Triết lý sống mỗi ngày nên đọc

Chủ đề   RSS   

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

28 Trang «<20212223242526>»
Thảo luận
  • #131685   18/09/2011

    phungvandohs19
    phungvandohs19

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:18/09/2011
    Tổng số bài viết (1)
    Số điểm: 5
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    hay
     hi vọng bạn sẽ post thêm nhiều câu chuyện hay hơn nữa.
     
    Báo quản trị |  
  • #131803   18/09/2011

    nhanthe
    nhanthe

    Sơ sinh

    Bình Định, Việt Nam
    Tham gia:09/03/2010
    Tổng số bài viết (11)
    Số điểm: 265
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 1 lần


    #ffffff;">#1f497d;">Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.
    #ff0000;">Nhưng cũng chính vì nói ra như vậy mà tôi đã mất đi 1 tình bạn cao quý.

    #1f497d; font-family: verdana, tahoma, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 13px; background-color: #ffffff;">Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhớ người ta thật nhiều , đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đã có suy nghĩ như thế !.
    #ff0000;">Nhưng tôi đã không thể ôm người ta thật chặt và càng không thể nói ra suy nghĩ đó. có phải tôi là người quá vô dụng, hay yếu đuối?

    #1f497d; font-family: verdana, tahoma, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 13px; background-color: #ffffff;">Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua.
    #ff0000;">Cũng muốn vứt bỏ  hết tất cả nhưng sao lại không làm được?

    mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại

     
    Báo quản trị |  
  • #132116   19/09/2011

    gianganh_pt
    gianganh_pt

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:19/09/2011
    Tổng số bài viết (2)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    Ôi vui sướng làm sao khi bên ta còn có những người bạn!
     Hoa tuyết bay lả tả dưới ánh trăng khiến lòng người thanh thản, trong sáng, không vẩn gơn u tối.
    Gió xuân mơn man, ánh mặt trời rực rỡ khiến lòng người ấm áp ôn hòa.dường như thiên nhiên và lòng người hòa quyện với nhau, phong cảnh thiên nhiên cảm hóa lòng người. vì thế chỉ cần tinh thần tràn trề vui vẻ cho dù ngủ trong mền chăn thô cứng cũng cảm nhận được hơi ấm trong lành của đất trời. 
     
    Báo quản trị |  
  • #133216   22/09/2011

    hoadaivenduong
    hoadaivenduong

    Female
    Chồi

    Cần Thơ, Việt Nam
    Tham gia:01/09/2011
    Tổng số bài viết (114)
    Số điểm: 1470
    Cảm ơn: 26
    Được cảm ơn 28 lần


     Hạnh phúc cộng thêm và nhân lên khi ta đem chia nó cho người khác.emoticon

    I have to live my life without you near me. The days would be empty and the nights would seem so long

     
    Báo quản trị |  
  • #133272   22/09/2011

    gianganh_pt
    gianganh_pt

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:19/09/2011
    Tổng số bài viết (2)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    các ban viết hay quá. khâm phuc. tôi là boy nên có cảm nghĩ theo cách của đàn ông.hjjjj
    theo tôi thì trong quá trình theo đuổi sự nghiệp của một người đàn ông có rất nhiều yếu tố nằm ngoài tầm kiểm soát của con người,nhưng ít nhất cũng có một yếu tố có thể kiểm soát được , yếu tố này sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn  cho đường đời và sự nghiệp của mỗi con người. Đó chính là tâm trạng . Những người đàn ông thất bại  chính vì ko làm chủ được bản thân, họ để cho tâm lý tự ti, tiêu cực  lung lay tâm hôn.
     
    Báo quản trị |  
  • #133849   24/09/2011

    hoadaivenduong
    hoadaivenduong

    Female
    Chồi

    Cần Thơ, Việt Nam
    Tham gia:01/09/2011
    Tổng số bài viết (114)
    Số điểm: 1470
    Cảm ơn: 26
    Được cảm ơn 28 lần


     Cuộc sống là sự mệt mỏi lớn dần theo năm tháng.

    I have to live my life without you near me. The days would be empty and the nights would seem so long

     
    Báo quản trị |  
  • #134906   28/09/2011

    Khongtheyeuemhon
    Khongtheyeuemhon
    Top 75
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:19/05/2010
    Tổng số bài viết (772)
    Số điểm: 9636
    Cảm ơn: 691
    Được cảm ơn 816 lần
    Moderator

    hoadaivenduong viết:

     Cuộc sống là sự mệt mỏi lớn dần theo năm tháng.



    Cuộc sống là tình yêu thương lớn dần theo năm tháng. Lúc nhỏ tôi sống rất ích kỷ, càng lớn tôi càng biết yêu cuộc sống mình đang có hơn và những người xung quanh mình hơn. Bởi khi lớn tôi cảm nhận được những mất mát dần theo năm tháng, những người thân mất đi và 1 ngày nào đó... cuộc sống của mình cũng sẽ chấm dứt.

    Có những lúc anh mơ được gặp lại em lúc ban đầu...

     
    Báo quản trị |  
  • #137434   06/10/2011

    phamminhtuan78
    phamminhtuan78

    Male
    Sơ sinh

    Phú Thọ, Việt Nam
    Tham gia:07/04/2011
    Tổng số bài viết (10)
    Số điểm: 180
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 3 lần


    Tôi thấy trong cuộc sông hàng ngày chung ta sống, làm việc và đối sử với vạn vật sung quang ta như thế nào ta sẽ nhận được như thế đó và khi bạn nắm được quy luật vận động của vạn vật bạn sẽ làm chủ nhân của vạn vật.
     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn phamminhtuan78 vì bài viết hữu ích
    kimphuongMQ (24/10/2011) chinamnhi (02/02/2018)
  • #137435   06/10/2011

    mrvanthuc
    mrvanthuc
    Top 75
    Male
    Lớp 9

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:23/04/2009
    Tổng số bài viết (835)
    Số điểm: 12301
    Cảm ơn: 156
    Được cảm ơn 767 lần


    Cuộc sống cần lắm #00b0f0;">những người con đất việt như thế này thì dân đỡ khổ, nước nhà mới hưng thịnh emoticon
     
    Báo quản trị |  
  • #138341   09/10/2011

    Batungq11
    Batungq11

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:28/02/2011
    Tổng số bài viết (7)
    Số điểm: 110
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 2 lần


    Còn Gặp Nhau

    #21252c;">
    Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
    Chuyện đời như nước chảy hoa trôi,
    Lợi danh như bóng mây chìm nổi
    Chỉ có tình thương để lại đời.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
    Tình người muôn thuở vẫn còn vương,
    Chắt chiu một chút tình thương ấy
    Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
    Bao nhiêu thú vị ở trên đời,
    Vui chơi trong ý tình cao nhã
    Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
    Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
    Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
    Cho đẹp lòng tất cả mọi người.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
    Giữa miền đất rộng với trời cao,
    Vui câu nhân nghĩa, tròn sau trước
    Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ say
    Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
    Say thơ, say nhạc, say bè bạn
    Quên cả không gian lẫn tháng ngày.

    Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
    Đi tìm chân lý - lẽ huyền vi
    An nhiên tự tại - lòng thanh thản
    Đời sống tâm linh thật diệu kỳ.

     

     

    #0000cc; font-size: 14pt;">Hãy Cho Nhau

    #21252c;">
    Một cơn gió nhẹ thoảng qua
    Dễ đưa ta đến lìa xa cõi đời
    Để kết thúc một kiếp người,
    Mong manh như hạt sương rơi đầu cành!

    Thế mà cứ mãi quẩn quanh,
    Ghét ghen, sân hận, tranh giành, hơn thua.
    Đang là bạn, hoá ra thù,
    Đang thân thiết, bỗng thờ ơ lạnh lùng.

    Cùng trong cõi tạm sống chung
    Chơi vơi bể khổ - mênh mông đất trời.

    Hãy cho nhau những nụ cười.
    Hãy cho nhau trọn tình người - niềm vui
    Hãy cho nhau vị ngọt bùi,
    Hãy cho nhau vạn ngàn lời yêu thương,
    Tròn câu hiếu đạo, cương thường.

     

     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn Batungq11 vì bài viết hữu ích
    kimphuongMQ (24/10/2011) chienthangbk (17/11/2011)
  • #138766   11/10/2011

    BeToan89
    BeToan89
    Top 75
    Male
    Lớp 11

    Đăk Lăk, Việt Nam
    Tham gia:24/11/2010
    Tổng số bài viết (977)
    Số điểm: 17101
    Cảm ơn: 63
    Được cảm ơn 151 lần


    Những Câu Chuyện Và Bài Học Cho Đời.

    Mình đọc được những câu truyện rất hay và ý nghĩa nên đưa lên đây cho mọi người đọc cho vui nhé.

    Rất ý nghĩa đấy.Ai có câu chuyện nào hay thì gửi cho mình đọc với nha.


    Chuyện một chú dê rơi xuống giếng.

     Một bữa nọ có một con dê của một trang trại sẩy chân rơi xuống giếng. Trong lúc ông chủ trang trại suy nghĩ xem phải làm thế nào thì con vật tội nghiệp giãy giụa kêu thảm thiết. Cuối cùng ông chủ ông đi đến quyết định: vì con vật đã già nua lại ốm yếu mà cái giếng lại đang cần phải lấp đi nên không kéo con vật lên. Và ông ta đã nhờ hàng xóm lấp giếng. Khi mọi người bắt đầu xúc những xẻng đất đầu tiên lấp giếng cũng là lúc bác dê rống lên một tiếng thảm thiết. Rồi sau đó là sự im lặng đáng sợ. Sau mấy xẻng đất đầu tiên, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng kiểm tra. Và ông đã kinh ngạc khi nhìn thấy những gì đang xảy ra dưới đáy giếng. Cứ mỗi xẻng đất rơi xuống lưng là con dê lại làm một động tác xem ra rất kỳ lạ. Nó rùng mình cho đất rơi khỏi lưng và bước lên lớp đất mới đổ xuống. Hàng xóm xúc đất đổ xuống giếng càng nhiều dê càng được nâng lên càng cao. Chẳng bao lâu sau mọi người kinh ngạc nhìn thấy cụ dê nhảy qua miệng giếng bỏ chạy.

     Trong cuộc đời này đôi khi bạn gặp phải bao điều xấu xa và mỗi lần như thế bạn cần phải rũ bỏ để vươn lên, hệt như cụ dê rũ đất để nhảy qua thành giếng vậy.

     Mỗi một vấn đề xuất hiện - là một hòn đá bạn cần vượt qua để ra sông lớn. Và nếu bạn không dừng lại và không đầu hàng, thì không khó khăn nào có thể ngăn bạn vươn tới.


    Câu chuyện hy vọng.


    Trên bàn giữa căn phòng của một tòa nhà rộng lớn, nơi triển lãm các di tích của cuộc chiến tranh và hình ảnh các nạn nhân, có bốn cây nến được đốt lên. Khói và ánh sáng của chúng quyện lấy nhau. Bốn bề vắng vẻ tĩnh lặng.

    Cây nến thứ nhất thở dài lên tiếng.

    - Tên tôi là Hoà Bình. Ánh sáng của tôi được chiếu tỏa mọi nơi, nhưng chẳng có người nào thèm để ý tôi nữa. Họ không muốn nói với tôi, họ không muốn tôi có mặt.

    Rồi ngọn nến dần tàn và tắt lịm...

    Cây nến thứ hai nói:

    - Tên tôi là Niềm Tin, nhưng dường như tôi không còn hữu dụng nữa. Bởi lẽ không còn bao lâu con người cũng chẳng tin vào nhau nữa. Vì thế, không có lý do gì để tôi còn sáng lên làm gì nữa.

    Ðột nhiên một cơn gió mạnh thổi đến và ngọn nến cũng tắt lịm.

    Với giọng buồn buồn, cây nến thứ ba cũng thì thầm:

    - Tôi tên là Tình Yêu, và tôi chẳng còn hứng thú gì để bừng sáng cả, vì người ta đã gạt tôi ra bên ngoài. Họ chỉ biết chính họ và không thèm để ý đến một ai khác để yêu thương và nâng đỡ.

    Rồi một cơn gió ập vào và chẳng còn thấy ánh nến của nó đâu cả.

    Chỉ còn trơ trọi một ngọn nến leo lét trong phòng. Một cậu bé đến cạnh cây nến đang sắp tắt. Lắng nghe tiếng khóc cùng nỗi lo của nó, cậu bé an ủi:

    - Ðừng lo! Ta sẽ giữ cho ánh sáng của ngươi khỏi tắt và ta sẽ đốt sáng những ngọn nến đã tắt kia vì tên ta là Hy Vọng.

    Rồi cậu bé lấy diêm thắp lại tất cả các ngọn nến.

    Cuộc sống của chúng ta dường như đang chìm trong khói lửa chiến tranh và bom đạn đang diễn ra ở một nơi trên thế giới trong những ngày qua. Phải chăng ngọn nến của Hòa Bình, của Niềm Tin, của Tình Yêu đã tắt lịm nơi tâm hồn con người?
    Xin đừng quá lo lắng vì chắc hẳn trên đời này còn biết bao người đang tiếp tục công việc của cậu bé là thắp lên niềm Hy Vọng trên những ngọn lửa của Hòa Bình, Niềm Tin và Tình Yêu. Vì thế, trên thế giới vẫn đang có biết bao sứ giả đang mang niềm hi vọng cho nhân loại và cho thế giới hôm nay.

    Hy vọng 2 câu chuyện này mang lại cho các bạn những bài học bổ ích


    Betoan1989@yahoo.com

    *Khi là chính mình, bạn không có bất cứ điều gì phải sợ.

     
    Báo quản trị |  
  • #138689   11/10/2011

    kajnodo92
    kajnodo92
    Top 150
    Male
    Lớp 12

    Sơn La, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2011
    Tổng số bài viết (572)
    Số điểm: 18506
    Cảm ơn: 168
    Được cảm ơn 253 lần


    Hãy bao dung nếu bố mẹ già đi

    Hôm nay e mới đọc được lá thư này. Nó khá hay, làm chung ta phải suy ngẫm. 1 Việt kiều mà viết được nhiều điều mà có lẽ nhiều đứa con Việt Nam còn không hiểu.

    Hãy bao dung nếu bố mẹ già đi

    Ngày bố mẹ già đi, con hãy cố gắng kiên nhẫn và hiểu giùm cho bố mẹ. Nếu như bố mẹ ăn uống rớt vun vãi... Nếu như bố mẹ gặp khó khăn ngay cả đến cái ăn cái mặc...Xin con hãy bao dung!

    Con hãy nhớ những ngày giờ mà bố mẹ đã trải qua với con, để dạy cho con bao điều lúc thuở bé.

    Nếu như bố mẹ cứ lập đi lập lại hàng trăm lần mãi một chuyện, thì đừng bao giờ cắt đứt lời bố mẹ... mà hãy lắng nghe!

    Khi con còn ấu thơ, con hay muốn bố mẹ đọc đi đọc lại mãi một câu truyện hằng đêm cho đến khi con đi vào trong giấc ngủ... và bố mẹ đã làm vì con.

    Nếu như bố mẹ không tự tắm rửa được thường xuyên, thì đừng quở trách bố mẹ và đừng nên cho đó là điều xấu hổ.

    Con hãy nhớ... lúc con còn nhỏ, bố mẹ đã phải viện cớ bao lần để vỗ về con trước khi tắm.

    Khi con thấy sự ít hiểu biết của bố mẹ trong đời sống văn minh hiện đại ngày hôm nay, đừng thất vọng mà hãy để bố mẹ thời gian để tìm hiểu.

    Bố mẹ đã dạy dỗ con bao điều... từ cái ăn, cái mặc cho đến bản thân và phải biết đương đầu với bao thử thách trong cuộc sống.

    Nếu như bố mẹ có đãng trí hay không nhớ hết những gì con nói... hãy để bố mẹ đôi chút thời gian để suy ngẫm lại và nhỡ như bố mẹ không tài nào nhớ nổi, đừng vì thế mà con bực mình mà tức giận... vì điều quan trọng nhất đối với bố mẹ là được nhìn con, đưọc gần bên con và được nghe con nói, thế thôi!

    Nếu như bố mẹ không muốn ăn, đừng ép bố mẹ!... vì bố mẹ biết khi nào bố mẹ đói hay không.

    Khi đôi chân của bố mẹ không còn đứng vững như xưa nữa... hãy giúp bố mẹ, nắm lấy tay bố mẹ như thể ngày nào bố mẹ đã tập tềnh con trẻ những bước đi đầu đời.

    Và một ngày như một ngày sẽ đến, bố mẹ sẽ nói với con rằng... bố mẹ không muốn sống, bố mẹ muốn từ biệt ra đi.

    Con đừng oán giận và buồn khổ... vì con sẽ hiểu và thông cảm cho bố mẹ khi thời gian sẽ tới với con.

    Hãy cố hiểu và chấp nhận, đến khi về già, sống mà không còn hữu ích cho xã hội mà chỉ là gánh nặng cho gia đình!... và sống chỉ là vỏn vẹn hai chữ "sinh tồn".

    Một ngày con lớn khôn, con sẽ hiểu rằng, với bao sai lầm ai chẳng vướng phải, bố mẹ vẫn bỏ công xây dựng cho con một con đường đi đầy an lành.

    Con đừng nên cảm thấy xót xa buồn đau, đừng cho rằng con bất lực trước sự già nua của bố mẹ.

    Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ, như bố mẹ đã làm cho con tự khi lúc con chào đời.

    Hãy giúp bố mẹ trong từng bước đi vào chiều...

    Hãy giúp bố mẹ trong phút sống còn lại trong yêu thương và nhẫn nại...

    Cách duy nhất còn lại mà bố mẹ muốn cảm ơn con là nụ cười và cả tình thương để lại trong con.

    Thương con thật nhiều...

    Bố mẹ...

    PIERRE ANTOINE (Việt kiều Pháp)


    Nguồn: Vnexpress.net

    Tư vấn pháp luật miễn phí - Đất đai - Thừa kế - Hôn nhân gia đình

    Đoàn Ngọc Khải - 0965354008 - khai.doanngoc@gmail.com

     
    Báo quản trị |  
    3 thành viên cảm ơn kajnodo92 vì bài viết hữu ích
    hieuntvv (11/10/2011) khatvongttk (11/10/2011) Khongtheyeuemhon (13/10/2011)
  • #139923   14/10/2011

    nguyenluyenvg
    nguyenluyenvg

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:28/09/2011
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 290
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 1 lần


    24 ĐIỀU NÊN NHỚ


    #414f47;">Hãy đọc chậm dãi, và ghi nhớ những điều sau đây, trong sổ tay cá nhân hay trong tiềm thức của bạn. Bạn hãy nhớ rằng...

    #3366cc;">

    #414f47;"> 1. Sự hiện diện của bạn là món quà của cả thế giới.

    #414f47;"> 2. Bạn là duy nhất và không ai giống bạn cả.

    #414f47;"> 3. Cuộc sống của bạn hoàn toàn phụ thuộc theo mong muốn của bạn.

    #414f47;"> 4. Hãy biết tận hưởng trọn vẹn một ngày.

    #414f47;"> 5. Hãy đếm những điều mà bạn hạnh phúc, đừng đếm những điều phiền muộn.

    #414f47;"> 6. Bạn sẽ vượt qua được tất cả mọi thứ, dù có khó khăn đến đâu.

    #414f47;"> 7. Có hàng tá câu hỏi và câu trả lời trong chính bạn.

    #414f47;"> 8. Hãy trở nên có hiểu biết, can đảm và mạnh mẽ.

    #414f47;"> 9. Đừng tự tạo những giới hạn cho chính bản thân bạn.

    #414f47;"> 10. Có nhiều giấc mơ đang chờ được thực hiện.

    #414f47;"> 11. Những quyết định cũng không kém phần quan trọng như những cơ hội mà bạn có.

    #414f47;"> 12. Hãy vươn đến đỉnh cao của chính bạn, vươn tới ước mơ và khát vọng.

    #414f47;"> 13. Không gì làm lãng phí năng lượng của bạn hơn là ngồi một chỗ và lo lắng về hàng tá chuyện.

    #414f47;">
    14. Một người kiên nhẫn có thể chấp nhận một việc thậm chí còn hơn cả bản chất của sự việc đó.

    #414f47;"> 15. Đừng biến bất cứ điều gì trở nên trầm trọng.

    #414f47;"> 16. Hãy sống một cuộc sống thanh bình, đừng sống một cuộc đời tiếc nuối.

    #414f47;"> 17. Hãy nhớ rằng một tình yêu nhỏ có thể đi cả một quãng đường dài.

    #414f47;"> 18. Cũng hãy nhớ rằng nhiều thứ sẽ ra đi mãi mãi và không bao giờ quay trở lại.

    #414f47;"> 19. Hãy nhớ rằng tình bạn là một sự đầu tư khôn ngoan.

    #414f47;"> 20. Cuộc sống thật quý giá khi người ta ở bên nhau.

    #414f47;"> 21. Hãy nhận ra rằng mọi thứ không bao giờ là trễ cả.

    #414f47;"> 22. Hãy thực hiện những điều bình dị theo những cách phi thường nhất.

    #414f47;"> 23. Hãy luôn nhớ về gia đình, luôn có những ước mơ, hy vọng và niềm hạnh phúc trong cuộc sống.

    #414f47;">24#414f47;">. Thời gian luôn chuyển động và hãy ước rằng, một lúc nào đó, ta sẽ vươn tới những vì sao.

    #414f47;">

    Bao giờ mới khôn được

    ;)

     
    Báo quản trị |  
  • #139926   14/10/2011

    nguyenluyenvg
    nguyenluyenvg

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:28/09/2011
    Tổng số bài viết (19)
    Số điểm: 290
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 1 lần



    Ăn thêm cái nữa đi con!
    - Ngán quá, con không ăn đâu!
    - Ráng ăn thêm 1 cái, má thương. Ngoan đi cưng!
    - Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!
    Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tay. Chiếc bánh kem văng qua cửa xe rơi xuống đường, sát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy đi.
    Hai đứa trẻ đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng chơ, xô đến. Mắt 2 đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy bánh lấm láp, đứa con gái nuốt nước miếng bảo thằng con trai:
    - Anh hai thổi sạch rồi mình ăn.
    Thằng anh phùng má thổi. Bụi đường đã dính, chẳng chịu đi cho. Đứa em sốt ruột cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của nó làm bánh rơi tỏm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.
    - Ai biểu anh hai thổi chi cho mạnh - con bé nói rồi thút thít.
    - Ừa . Tại anh ! Nhưng kem còn dính tay nè. Cho em ba ngón, anh chỉ liếm 2 ngón thôi!



    Đọc chuyện này thật xúc động, tình cảm anh em thật đẹp ...đẹp !!!

    Bao giờ mới khôn được

    ;)

     
    Báo quản trị |  
  • #140104   15/10/2011

    Khongtheyeuemhon
    Khongtheyeuemhon
    Top 75
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:19/05/2010
    Tổng số bài viết (772)
    Số điểm: 9636
    Cảm ơn: 691
    Được cảm ơn 816 lần
    Moderator

    Lựa chọn và đưa ra quyết định
    (Viết trong 1 đêm khó ngủ đã lâu rồi)
    Chẳng biết tại sao hôm nay lại không ngủ được, cứ trằn qua trằn lại hoài mà mắt cứ mở thao láo. Hồi còn chơi game online thì ước như vậy không được... thiệt tình.
    Đọc entry "ngã rẽ" của pà chị đồng nghiệp thấy tâm sự trùng trùng, chút gì rưng rưng... rời bỏ cái gì mình đã gắn bó trong 1 thời gian dài quả thật không phải dễ và cũng khó mà vô cảm được... Thỉnh thoảng xem phim thấy cảnh người ta thôi việc, ghé lại chỗ ngồi riêng của mình thu dọn đồ đạc cá nhân... tự nhiên mún khóc. Khóc vì thấy thấp thoáng hình ảnh của mình trong đó... gì mới đi làm có 5 năm mà đã có thâm niên khoảng hơn 10 lần nộp đơn xin thôi việc rồi... Sau này rút kinh nghiệm, bày đồ đạc, sách vở tại chỗ ngồi của mình in ít thôi... để khi nghỉ việc thu dọn đỡ cực... éc.
    Cuộc sống đôi khi đặt ta vào những quyết định không thể né tránh hay nói một cách khác đi đó là lựa chọn: hoặc thế này hoặc thế kia... buộc phải chọn. Thỉnh thoảng xem phim (sao mà nhiều thỉnh thoảng thế nhỉ?) thích nhất cái cảnh nhân vật cầm cái kìm, trán vã mồ hôi, tay run run trước quả mìn với hai sợi dây... cắt sợi này, mìn sẽ bị vô hiệu, cắt sợi kia... bùm... từ hồi coi đến giờ chưa thấy trường hợp nào "bùm" cả, toàn cắt trúng thôi... xạo kinh. Bác Tố Hữu thì phải, có câu thơ nói về sự lựa chọn cũng rất hay: "Bâng khuâng đứng giữa hai dòng nước, chọn một dòng hay để nước trôi"... theo thằng tui hiểu đại ý là tâm trạng rất khó quyết định, không biết làm thế nào: nên chọn một trong hai dòng nước để rồi cuốn theo nó hay cứ đứng như vậy nhìn nước trôi... Ít ra ông này cũng có sự lựa chọn thứ 3... đó là đứng nhìn... vậy là sướng quá còn gì...
    Rồi cũng sẽ có lúc cuộc sống đặt trước chúng ta hai sự lựa chọn duy nhất, hoặc thế này, hoặc thế kia... không còn lựa chọn khác và buộc bạn phải quyết định. Lúc đó các bạn sẽ làm gì? Những lời khuyên của người đi trước, người thân, bạn bè... có lẽ sẽ giúp ích cho các bạn. Nhưng khi ngay cả chính các lời khuyên đó cũng trở nên vô dụng, bạn vẫn không thể đưa ra quyết định cho mình thì sao... Suy nghĩ hoài, trăn trở hoài, xì trét... vẫn không thể lựa chọn... bạn sẽ làm thế nào... Theo tui, tự vẫn chết là xong chuyện, khỏi phải lựa chọn mệt xác, nhức đầu... ka ka... mà suy cho cùng, đó cũng là 1 sự lựa chọn đó chứ... Nhưng tui không hy vọng có ai làm theo lời khuyên đó nha, luật hình sự nó có cái tội danh gọi là "xúi giục người khác tự sát" thì phải.
    Bản thân tui, với 1 câu châm ngôn "sống để bụng, chết mang theo" (nói ra sợ người ta chửi) đó là: THÀ KHÔNG LÀM VIỆC GÌ ĐÓ ĐỂ RỒI PHẢI HỐI HẬN CHỨ NHẤT QUYẾT KHÔNG HỐI HẬN VÌ NHỮNG VIỆC ĐÃ LÀM... Cuộc sống đã đặt tôi trước rất nhiều sự lựa chọn, và trước giờ tôi chưa bao giờ hối tiếc vì những lựa chọn của mình... đơn giản vì tôi chọn nó theo cảm tính... nghĩa là chẳng hề suy nghĩ gì cả... thấy thích thì chọn thôi. Bởi vì tôi biết rằng có suy nghĩ thì cũng chẳng nghĩ được cái quái gì từ cái "đầu đất" của mình... nên suy nghĩ chỉ mất thời gian. Bi giờ, nếu quay ngược thời gian trở lại, thì tôi cũng sẽ lựa chọn y như lúc ban đầu, bởi vì tôi biết... tại thời điểm đó, với con người tôi lúc đó... thì chỉ có lựa chọn đó. Tại sao các bạn cứ phải dằn vặt mình vì đã quyết định chọn cái này, không chọn cái kia để rồi giờ hối tiếc... hối tiếc thì có chọn lại được không? Tại sao các bạn cứ phải suy nghĩ, phải mất thật nhiều thời gian để rồi phát hiện ra rằng mình chọn lại đúng cái ban đầu hoặc mình chẳng... đưa ra được quyết định nào cả. Thú thực, tôi rất phục cái "lựa chọn cảm tính" của mình, nhất là khi tôi đi thi trắc nghiệm... chưa bao giờ tôi đánh trắc nghiệm mà điểm dưới 5 cả ha ha... mặc dù không học bài... Tuy nhiên, lựa chọn này nhiều khi cũng đưa tôi đi "lầm đường lạc lối" theo đúng nghĩa đen của nó... tui có cái tật hay xách xe chạy lòng vòng ngắm phố phường, cứ tới ngã rẽ là quẹo phải (thuận tay)... quẹo một hồi đi lạc xí mịa không biết đường về luôn...
    Nhớ thời tui còn làm "bát man", ý nói bóng bẩy là người dơi (ngày ngủ, đêm thức canh trộm) đó mà. Thời đó tui chơi game khoảng 18/24 giờ. Do bị "đá" nên tìm về sở thích chơi game để quên đời, nhờ nó mà vượt qua được quãng thời gian cùng cực, tuyệt vọng và cô đơn... nhớ lại vẫn thấy rùng mình. Cuối cùng, rút ra được 1 điều mấy thằng chơi game, sống trong thế giới ảo đa phần là cô đơn, bế tắc và buồn bã: thằng bị bồ bỏ, buồn lao vào chơi game cho quên đời... thằng đang có bồ... ham chơi game quá bị bồ bỏ... rồi lại lao vào game cho quên đời... một vòng luẩn quẩn...hix. Thời gian online về khuya, tôi quen được anh bạn (đến bây giờ nghỉ game 3 năm rồi nhưng thỉnh thoảng vẫn cafe với nhau). Đêm khuya, mấy thằng lang thang trên cái chiến trường vắng tanh, gặp nhau cứ tưởng là ma... chát chít rồi thân với nhau... và giúp nhau cùng lún sâu trong game... Qua chat, được biết hoàn cảnh của ổng cũng giống mình, nghĩa là cũng vừa mới bị bồ bỏ... đồng cảm.
    Chuyện tình của ổng vừa lãng mạn mà cũng vừa lãng nhách... y như phim Hàn Quốc. Ổng yêu một người hơn ổng 4 tuổi (pà này tui chưa thấy bao giờ nhưng chắc rất đẹp - lý giải cho điều này xin xem hồi sau sẽ rõ), đã có 1 người con riêng... vậy mà ổng vẫn yêu. Bà kia lớn người nhưng nọn dạ, yêu ổng nhưng lại ôm mộng đi ra nước ngoài sống... ổng thì không thể đi cùng vì kinh tế và còn vì rất nhiều ràng buộc khác. Bà kia nửa muốn đi, nửa muốn ở lại với ổng loay hoay hết cả năm... thế rồi cũng quyết định. Bà í kết hôn và lặng lẽ đi, đến lúc lên máy bay mới móc điện thoại ra gọi cho ổng báo tin... ổng chạy ra phi trường thì chỉ còn thấy chiếc máy bay đã cất cánh... Mịa cái sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất cứ 5 phút có 1 chuyến bay, ra sân bay mà không thấy máy bay cất cánh mới lạ... có chúa mới biết mụ í đi chiếc máy bay nào (chứ mà biết dám ổng cũng lấy súng AK ra bắn rụng cho hả giận...). Suy sụp, trở về chìm vào trong game... đây là game online đầu tiên ổng chơi và cũng là game đầu tiên tui chơi... tui 82 ổng 79 cũng xêm xêm tuổi nhau... Ổng kể ổng chơi game này vì thằng nhóc con riêng của "bồ cũ" (khoảng 10 tuổi) rất thích chơi game này, vì sợ nó ham chơi lơ là việc học nên ổng cùng chơi chung 1 nhân vật với nó cho dễ kiểm soát. Đó chính là nhân vật ổng đang chơi, pà kia cũng có 1 nhân vật riêng trong game... Qua bển rồi, bà í vẫn online gặp ổng trên game để nói chuyện... thằng tui hỏi, làm vậy để được gì... càng buồn hơn? bà í đã quyết định lựa chọn như vậy... thì ông anh cũng phải có quyết định cho riêng mình thôi... Tui còn sốt sắng đề nghị ổng cho tôi biết tên nhân vật của pà kia trong game để tui gặp đâu "đồ sát" (giết chết) đó cho bõ ghét... vì tui cũng ghét mấy kẻ phản bội... ổng bảo nhảm quá, nhân vật của pà í suốt ngày ngồi trong thành (trong nhà) không ra ngoài lấy đâu mà giết. Mà nhắc đến game không thể không nhắc đến tên của mấy con nhân vật trong game của tui, chúng có đặc điểm chung là cùng họ Kiều: Kiều Thiên Kiếm, Kiều Thiên Ngọc, Kiều Thiên Long, Kiều Thiên Phụng, Kiều Thiên Hòa... nhưng vip nhất là con Kiều tâu. (cầu tiêu).. ha ha. Trong game tui ấn tượng nhất là một thằng có tên rất "Trung Của" nhưng cũng rất Việt Nam: nó họ Đường tên Tiết Niệu... giang hồ gọi là Đường Tiết Niệu bang chủ của bang "Thần kinh lung linh"... vãi chưởng. Nhân vật của anh bạn tui sau này lên làm bang chủ của bang hội vip nhất, đông đảo nhất và nhiều người tài giỏi nhất trong cụm máy chủ chúng tôi chơi... và bà chị kia rồi cũng dần không thấy nhắc tới nữa... Không thấy nhắc tới bởi vì ổng quen và cưới em gái... của bà này (cùng mẹ khác ông ngoại... í lộn cùng mẹ khác cha). Trong lúc ổng buồn và suy sụp, em gái của pà này an ủi và làm ổng mê luôn... (làm kế toán cho công ty do ổng làm giám đốc). Người nắm rất rõ chuyện tình và hiểu ngóc ngách ngọn ngành tình yêu của ổng... vì vậy bị ghen tơi bời và bị hành hạ về mặt thể xác lẫn tâm hồn... yêu khổ thế chứ lỵ. Tèn ten ten ten, tèn tén tèn ten... Khi biết ổng quen người yêu cũ và em gái mình quen nhau, chị kia đã lồng lộn lên, làm um sùm, đòi tự tử ở "bển"... ổng bảo (qua chat) nếu chết được thì em cứ chết đi... thế là im. Hết làm dữ rồi lại khóc lóc, hối hận đòi quay trở về Việt Nam sống với ổng... thiệt hết biết... Hôm đám cưới ổng có tới 2 bàn dành cho các thành viên trong game (có đứa từ miền Tây lên, có đứa từ miền Trung vào)... gặp nhau ngồi toàn nói về game không... vui quá xá... lúc ổng xuống cụng ly... cả đám hô vang: chúc mừng bang chủ vô tù chung thân... ka ka... Bên nhà gái chỉ có mẹ cô dâu, cha cô dâu bị bệnh nên không đi được (thực ra là nói dối - vì ổng bà ly dị lâu rồi ko thèm nhìn mặt nhau)... Đám cưới này có thêm một chi tiết nhỏ là cô dâu rất đẹp, mẹ của cô dâu cũng rất đẹp, vì vậy suy ra bà chị của cô dâu và là con gái của bà mẹ... chắc cũng rất đẹp... không đẹp sao có con riêng 10 tuổi rồi còn dụ được trai tơ. Đám cưới này còn có thêm 1 chi tiết rất nhỏ nhỏ nữa là tổ chức trùng ngày với đám cưới của... bồ cũ tui...
    Mà sao tui có tật hay lan man vậy nhỉ? tự nhiên là ngồi kể lể chuyện đời tư của anh bạn tui ra... thực ra tui nói về anh í để dẫn nhập các bạn tới 1 câu chuyện về "sự lựa chọn và đưa ra quyết định". Đây là người anh tôi rất thích, và rất kính phục không phải chỉ trong game mà cả ngoài đời... lớp 7 ổng đã ra đời sống và tự lập nuôi thân. Khi tinh thần của tui đi xuống và chán nản cùng cực ổng đã tâm sự, cái tâm sự của người cùng cảnh ngộ và có những lời khuyên rất chân thành, thông thái cùng những câu chuyện kể làm cho niềm tin của tôi vững vàng hơn. Bây giờ thì ổng hết thông thái rồi... vì ổng đã có vợ... mấy thằng có vợ nhìn cái mặt ngu ngu, đần đần thấy ớn... Câu chuyện về sự lựa chọn và đưa ra quyết định mà ổng kể cho tui như sau:
    "Một hôm Khổng Tử cùng học trò đi đến bờ sông, Khổng Tử hỏi học trò: Nếu bây giờ ta và cha ngươi cùng ngã xuống nước, ngươi sẽ cứu ai trước? - Học trò trả lời: Trò sẽ cứu thầy trước. Cần biết thêm rằng trong đạo Nho của Khổng Tử: thiên tử (vua) giữ ngôi vị cao nhất, đến thầy (thầy đồ dạy học, thầy giáo) rồi mới đến cha, mẹ: TRUNG - LỄ - NGHĨA... Vì vậy, học trò trả lời như thế là 1 phản xạ...". Rồi ổng quay qua hỏi tui: trường hợp là em thì em sẽ trả lời sao? Suy nghĩ một lát rồi trả lời: đương nhiên là phải cứu cha trước rồi cha thì tình thâm hơn là thầy với lại tư cách người thầy giờ đâu có như hồi xưa... xã hội bi giờ nhiều "thằng" làm thầy mà khốn nạn lắm: vừa dốt, vừa dê, vừa tham tiền... Sau khi đưa ra một loạt những lý do củ chuối để biện minh cho sự lựa chọn và quyết định của mình, tôi "bị" hỏi tiếp: "Thế nhưng em có biết bơi không mà đòi cứu người? Hoặc giả như thầy em gần bờ, gần với em hơn còn cha em ở tuốt ngoài xa... nếu em cứ cố chấp bơi ra cứu người ở xa, bỏ mặc người ở gần thì có khi chẳng cứu được ai cả..."
    Thằng tui mới đớ người ra, ừ nhỉ... "thầy" của tui được đà mới tiếp: "Cuộc sống đôi khi đặt chúng ta trước những lựa chọn khắc nghiệt và buộc phải quyết định. Nhiều khi chúng ta mất rất nhiều thời gian suy nghĩ làm một việc gì đó mà không hề để ý đến khả năng của mình có làm được hay không? (giống như cứ suy nghĩ hoài cứu cha hay cứu thầy mà không nghĩ đến việc mình chẳng hề biết bơi). Chúng ta khổ sở, xì trét, tự làm cuộc sống của mình thành địa ngục vì cứ do dự mãi không quyết định được nên chọn cái nào, bỏ cái nào... Điều này làm cho chúng ta mất đi sự thông thái, óc phán đoán, quan sát (cứ nghĩ hoài cứu cha hay cứu thầy mà không xem xét người nào ở gần bờ hoặc gần mình hơn). Chốt lại vấn đề: Nếu em biết bơi và có thể cứu được người... thì khi xảy ra chuyện như trên, em sẽ lao ùm xuống nước, không còn thời gian suy nghĩ chọn người gần mình nhất để cứu, mặc kệ là cha hay là thầy. Đó mới là đáp án chính xác của câu chuyện... Đừng tự làm khổ mình, đừng mất thời gian suy nghĩ quá nhiều để đưa ra quyết định cho 1 sự lựa chọn... Hãy nghĩ đơn giản: mình có khả năng để làm không? nếu có - quyết định ngay không do dự... nghĩ nhiều thì chắc đã nghĩ được gì... đôi khi cơ hội lại trôi qua tầm tay để rồi phải hối tiếc...
    Tôi đang đứng trước 2 sự lựa chọn: ở lại hay là ra đi: Ở lại là chấp nhận đưa bản thân mình vào một sự gò bó, một mức lương với 1 chỗ làm ổn định, an toàn trong thời buổi thất nghiệp nhan nhản hiện nay - Giống như con chim cảnh ở trong lồng, được thức ăn, nước uống đầy đủ, không phải lo nghĩ gì, không sợ súng săn, không sợ đại bàng, diều hâu, an phận qua ngày trong cái lồng chật hẹp dưới sự chăm sóc rồi chết mà không hề biết đến một bầu trời xanh bao la... Ra đi là chấp nhận những tháng ngày túng bấn do thiếu tiền, không biết cái gì sẽ chờ đợi mình ở phía trước... chỉ giữ được 1 thứ duy nhất an ủi đó là niềm đam mê và sự tự do. Giống như con chim hoang dã phải tự lo lấy thức ăn, lo nước uống để sinh tồn, mỗi bước đi là 1 hiểm nguy nhưng nó được tự do bay lượn giữa bầu trời... cảm giác mà con chim cảnh không bao giờ trải qua được. Tôi sợ tôi như con chim cảnh, cứ ở mãi trong lồng riết rồi 1 ngày nào đó người ta mở cửa lồng mà tôi cũng không thèm (đúng hơn là không dám) bay ra khỏi cái nhà tù của chính mình.
    Không ra ngoài sao biết được bầu trời xanh bao la... Thằng tui đã quyết định chớp nhoáng cho sự lựa chọn của mình... Dĩ nhiên phần nhiều lại xuất phát từ cảm tính... nhưng được cái là không bao giờ hối hận...

    Có những lúc anh mơ được gặp lại em lúc ban đầu...

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn Khongtheyeuemhon vì bài viết hữu ích
    chinamnhi (05/01/2018)
  • #140533   17/10/2011

    kimphuongMQ
    kimphuongMQ

    Female
    Sơ sinh

    Đồng Tháp, Việt Nam
    Tham gia:17/10/2011
    Tổng số bài viết (2)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 6
    Được cảm ơn 1 lần


    TẠO RA HẠNH PHÚC

          Đúng là bạn không thể mua được sự toại nguyện nhưng bạn có thể tạo ra nó. Bạn có khả năng thay đổi cuộc đời mình tốt hơn. Hãy quyết định bắt tay vào việc ngay bây giờ!
                - Lấy một tờ giấy và một cây viết rồi viết một cái tít " 6 điều tôi muốn làm nhất trong đời mình".
                - Kê danh sách 6 điều đó ra.
                - Bây giờ, hãy nhìn vào từng việc và tự hỏi" " Mình có làm gì cho bất cứ việc nào trong số những việc này chưa? "
                - Nhận biết ước mơ của bạn rồi bắt đầu làm cho giấc mơ ấy xảy ra.
          Bạn không bao giờ mua được một cuộc sống hạnh phúc mà bạn chỉ có thể đạt được một cuộc sống hạnh phúc thôi.
     
    Báo quản trị |  
  • #140807   18/10/2011

    xthuyen
    xthuyen
    Top 500
    Lớp 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:25/03/2011
    Tổng số bài viết (239)
    Số điểm: 2394
    Cảm ơn: 168
    Được cảm ơn 94 lần


    Haizz !!! đọc triết lý là một điều vô cùng dễ nhưng để thực hiện nó thì là 1 việc khó vô cùng tận ...
     

    VÌ ĐỜI BUỒN --- TÔI CŨNG BUỒN

    Ôi!! có đôi khi........thèm như gió đi hoang.

    Sống kiếp lang thang không bờ không bến..

     
    Báo quản trị |  
  • #141040   19/10/2011

    hoadaivenduong
    hoadaivenduong

    Female
    Chồi

    Cần Thơ, Việt Nam
    Tham gia:01/09/2011
    Tổng số bài viết (114)
    Số điểm: 1470
    Cảm ơn: 26
    Được cảm ơn 28 lần


     Không ai biết một giây đau khổ kéo dài bao lâu!(G.Green)

    I have to live my life without you near me. The days would be empty and the nights would seem so long

     
    Báo quản trị |  
  • #142361   24/10/2011

    lanh92
    lanh92

    Sơ sinh

    Thừa Thiên Huế, Việt Nam
    Tham gia:24/10/2011
    Tổng số bài viết (10)
    Số điểm: 125
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 1 lần


    điên đầu

    Ngu mà nghĩ mình không ngu thì đúng
    là ngu.
    Nhưng ngu mà biết được mình ngu thì
    đâu có ngu.
    Mình không ngu là khi mình biết được
    mình ngu. Mà ngu rồi thì làm sao tự biết được
    mình ngu?
    Nên nếu tự biết mình ngu tức là mình
    ko hề ngu! Đọc xong ngu luôn.
    (sưu tầm)
     
    Báo quản trị |  
  • #143467   28/10/2011

    nganle89
    nganle89
    Top 500
    Female
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/08/2010
    Tổng số bài viết (336)
    Số điểm: 7167
    Cảm ơn: 34
    Được cảm ơn 120 lần


    CÁT  

    Một câu chuyện kể rằng:

    Có hai người bạn thân cùng đi lạc vào trong sa mạc. Họ cứ đi đi mãi và tới một thời điểm trong cuộc hành trình , họ bắt đầu tranh cãi với nhau xem đi hướng nào để thoát ra. Không kiềm chế được sự bực tức và tuyệt vọng, một người đã tát vào mặt người kia. Người kia bị đánh rất đau nhưng không nói gì, chỉ viết 1 dòng trên cát: Hôm nay, người bạn thân nhất đã tát tôi.

    Họ lại tiếp tục đi và đến được một đảo ốc với 1 hồ nước lớn. Người bạn lúc nãy đã bị đánh vì vội vàng uống nước và tắm rửa nên đã bị trượt chân và đang chìm dần. Người bạn kia vội nhảy xuống cứu anh ta lên. Khi mọi sự đã qua, người bạn lúc trước bị đánh đã khắc 1 dòng chữ lên phiến đá: Hôm nay người bạn thân nhất đa cứu tôi. Người bạn đã đánh và cũng đã cứu anh ta thực sự ngạc nhiên hỏi: “Tại sao khi tớ đánh cậu, cậu viết lên cát; còn bây giờ cậu lại khắc lên phiến đá?”

    Người kia mỉm cười đáp: “Khi một người bạn hay một ai đó làm ta đau, hãy viết lên cát để ngọn gió của sự tha thứ thổi qua mang nó đi cùng. Còn ai đó mang cho ta những điều tốt lành, chúng ta hãy khắc nó lên đá, như khắc thành kỉ niệm trong tim vậy, không cơn gió nào có thể xóa đi được!

    Liệu chúng ta có thể "Học được cách viết trên cát không nhỉ?"

    Ms Ngan,

    Mail: sally.hcmlaw@gmail.com

    H/P: 0948 899 067

    Skype/Yahoo/Twitter: nganle89

    -----------

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn nganle89 vì bài viết hữu ích
    thuonggia78 (01/11/2011)