, để thay đổi 1 cá nhân trước hết cần phải thay đổi suy nghĩ... Hay tư duy tỉnh táo theo tâm lý của người chiến thắng và tự hào dân tộc. Mời các bạn đọc bài dịch:   

    Các bn thân mến,

    Có điều này cứ khiến tôi trăn trở từ khoảng 10 năm nay. Giờ có lẽ chính là lúc để tôi chia sẻ với các bạn.

    Thường thì khi chỉ ra một điểm yếu kém hay một vấn đề nào đó của quốc gia, sẽ có người phản biện rằng, “Chúng ta còn tốt hơn nhiều nước châu Phi,” hay “Nhiều nước đang phát triển còn tệ hơn chúng ta,” hay “Chúng ta là một nước nghèo.”

    Đó là cái mà tôi gọi là “Tâm lý của kẻ thua cuộc.”

    Thử tưởng tượng khi giáo viên nói với học sinh, “Em có thể học tốt hơn thế này, hãy cố gắng hơn nữa,” và cậu học sinh trả lời, “Thưa thầy, gia đình em nghèo, nhiều bạn học sinh nghèo khác còn học kém hơn em.”

    Tại sao lại so sánh mình với những kẻ thua cuộc? Tại sao không đem mình ra so sánh với những người xuất sắc nhất? Thay vì so sánh chúng ta với những nước đang phát triển, hay những nước nghèo, tại sao không nói, “Chúng ta muốn sẽ đánh bại Pháp và Mỹ trong lĩnh vực công nghệ và kinh doanh.”

    “Anh điên à? Đó là hai trong số các cường quốc lớn nhất trên thế giới. Thật là hão huyền và viển vông!”

    “Người anh em, nếu tôi nhớ không nhầm, chúng ta đã đánh bại hai nước này trên mặt trận quân sự. Vậy thì kinh doanh hay công nghệ có là gì?”

    Thử tưởng tượng 70 năm trước, Chủ tịch Hồ Chí Minh nói với cả nước, “Thưa Đồng bào, Pháp là một trong những cường quốc mạnh nhất thế giới. Chúng ta không thể đọ được với súng ống và đại bác của họ. Các vị thật quá điên rồ khi nghĩ đến chuyện chiến đấu với họ, chưa nói đến việc đánh bại họ.” Nếu Người đã nói như vậy, giờ chúng ta sẽ ra sao?

    Thật không may, sau chiến thắng trên mặt trận quân sự, những thế hệ tiếp theo sống đớn hèn, không nghị lực, không ý chí, không khát khao chiến thắng, không hoài bão vượt trội.

    Mấy năm trước, khi tôi bay về Việt Nam, vài người bạn của tôi ở Bộ Ngoại giao đón tôi ở sân bay. Tôi đã rất bức xúc trước thực trạng cán bộ Hải quan đòi tiền Việt kiều ở sân bay, nên tôi nói với bạn mình, “Cậu bi���t không, mấy thằng trong kia chỉ chăm chăm đòi tiền dân chúng.” Một người bạn của tôi nói rằng, “Ồ, các anh có hàng đống tiền cơ mà. Anh nên chia bớt cho những người anh em nghèo khó mới phải.”

    Nghe đến đó, tôi rất thất vọng, nên im lặng không trả lời. Đó là tâm lý của kẻ thua cuộc, tâm lý chấp nhận chất lượng hạng ba, và lý luận bảo vệ sự cam chịu đó. Người bạn này của tôi về sau trở thành đại sứ ở nhiều nước, anh ta không hề thấp kém. Vậy bạn có thể hình dung bao nhiêu người ở nước ta có tâm lý của kẻ thua cuộc như thế.

    Nếu có nhiều đến thế những người mang tâm lý của kẻ thua cuộc, Việt Nam sẽ đi về đâu?

    Chúng ta, thế hệ này, nên cảm thấy hổ thẹn với cha ông. Cha ông ta đã không nói, “Pháp và Mỹ quá mạnh, chúng ta không thể chiến thắng.” Cha ông ta chỉ có một điều duy nhất trong suy nghĩ – chiến thắng hay là chết. Đó chính là hoài bão vượt trội, khát vọng chiến thắng, khao khát không chấp nhận đứng thứ hai (bởi vị trí thứ hai đối với họ chính là cái chết).

    Nếu muốn chiến thắng, cần phải tư duy như một người thắng cuộc. Và đó là, “Chúng ta muốn thắng những người mạnh nhất. Chúng ta muốn là vô địch. Và chúng ta sẽ tạo ra con đường của mình từ đây đến chiến thắng cuối cùng.” Tâm lý của người thắng cuộc đó sẽ tự động buộc tâm trí ta vào trạng thái không chấp nhận làm kẻ tầm thường, không chấp nhận biểu hiện kém cỏi, không chấp nhận bất cứ cái gì thấp hơn nỗ lực cao nhất, phấn đấu lớn nhất, làm việc chăm chỉ nhất, và tư duy tích cực nhất.

    Ai đó có thể nói, “Nhưng chiến đấu vì sinh tồn khác với cạnh tranh để làm giàu. Nền văn hóa của chúng ta chưa bao giờ coi trọng sự giàu sang. Trong nền văn hóa truyền thống, một thầy giáo nghèo là người được coi trọng nhất.”

    Câu trả lời của tôi sẽ là:

    (1) Khi chúng ta chiến đấu chống lại Pháp và Mỹ, đó không chỉ là chiến đấu để tồn tại. Chúng ta vẫn có thể sống dưới ách đô hộ của Pháp và Mỹ. Nhưng đó là một cuộc sống không có danh dự. Chúng ta chiến đấu vì danh dự, không phải vì sinh tồn.

    (2) Ngày nay, chiến đấu để làm giàu và chống đói nghèo cũng là chiến đấu vì danh dự, bởi bất cứ ai trên thế giới cũng đều khinh thường công dân của một nước nghèo.

    (3) Nền văn hóa truyền thống tôn vinh cái nghèo là hoàn toàn sai lầm. Là thuốc phiện. Đối với một cá thể, có thể sự giàu sang là vấn đề ý thích cá nhân, và không ảnh hưởng nhiều đến người khác. Nhưng đối với một quốc gia, đói nghèo là cái tội, sự giàu sang là sức mạnh và độc lập. Nếu Việt Nam giàu và mạnh từ một ngàn năm trước, thì Trung Quốc, Pháp, Mông Cổ, Nhật, và Mỹ đã chẳng dám tấn công chúng ta. Nếu thế, ta đã chẳng mất một ngàn năm chiến tranh. Đối với một quốc gia, nghèo nghĩa là yếu, là mở cửa cho những kẻ khác tấn công, là để bị đô hộ và giày xéo bởi các quốc gia khác, là bị khinh thường bởi người dân của các nước giàu có hơn. Hãy đi ra thế giới và bạn sẽ hiểu.

    Đói nghèo là căn bệnh của một quốc gia. Đói nghèo cần phải bị xóa bỏ.

    Bất kể triết lý cá nhân của mỗi chúng ta về sự giàu sang ra sao, đối với đất nước, làm giàu là mục tiêu chính yếu. Vì vậy hãy nhắc nhau đòi hỏi nhiều hơn nữa ở bản thân mình, ở bạn bè, thầy cô, chính phủ, và những nhà lãnh đạo. Hãy nhìn cách những nước giỏi nhất thế giới, như Nhật, Anh, Úc làm việc, học hỏi từ họ với quyết tâm về sau sẽ vượt qua họ (và họ sẽ vui lòng lắng nghe bạn, các bạn sinh viên, nói lên điều này, bởi bất cứ một giáo viên chân chính nào cũng muốn nhìn thấy cái ngày học trò đánh bại mình). Hãy ngừng suy nghĩ “Chúng ta là một nước nghèo, nên thế này là tốt rồi.” Không, sẽ là không đủ cho tới khi ta có thể đánh bại những người xuất sắc nhất trên thế giới.

    Hãy tin vào chính mình. Nếu ta nghĩ ta có thể làm được, thì ta sẽ làm được

    Đừng chấp nhận làm kẻ tầm thường. Đừng chấp nhận đứng ở vị trí thứ hai.

    Hãy chấp nhận là người xuất sắc nhất.

    Luôn đòi hỏi bản thân và dân tộc vượt trội nhất.

    Và chúng ta có lịch sử hỗ trợ bên mình, rằng chúng ta có thể làm được những gì mà các dân tộc khác cho là không tưởng.

    Hãy có một ngày thật tuyệt vời, bạn nhé!

    Có những lúc anh mơ được gặp lại em lúc ban đầu...

     
    Báo quản trị |  
  • #112329   22/06/2011

    hanghell
    hanghell
    Top 75
    Lớp 8

    Nghệ An, Việt Nam
    Tham gia:27/11/2010
    Tổng số bài viết (874)
    Số điểm: 11042
    Cảm ơn: 522
    Được cảm ơn 426 lần


    Thank bạn rất nhiều. bài viết rất hay và có ý nghĩa.

    Mình nghĩ việc mà mỗi người phải luôn #7030a0;">tư duy như một người thắng cuộc, vượt lên chính mình không chỉ nên làm khi mà chúng ta đang đối mặt với những vấn đề chính trị nóng hổi với Trung Quốc mà như bạn nói, nó cần và phải có đối với bất kỳ một người Việt Nam nào.

    Cuộc sống quả thực có rất nhiều khó khăn thử thách mà chúng ta phải đối mặt hàng ngày, vì vậy có lẽ đó cũng là một phần giúp cho cuộc sống con người đỡ nhàm chán. 

    Người ta thường bảo rằng đừng mãi ngủ quên trong chiến thắng .....tuy nhiên mình nghĩ cũng nên có những lúc chúng ta cần tự hào về chúng mà từ đó không chỉ vượt lên chính mình mà còn để vượt lên cả người khác nữa chứ nhỉ?
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn hanghell vì bài viết hữu ích
    BachThanhDC (22/06/2011)
  • #112332   22/06/2011

    boyluat
    boyluat
    Top 50
    Male
    Lớp 12

    Thái Nguyên, Việt Nam
    Tham gia:19/04/2010
    Tổng số bài viết (1808)
    Số điểm: 19520
    Cảm ơn: 358
    Được cảm ơn 810 lần


    Bài viết hay lắm bạn ạ. Về thông tin tác giả và người dịch thì mình không biết, nhưng đa số các bài copy lại đều ghi nguồn từ tuanvietnam. Có lẽ nguồn của nó ở đây:

    http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/muon-chien-thang-phai-tu-duy-nhu-mot-nguoi-chien-thang

    Với luật sư, nói phải có căn cứ, có lý, có tình thì hãng nói. Nói chung chung, nói vu vơ, nói tránh đụng chạm thì tốt nhất là đừng nói.

    Làm thì làm làm dứt khoát, làm cẩn thận. Làm mà sợ đầu sợ đuôi, làm không đến đầu đến đũa thì tốt nhất là đừng làm.

    Còn luật sư mà nghĩ cái này, nói cái kia; nói một đằng, làm một nẻo thì tốt nhất là nên về quê chăn vịt.

    Vinh Quang l Trợ lý Luật sư - CÔNG TY LUẬT VIỆT KIM (www.luatvietkim.com)

    M: 0934.666.282 - E: vinhquang@luatvietkim.com - Ad: P1705 - Đ3, 15 Ngọc Khánh, Ba Đình, Hà Nội.

     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn boyluat vì bài viết hữu ích
    hanghell (22/06/2011) khatvongttk (22/06/2011)
  • #112844   23/06/2011

    BCTCtax
    BCTCtax
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:27/04/2011
    Tổng số bài viết (622)
    Số điểm: 6123
    Cảm ơn: 385
    Được cảm ơn 282 lần


    #a2a2a2; font-size: 14px;">" Tôi biết có một điều tốt đẹp hơn cả sự ngay thẳng: ấy là sự khoan dung" - V.Hugo
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn BCTCtax vì bài viết hữu ích
    songvu (25/06/2011)
  • #112927   23/06/2011

    MINHTRUNG1980
    MINHTRUNG1980

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:20/09/2010
    Tổng số bài viết (25)
    Số điểm: 275
    Cảm ơn: 6
    Được cảm ơn 4 lần


    Thành công thật sự của bạn không phải bạn thành công, mà bạn phải biết chia sẽ sự thành công cho người thân bạn để giúp họ cùng thành công trong công việc cũng như trong cuộc sống.
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn MINHTRUNG1980 vì bài viết hữu ích
    songvu (25/06/2011)
  • #112993   23/06/2011

    totruc_thanh
    totruc_thanh

    Female
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:30/11/2009
    Tổng số bài viết (23)
    Số điểm: 295
    Cảm ơn: 5
    Được cảm ơn 3 lần


    Đâu là quái vật thật sự

    Ngày xửa ngày xưa, ở 1 vùng nọ có 1 ngọn núi, trong núi có 1 cái hang sâu. Người dân quanh vùng truyền tai nhau, trong hang có một con quái vật vô cùng khủng khiếp. Tuy chẳng ai nhìn thấy bóng nó, cũng chẳng nghe thấy tiếng nó, nhưng đã nhiều người vào hang mà ko thấy quay về.

    Một ngày nọ, có một chàng hiệp sĩ đi ngang qua vùng núi. Vốn tính dũng cảm, thích mạo hiểm nên khi nghe nói có con quái vật trong hang, hiệp sĩ rất nôn nóng. Cầm theo một con dao găm, hiệp sĩ bám vào sợi dây từ từ tuột xuống hang. Xuống tới dưới hang chàng nhìn quanh thấy vài bộ xương của những người đi trước, ai cũng cầm vũ khí trong tay nhưng thật khói hiểu vì sao họ lại bỏ mạng ở trong chốn hang sâu này.

    Bỗng có tiếng động ở đằng sau. Chàng hiệp sĩ quay đầu lại. Con quái vật xuất hiện. Thật ngạc nhiên, nó chỉ nhỏ bằng con thỏ. Nó đang gào thét và phun phì phì ra oai. Chàng hiệp sĩ cầm dao găm lao theo. Nhanh như cắt con " quái vật " nhảy bổ vào 1 khe hang bên cạnh.

    Chàng lại lao theo, và thêm 1 ngạc nhiên nữa: Trong khe hang mà con " quái vật " lao vào, ngay trên nền đất, vàng và kim cương, lăn lóc khắp nơi, còn con quái vật đã biến đâu mất. Chàng săm soi đống châu báu và nghĩ cách làm sao lấy đc thật nhiều.

    Chàng vội vã chọn một viên kim cương to nhất, to đến nỗi chàng phải phồng cả miệng lên mới gặm nổi nó. Rồi chàng bám vào sợi dây trèo lên từ từ. Càng trèo lên cao, chàng hiệp sĩ càng mệt. cuối cùng mệt quá, chàng phải há miệng ra để thở, viên kim cương chui tọ vào cổ họng chàng, mắc kẹt luôn ở đó. Không thở nổi nữa, chàng dũng sĩ dũng cảm buông tay, rơi xuống đáy hang.

    Con quái vật trong hang hoá ra chẳng có gì ghê gớm. Kinh khủng hơn cả con quái vật tham lam trong mỗi con người.

    Loại rủi ro pháp lý, nắm cơ hội làm giàu

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn totruc_thanh vì bài viết hữu ích
    BCTCtax (24/06/2011)
  • #113313   24/06/2011

    totruc_thanh
    totruc_thanh

    Female
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:30/11/2009
    Tổng số bài viết (23)
    Số điểm: 295
    Cảm ơn: 5
    Được cảm ơn 3 lần


    Ba tôi

    Một người con gái, không phải với dải lụa vàng nắm chặt trong tay chờ đợi người yêu trở về, chỉ có một trái tim khao khát yêu thương, một bờ sông để bám trụ, đứng từ xa trong lặng yên và chờ đợi, chờ đợi một phép màu. Phép màu mang niềm yêu thương trở lại.

    Niềm yêu thương tưởng như không cần mơ ước cũng có thể gọi tên, nhưng đối với cô gái ấy thì là cả một đời.

    Niềm yêu thương ấy giản gị có tên gọi "Cha tôi".

    8 phút để dành cho một cuộc đời. 8 phút để dành cho niềm yêu thương và khao khát được chiếu sáng. Một tình cảm không tên, và nỗi niềm khao khát không lời. Giống như một ngọn lửa nhỏ, cứ âm ỉ cháy mãi, cháy mãi...

    Cùng trải nghiệm lại xúc cảm đã từng lướt qua đó, mỗi chúng ta sẽ tự ngẫm cho mình một giá trị riêng...

    o O o
    Một chiều đông, Bố dắt con ra với dòng sông xanh thẳm nghiêng mình chờ đợi. Có đám mây trắng bay lơ lửng trên đầu Bố con mình. Con chỉ cho Bố đám mây trắng nhé. Một cái ôm và nụ cười Bố dành cho con, rồi Bố đi vào lòng sông... Con không nói gì cả. Vì con biết Bố có lí do để phải đi. Con không chạy theo Bố tới tận triền sông. Vì con muốn từ trên bờ sẽ nhìn thấy dáng Bố từ xa.

    Xa... xa lắm... Bố cứ xa con, dần dần từng chút một... Tới khi con không thể nhìn thấy bóng Bố thấp thoáng được nữa, tới khi con biết Bố đã thực sự xa con.

    Nhưng con biết Bố sẽ chỉ tạm thời xa con thôi, chỉ là tạm thời trong chốc lát, rồi mai hay ngày kia Bố sẽ lại trở về với con, phải không Bố? Vì thế con sẽ không lo lắng nhiều đâu. Con sẽ không thấp thỏm nhiều đâu. Vì con biết Bố sẽ về.

    Con sẽ về nhà, chăm sóc ngôi nhà mình, còn có Mẹ đang chờ con ở nhà, con sẽ đi đón Bố ngày mai nhé, được không Bố?

    Rồi ngày mai cũng đến nhanh thôi Bố à. Và con vẫn đứng đây. Nhưng sao Bố không trở về. Con trông mãi, ngóng mãi. Mắt con sẽ nhoèn đi mất nếu cứ đứng nhìn thế này mà xung quanh không có một chút gì. Không có một chút gì Bố ạ. Sao Bố mãi chưa về? Mẹ và con đều rất nhớ Bố... Nhưng con biết Bố không phải người từ biệt là mãi mãi, nên Bố sẽ về nhanh thôi. Và Bố sẽ thấy con đứng đây, bất kể ngày nào, giờ nào, Bố nhé?

    "Con sẽ không khóc đâu,
    Thật đấy.
    Chỉ...
    Rất buồn..."

    Dòng nước vẫn trôi, hàng cây vẫn vươn đều. Con vẫn đạp xe ra đây... Chỉ có Bố không trở về.

    "Bố đừng hẹn con gái Bố mùa xuân
    Ẩm ướt lắm, đường vào nhà trơn tuột..."

    Ngày mai, ngày kia, tuần sau, tuần sau nữa, tháng tới, tháng tới nữa. Rồi một mùa mới lại đến. Mùa xuân rồi Bố ạ. Từng nhánh cây đã bắt đầu nhú chồi non mới. Con đang lớn lên từng ngày. Tự hỏi liệu Bố có ngỡ ngàng khi trông thấy con đã lớn. Con sẽ lớn nhanh lắm, sẽ bắt kịp Bố nhanh lắm. Mau về đi Bố ơi, để xem con lớn thế nào...

    "Bố đừng hẹn về dịp giữa tháng Năm
    Mùa hè nóng cả những ngày không nắng
    Có con ở nhà sao vẫn vắng lặng
    Sáu giờ, đồng hồ đã reo sáng loạn lên rồi..."

    Đi đâu rồi con cũng sẽ trở về với Bố. Các bạn hỏi tại sao con hay đi tụt lại phía sau. Đơn giản chỉ vì con thấp thoáng trông thấy một bóng thuyền từ xa. Một gợn sóng lăn tăn nhỏ cũng có thể là tín hiệu của Bố. Dòng sông trôi trôi mãi, vẫn còn có con đây. Con sẽ là người đầu tiên chạm mặt Bố, giúp Bố, đưa Bố trở về ngôi nhà thân yêu của gia đình mình, Bố sẽ cười thật tươi, được không Bố?

    "Bố đừng hẹn về ngày sang thu
    Tóc mẹ rụng nhiều, trời hanh hao quá thể
    Ông bưu tá già nhét cái thư xanh qua khe cửa
    Thư loang vệt nước dài, mỏng như lá xa cành"

    Con ước gì Bố cũng có thể gửi về một lá thư. Thời gian đã trôi đi hết bao lâu rồi? Tưởng như trước mắt con vẫn là Bố, đang đứng yên bình cùng ngắm cảnh hoàng hôn với con. Con đã trưởng thành, đã là người có gia đình. Gặp mặt con lúc này không biết Bố có nhận ra con không? Con đã khác quá nhiều với ngày ấy. Nhưng Bố có tin trong tim con vẫn là hình ảnh nụ cười Bố? Con biết Bố vẫn bình an. Tiếng sóng trôi trong lòng sông vẫn nhắc con Bố sẽ về, nhất định Bố sẽ về. Con trông thấy lá thư xanh Bố gửi cho con, ngòai ô cửa, trong làn gió, trong màu nắng se nhẹ vàng tênh... Bố vẫn đang trở về. Từng ngày, con sẽ vẫn chờ đợi mùi sóng từ Bố. Con không chỉ có một mình, còn có gia đình bé nhỏ bên cạnh con, con sẽ đứng trên bờ sông để có thể phóng tầm mắt xa hơn, xa hơn nữa. Xa hơn cái ảo ảnh con vẫn đang ngày đêm ngóng chờ...

    "Mùa lạnh rồi Bố đủ áo ấm chưa?
    Mẹ cứ ngồi đan phong phanh bên cửa sổ
    Ngòai kia gió lùa đi từng sáng từng chiều..."

    Từng mùa cứ lần lượt trôi qua. Xuân, Hạ, Thu, Đông. Lại một Xuân, Hạ, Thu, Đông nữa... Con đã bằng tuổi với Bố ngày xưa. Có bao giờ Bố tự hỏi Mẹ còn sống hay đã chết? Sao Bố không trở về? Bố sẽ trở về chứ? Vàng tơi bao mùa nắng. Lòng sông bắt đầu khô kiệt dần. Phép màu mà cả đời con trông đợi vẫn chưa xảy ra. Làm thế nào mà con thuyền Bố về được trong lòng sông đã cạn?

    "Bố ạ, con sẽ không chờ nữa
    Khi chiều qua,
    Những chiếc bóng đổ vàng,
    Bố không về..."

    Con đã là một bà lão. Vẫn với chiếc xe đạp ngày xưa của Bố. Con sẽ đi tìm Bố, con sẽ không ngóng trông nữa, con sẽ bước vào lòng sông. Bao năm tháng chờ đợi sẽ hóa thành bọt bể không Bố? Kia rồi con trông thấy con thuyền của Bố. Không biết tự bao giờ đã trụ lại ở đây. Con thuyền Bố đã đi, con thuyền vẫn còn lưu lại mùi vị Bố. Chậm rãi từng bước chân, đã bao giờ con nhận ra mình không thể chạy đến với Bố nữa. Con thuyền cũng giống như Bố vậy, êm đềm và dịu dàng biết bao. Lần đầu tiên sau bao năm, con lại thấy đám mây trắng trôi bồng bềnh phía xa, có phải dấu hiệu Bố sẽ trở về? Và kìa, Bố đã đứng đó tự bao giờ. Vậy là con đã không nhầm. Con đã chờ Bố, và Bố đã về. Con không nhầm, không thể nhầm. Liệu yêu thương có nhầm được không Bố? Ánh mắt Bố đáp lại câu hỏi của con rồi. Con sẽ chạy đến bên Bố ngay, ngay thôi Bố à. Cuối cùng thì Bố cũng trông thấy con đã lớn. Con hóa nhỏ bé trước Bố, mọi thứ như vỡ òa. Cuối cùng thì Bố cũng trông thấy con từng bước trưởng thành. Bố cười với con rồi. Và con thấy mình ấm áp biết bao trong vòng tay Bố. Cả cuộc đời con chỉ để dành cho một cái ôm này mà thôi. Chỉ cần được Bố ôm, con có thể thanh thản mãi mãi...


    Bố con mình lại dắt tay nhau đi...
    Đến nơi Bố đã từng đến, Bố nhé?

    Loại rủi ro pháp lý, nắm cơ hội làm giàu

     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn totruc_thanh vì bài viết hữu ích
    songvu (25/06/2011) BCTCtax (27/06/2011)