Hiếp dâm khiến nạn nhân suýt chết, Tòa phúc thẩm vẫn giảm án?

Chủ đề   RSS   
  • #148017 17/11/2011

    thuonggia78
    Top 500
    Male
    Lớp 4

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:20/10/2011
    Tổng số bài viết (235)
    Số điểm: 5136
    Cảm ơn: 305
    Được cảm ơn 400 lần


    Hiếp dâm khiến nạn nhân suýt chết, Tòa phúc thẩm vẫn giảm án?

    Tòa Sơ thẩm kết án 7 năm tù giam, bị cáo nộp 14 triệu Tòa Phúc thẩm giảm án 4 năm tù?

    Cảm giác mặc cảm, e dè dường như vẫn hiện hữu trong mỗi thành viên của gia đình bà Nguyễn Thị H. (ở Gia Lâm, Hà Nội), nhất là mỗi khi nhắc đến chuyện buồn đối với con gái mình gần một năm trước. Những bức xúc trước việc hung thủ được giảm án đã khiến bà H kể lể với chúng tôi một cách mạnh dạn hơn. Về phần nạn nhân, T. im lặng ngồi cạnh mẹ, nhưng có lẽ cô đang phải cố chịu đựng khi một lần nữa nghe về những phút giây rùng rợn của mình…

    Thiếu nữ suýt chết vì bị đồng nghiệp hiếp dâm

    Bà H. sinh được 7 người con, 2 người con gái đầu đã lập gia đình, T. (SN 1986) là con thứ ba, làm công nhân tại một công ty may gần thị trấn Trâu Quỳ.

    Sự việc bắt đầu vào trưa 22/12/2010, Phạm Văn Phảng (SN 1983) nhận nhiệm vụ đi áp tải hàng cho công ty may nêu trên. Trước khi đi, lấy lý do muốn nghe nhạc trong thời gian ngồi ô tô đến Hải Dương, Phảng tìm T. hỏi mượn chiếc điện thoại di động để nghe nhạc. Đến chiều tối, T. liên lạc với Phảng để đòi lại chiếc điện thoại thì được hẹn gặp để “lấy điện thoại” ở một ngã ba, trên đường về nhà. Vì tin tưởng Phảng là người làm cùng công ty, lại là người cùng làng, đã yên bề gia thất nên T. nhận lời và có mặt đúng hẹn.

    Khi gặp nhau, Phảng lấy lý do “đi ăn khao” bảo T. đứng đợi để hắn đi gửi xe rồi hai người chở nhau bằng xe máy đến thị trấn Trâu Quỳ (đoạn gần cổng Trường Đại học Nông nghiệp I Hà Nội) để ăn tối. Chưa kịp ăn xong bát phở, T. thấy chóng mặt và đòi về vì mẹ đã gọi điện liên tục. Phảng chở T. ra quốc lộ 5 nhưng trên đường về, hắn đã bất ngờ quẹo tay lái cho xe rẽ vào một nhà nghỉ bên đường. Có lẽ đã lờ mờ nhận ra ý đồ đen tối của Phảng nên T. hỏi luôn: “Vào đây để làm gì?”. Phảng nói qua quýt: “Cứ vào đi” rồi nhanh chân tiến đến quầy lễ tân nhận chìa khóa lên phòng 302. Dù đầu óc vẫn chưa hết “lơ mơ” sau khi ăn bát phở nhưng khi bị lôi vào phòng nghỉ, T. vẫn gắng gượng lao ngay vào nhà vệ sinh, chốt cửa và ngồi thừ trong đó. Nhưng Phảng vẫn xông tới, lôi T. ra gường để thực hiện hành vi thú tính của mình. Tuy thấy T. kêu la và bị T. đẩy ra nhưng Phảng như một con thú say mồi, tiếp tục dùng sức mạnh của mình thực hiện hành vi giao cấu trong khi cô gái ngất lịm.

    Mẹ con người bị hại trao đổi với phóng viên.
    Mẹ con người bị hại trao đổi với phóng viên.

    Sau khi thỏa mãn dục vọng, Phảng thấy T. nằm ngất và chảy máu quá nhiều nên lay gọi T. dậy. T. tỉnh lại, với gói thuốc chống mất ngủ trong túi định uống tử tự nhưng bị Phảng ngăn lại và chở đến Bệnh viện Trâu Quỳ sơ cứu. Nhưng do vết thương nghiêm trọng, T. mất máu nhiều nên các bác sỹ ở đây quyết định chuyển T. lên Bệnh viện Đức Giang. Trong lúc này, Phảng sợ trách nhiệm nên không dám lộ mặt mà vẫn dùng chính xe máy của nạn nhân, đi theo xe cấp cứu để “nắm tình hình”…

    Trong lúc đang sốt ruột thì bà H. (mẹ T.) nhận được điện thoại từ chính tên Phảng cho hay T. bị tai nạn giao thông, được Phảng đưa vào Bệnh viện Đức Giang cấp cứu.

    Sau này, bà H. mới được các bác sỹ ở đây kể lại rằng, họ thấy Phảng rình mò bên ngoài phòng cấp cứu nên sinh nghi và đe rằng: “Anh là người dã man, hành hạ con người ta thế này. Liệu mà gọi điện cho người nhà bệnh nhân đến đây”. Có lẽ từ lời dọa này, Phảng mới gọi điện cho gia đình bà H. lên chăm con. Còn lúc đó, bà H. lên viện thấy Phảng vẫn tỏ ra lăng xăng như giúp người bị nạn nên đã cảm ơn Phảng rối rít vì “may mà gặp người quen đưa đi cấp cứu”.

    Nhưng ngay sau khi được nghe các bác sỹ ở đây kể về nguyên nhân chấn thương “chỗ kín” của con, bà H. đã giữ Phảng lại, gọi công an đến lập biên bản. Ngay tại đây, Phảng đã thừa nhận hành vi đê hèn của mình…

    Hồ sơ bệnh án cho thấy, hai cánh tay của T. bị bầm tím, cổ tử cung rách 3cm, mất máu trầm trọng (tổn hại 25% sức khỏe). T. đã phải điều trị cả tháng trời mới thuyên giảm và cho tới bây giờ, tâm trạng của T. vẫn có vẻ hoảng loạn, sợ sệt khi trò chuyện với người lạ. Còn khi ở Tòa, mỗi khi nhìn thấy bị cáo, T. lại co rúm người, nắm chặt tay bà H…

    Nộp 14 triệu, giảm 4 năm tù

    Tại phiên tòa tháng 4/2011, Phảng bị TAND huyện Gia Lâm xử 7 năm tù về tội “Hiếp dâm”. Trong phiên xử này, T. vẫn rất yếu, người xanh rớt và sợ tiếp xúc với người lạ. T. được người thân dìu đến tòa và luôn phải có người thân ngồi cạnh. Cô cố gắng lắm mới có thể tự trình bày: “Tôi không ngờ hắn lại giở trò đồi bại như thế vì chúng tôi không chỉ có quan hệ đồng nghiệp, tình làng xóm mà còn là họ hàng đằng vợ của hắn. Chỉ mong Tòa án xử thật nghiêm theo pháp luật để những người con gái khác không phải lâm vào cảnh ngộ như tôi”.

    Thấy tội ác đã bị trừng phạt, T. đã không kháng cáo mặc dù Phảng không có một lời xin lỗi hoặc nộp tiền để khắc phục hậu quả đã gây ra. Chỉ có Phảng kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.

    Tại phiên tòa phúc thẩm, Phảng vẫn không có một lời xin lỗi để tỏ sự ăn năn của mình. Việc làm duy nhất trước phiên tòa là gia đình nhà Phảng đã nộp 14 triệu đồng cho Chi cục Thi hành án gọi là “khắc phục một phần hậu quả”. Từ tình tiết này, HĐXX phúc thẩm TAND TP.Hà Nội đã giảm cho Phảng tới 4 năm tù khi tuyên phạt Phảng 3 năm tù!

    “Tôi thực sự choáng váng khi nghe Tòa tuyên án. Con tôi là nạn nhân mà đến tòa không được nói câu gì, họ đọc xong bản án sơ thẩm, hỏi bị cáo mấy câu rồi vội vàng tuyên án. Gia đình tôi ít học, nhưng cũng hiểu thế nào là đạo lý, pháp luật. Tòa tuyên như vậy thì coi như là bao che cho kẻ phạm tội sao?” – bà H. bức xúc phát biểu.

    Với cách hiểu của một nông dân, hiện bà H. vẫn chưa đến Chi cục Thi hành án lấy tiền (mặc dù đã có giấy) vì bà cho rằng: “Nhận tiền là đồng ý với bản án, là “bán” nhân phẩm của con, sẽ mất đi lòng tự trọng, danh dự của con gái” và “Tôi sẽ chưa lấy tiền bồi thường vì còn theo đuổi vụ án để đề nghị pháp luật xử lý nghiêm minh đối với kẻ đã làm nhục con gái tôi”.

    Tuấn Ngọc – Khoa Lâm

    (theo PLVN)

    Hoàng Thanh - Chuyên viên Tư vấn và Đào tạo về Quản trị kinh doanh

     
    5892 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #148081   17/11/2011

    luatQuynhnhu
    luatQuynhnhu
    Top 100
    Male
    Lớp 7

    Bắc Ninh, Việt Nam
    Tham gia:15/09/2011
    Tổng số bài viết (759)
    Số điểm: 8837
    Cảm ơn: 60
    Được cảm ơn 585 lần


    4 năm tù cho tội Hiếp dâm có thỏa đáng?

    Thiếu nữ suýt chết vì bị đồng nghiê%3ḅp hiếp dâm

    17/11/2011 06:42

    Cảm giác mặc cảm, e dè dường như vẫn hiện hữu trong mỗi thành viên của gia đình bà Nguyễn Thị H. (ở Gia Lâm, Hà Nội), nhất là mỗi khi nhắc đến chuyện buồn đối với con gái mình gần một năm trước.

    Những bức xúc trước việc hung thủ được giảm án đã khiến bà H kể lể với chúng tôi một cách mạnh dạn hơn. Về phần nạn nhân, T. im lặng ngồi cạnh mẹ, nhưng có lẽ cô đang phải cố chịu đựng khi một lần nữa nghe về những phút giây rùng rợn của mình...

    Thiếu nữ suýt chết vì bị đồng nghiê%3ḅp hiếp dâm

    Thiếu nữ suýt chết vì bị đồng nghiê%3ḅp hiếp dâm
    Mẹ con người bị hại vẫn rất bức xúc. 
    Bà H. sinh được 7 người con, 2 người con gái đầu đã lập gia đình, T. (SN 1986) là con thứ ba, làm công nhân tại một công ty may gần thị trấn Trâu Quỳ.

    Sự việc bắt đầu vào trưa 22-12-2010, Phạm Văn Phảng (SN 1983) nhận nhiệm vụ đi áp tải hàng cho công ty may nêu trên. Trước khi đi, lấy lý do muốn nghe nhạc trong thời gian ngồi ô tô đến Hải Dương, Phảng tìm T. hỏi mượn chiếc điê%3ḅn thoại di đô%3ḅng để nghe nhạc. 

    Đến chiều tối, T. liên lạc với Phảng để đòi lại chiếc điện thoại thì được hẹn gặp để “lấy điện thoại” ở một ngã ba, trên đường về nhà. Vì tin tưởng Phảng là người làm cùng công ty, lại là người cùng làng, đã yên bề gia thất nên T. nhận lời và có mặt đúng hẹn.

    Khi gặp nhau, Phảng lấy lý do “đi ăn khao” bảo T. đứng đợi để hắn đi gửi xe rồi hai người chở nhau bằng xe máy đến thị trấn Trâu Quỳ (đoạn gần cổng Trường Đại học Nông nghiệp I Hà Nội) để ăn tối. Chưa kịp ăn xong bát phở, T. thấy chóng mặt và đòi về vì mẹ đã gọi điện liên tục. 

    Phảng chở T. ra quốc lộ 5 nhưng trên đường về, hắn đã bất ngờ quẹo tay lái cho xe rẽ vào một nhà nghỉ bên đường. Có lẽ đã lờ mờ nhận ra ý đồ đen tối của Phảng nên T. hỏi luôn: “Vào đây để làm gì?”. Phảng nói qua quýt: “Cứ vào đi” rồi nhanh chân tiến đến quầy lễ tân nhận chìa khóa lên phòng 302. 

    Dù đầu óc vẫn chưa hết “lơ mơ” sau khi ăn bát phở nhưng khi bị lôi vào phòng nghỉ, T. vẫn gắng gượng lao ngay vào nhà vệ sinh, chốt cửa và ngồi thừ trong đó. Nhưng Phảng vẫn xông tới, lôi T. ra gường để thực hiện hành vi thú tính của mình. Tuy thấy T. kêu la và bị T. đẩy ra nhưng Phảng như một con thú say mồi, tiếp tục dùng sức mạnh của mình thực hiện hành vi giao cấu trong khi cô gái ngất lịm.

    Sau khi thỏa mãn dục vọng, Phảng thấy T. nằm ngất và chảy máu quá nhiều nên lay gọi T. dậy. T. tỉnh lại, với gói thuốc chống mất ngủ trong túi định uống tử tự nhưng bị Phảng ngăn lại và chở đến Bệnh viện Trâu Quỳ sơ cứu. 

    Nhưng do vết thương nghiêm trọng, T. mất máu nhiều nên các bác sỹ ở đây quyết định chuyển T. lên Bệnh viện Đức Giang. Trong lúc này, Phảng sợ trách nhiệm nên không dám lộ mặt mà vẫn dùng chính xe máy của nạn nhân, đi theo xe cấp cứu để “nắm tình hình”...

    Trong lúc đang sốt ruột thì bà H. (mẹ T.) nhận được điện thoại từ chính tên Phảng cho hay T. bị tai nạn giao thông, được Phảng đưa vào Bệnh viện Đức Giang cấp cứu.

    Sau này, bà H. mới được các bác sỹ ở đây kể lại rằng, họ thấy Phảng rình mò bên ngoài phòng cấp cứu nên sinh nghi và đe rằng: “Anh là người dã man, hành hạ con người ta thế này. Liệu mà gọi điện cho người nhà bệnh nhân đến đây”. 

    Có lẽ từ lời dọa này, Phảng mới gọi điện cho gia đình bà H. lên chăm con. Còn lúc đó, bà H. lên viện thấy Phảng vẫn tỏ ra lăng xăng như giúp người bị nạn nên đã cảm ơn Phảng rối rít vì “may mà gặp người quen đưa đi cấp cứu”.

    Nhưng ngay sau khi được nghe các bác sỹ ở đây kể về nguyên nhân chấn thương “chỗ kín” của con, bà H. đã giữ Phảng lại, gọi công an đến lập biên bản. Ngay tại đây, Phảng đã thừa nhận hành vi đê hèn của mình...

    Hồ sơ bệnh án cho thấy, hai cánh tay của T. bị bầm tím, cổ tử cung rách 3cm, mất máu trầm trọng (tổn hại 25% sức khỏe). T. đã phải điều trị cả tháng trời mới thuyên giảm và cho tới bây giờ, tâm trạng của T. vẫn có vẻ hoảng loạn, sợ sệt khi trò chuyện với người lạ. Còn khi ở Tòa, mỗi khi nhìn thấy bị cáo, T. lại co rúm người, nắm chặt tay bà H...

    Nộp 14 triệu, giảm 4 năm tù

    Tại phiên tòa tháng 4-2011, Phảng bị TAND huyện Gia Lâm xử 7 năm tù về tội “Hiếp dâm”. Trong phiên xử này, T. vẫn rất yếu, người xanh rớt và sợ tiếp xúc với người lạ. T. được người thân dìu đến tòa và luôn phải có người thân ngồi cạnh. 

    Cô cố gắng lắm mới có thể tự trình bày: “Tôi không ngờ hắn lại giở trò đồi bại như thế vì chúng tôi không chỉ có quan hệ đồng nghiệp, tình làng xóm mà còn là họ hàng đằng vợ của hắn. Chỉ mong Tòa án xử thật nghiêm theo pháp luật để những người con gái khác không phải lâm vào cảnh ngộ như tôi”.

    Thấy tội ác đã bị trừng phạt, T. đã không kháng cáo mặc dù Phảng không có một lời xin lỗi hoặc nộp tiền để khắc phục hậu quả đã gây ra. Chỉ có Phảng kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt.

    Tại phiên tòa phúc thẩm, Phảng vẫn không có một lời xin lỗi để bày tỏ sự ăn năn của mình. Viê%3ḅc làm duy nhất trước phiên tòa là gia đình nhà Phảng đã nộp 14 triệu đồng cho Chi cục Thi hành án gọi là “khắc phục mô%3ḅt phần hậu quả”. Từ tình tiết này, HĐXX phúc thẩm TAND TP.Hà Nô%3ḅi đã giảm cho Phảng tới 4 năm tù khi tuyên phạt Phảng 3 năm tù!

    “Tôi thực sự choáng váng khi nghe Tòa tuyên án. Con tôi là nạn nhân mà đến tòa không được nói câu gì, họ đọc xong bản án sơ thẩm, hỏi bị cáo mấy câu rồi vội vàng tuyên án. Gia đình tôi ít học, nhưng cũng hiểu thế nào là đạo lý, pháp luật. Tòa tuyên như vậy thì coi như là bao che cho kẻ phạm tội sao?” - bà H. bức xúc phát biểu.

    Với cách hiểu của một nông dân, hiện bà H. vẫn chưa đến Chi cục Thi hành án lấy tiền (mặc dù đã có giấy) vì bà cho rằng: “Nhận tiền là đồng ý với bản án, là “bán” nhân phẩm của con, sẽ mất đi lòng tự trọng, danh dự của con gái” và “Tôi sẽ chưa lấy tiền bồi thường vì còn theo đuổi vụ án để đề nghị pháp luật xử lý nghiêm minh đối với kẻ đã làm nhục con gái tôi”.

    Theo VTC.vn
    Cập nhật bởi KhacDuy25 ngày 17/11/2011 07:34:50 CH

    CÔNG TY LUẬT QUỲNH NHƯ : SỐ 62 NGUYỄN GIA THIỀU- TP BẮC NINH- TỈNH BẮC NINH : 0199 826 1982 ; 099.689.5678 Cung cấp dịch vụ

    -Tư vấn thường xuyên cho Doanh Nghiệp -Tư vấn tất cả các lĩnh vực pháp luật-

    -Tranh tụng tòa án: Vụ án Hình sự;Vụ án dân sự;vụ án hành chính;Tranh chấp Lao động;Tranh chấp hôn nhân gia đình;Tranh chấp đất đai;Tranh chấp kinh doanh thương mại;Thu hồi nợ

    - Trợ giúp pháp lý- Đại diện Ngoài tố tụng; soạn thảo đơn từ, di chúc,....

    -Tư vấn pháp luật miễn phí

    +qua mạng Danluat.vn :http://danluat.thuvienphapluat.vn/luat-su/luatquynhnhu

    +Qua điện thoại số : 093 617 3333

    +Qua email : quynhnhulawer@yahoo.com.vn

    -Địa chỉ : 62 Phố Nguyễn Gia Thiều - TP Bắc Ninh-Tỉnh Bắc Ninh

    tel: 02223- 857 093 Hotline: 099 689-5678

    Mobile: 093 617 3333

    hoặc : 099 -689.5678

    Giám đốc: Luật sư Phạm Tiến Quyển

     
    Báo quản trị |  
  • #148138   17/11/2011

    maianh_11
    maianh_11

    Sơ sinh

    Bắc Ninh, Việt Nam
    Tham gia:26/02/2011
    Tổng số bài viết (39)
    Số điểm: 340
    Cảm ơn: 4
    Được cảm ơn 11 lần


    Chào bác Quyển, em cũng ở BN. đặc biệt là em đang theo học lớp LS khóa 12 tại HVTP.
    Trong quá trình học tập cũng như sau này có gì nhờ bác chỉ giáo đc ko ah?
    Về phần:

                 4 năm tù cho tội Hiếp dâm có thỏa đáng?



    cá nhân em trả lời 1 cách chung chung là ( án tại hồ sơ )
    - Bài báo có đoạn " Chưa kịp ăn xong bát phở, T. thấy chóng mặt "
      + liệu có phải T bị đánh thuốc mê ko? theo cá nhân em thì đến 99% là đúng => Vậy ai là người cho thuốc mê vào bát phở của T? Liệu có đồng phạm ko ( ý em là chủ quán phở có quen biết Phảng ko, để giúp cho thuốc mê vào bát phở )
       + tổn hại 25% sức khỏe - đây chỉ là căn cứ theo hồ sơ khám bệnh, đáng lý ra T phải yêu cầu giám định hẳn hoi, Vậy kéo lên 31% ko phải là khó.

    Nói chung 1 điều là người dân ko am hiểu PL ko biết tiếp cận TGPL. mà bị cáo có những ông LS lách luật giỏi thì.....

    Lê Anh Ngọc.

     
    Báo quản trị |  
  • #148148   17/11/2011

    luatQuynhnhu
    luatQuynhnhu
    Top 100
    Male
    Lớp 7

    Bắc Ninh, Việt Nam
    Tham gia:15/09/2011
    Tổng số bài viết (759)
    Số điểm: 8837
    Cảm ơn: 60
    Được cảm ơn 585 lần


    Mến chào Maianh 11,  Rất hân hạnh biết bạn,  nghe từ chỉ giáo sao khách sáo thế, nói trao đổi có vẻ đồng đội hơn đấy!
    "Nói chung 1 điều là người dân ko am hiểu PL ko biết tiếp cận TGPL. mà bị cáo có những ông LS lách luật giỏi thì....." căn cứ vào đâu mà bạn bảo  có ông LS lách luật gỏi thi........
      Ở đây là vụ án thực tế, dựa trên những dữ liệu mà báo chí cung cấp  chúng ta bàn luận xem tình tiết thế, hành vi như vậy, mức án đó có ổn không thôi- có đúng người , đúng tội không?
     Trân trọng
     Luật sư: Phạm Tiến Quyển

    CÔNG TY LUẬT QUỲNH NHƯ : SỐ 62 NGUYỄN GIA THIỀU- TP BẮC NINH- TỈNH BẮC NINH : 0199 826 1982 ; 099.689.5678 Cung cấp dịch vụ

    -Tư vấn thường xuyên cho Doanh Nghiệp -Tư vấn tất cả các lĩnh vực pháp luật-

    -Tranh tụng tòa án: Vụ án Hình sự;Vụ án dân sự;vụ án hành chính;Tranh chấp Lao động;Tranh chấp hôn nhân gia đình;Tranh chấp đất đai;Tranh chấp kinh doanh thương mại;Thu hồi nợ

    - Trợ giúp pháp lý- Đại diện Ngoài tố tụng; soạn thảo đơn từ, di chúc,....

    -Tư vấn pháp luật miễn phí

    +qua mạng Danluat.vn :http://danluat.thuvienphapluat.vn/luat-su/luatquynhnhu

    +Qua điện thoại số : 093 617 3333

    +Qua email : quynhnhulawer@yahoo.com.vn

    -Địa chỉ : 62 Phố Nguyễn Gia Thiều - TP Bắc Ninh-Tỉnh Bắc Ninh

    tel: 02223- 857 093 Hotline: 099 689-5678

    Mobile: 093 617 3333

    hoặc : 099 -689.5678

    Giám đốc: Luật sư Phạm Tiến Quyển

     
    Báo quản trị |  
  • #148156   17/11/2011

    Im_lawyerx0
    Im_lawyerx0
    Top 100
    Male
    Lớp 4

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:27/03/2009
    Tổng số bài viết (729)
    Số điểm: 5940
    Cảm ơn: 110
    Được cảm ơn 374 lần


    Nếu xét về mặt đạo lý thì với mức án 4 năm tù (trong khung 2 năm đến 7 năm tù) theo khoản 1, Điều 111,BLHS 1999 với bị cáo Phảng qua những thông tin từ bài báo có thể khiến cho dư luận cảm thấy chưa thỏa đáng.

    Tuy nhiên,theo tôi, theo quy định của pháp luật, Tòa đã tuyên xử đúng người,đúng tội; còn việc áp dụng bao nhiêu năm tù 4,5,6 năm (trong khung 2-7 năm) thì quyền quyết định thuộc về HĐXX, vào lương tâm của Thẩm phán, điều này pháp luật không điều chỉnh rõ. Đối với việc xét xử vụ án hình sự ở  Việt Nam, một đặc trưng là vai trò tranh tụng tại phiên tòa của luật sư không thật sự quan trọng, luật sư thích nói thì nói (hay cũng được mà dở cũng không sao), quan trọng là bản án thường có sẵn rồi.

    Theo tôi, phía gia đình nạn nhân không nên tập trung vào bản án hình sự mà Tòa đã tuyên mà thực sự có  tiếp tục chưa chắc được kết quả mà mất thời gian. Một luật sư giỏi  nên hướng dẫn phía gia đình người bị hại xem xét liệu mức bồi thường  thiệt hại đã thỏa đáng hay chưa (phần dân sự của bản án), đó mới là quyền lợi trước mắt cần bảo vệ của người bị hại, dù sao bị cáo cũng đã nhận được sự trừng phạt của pháp luật.

    Đời người ngắn hay dài há do ý muốn. Đã biết như thế mà còn tham sống, há không phải là u mê. Đã biết như thế, mà còn sợ chết há không phải là tuổi trẻ lưu lạc tha hương đến nỗi quên cả đường về. Đã biết như thế người chết đi có khi lại hối hận là từng tham sống cũng nên - Trang Tử

    Dịch nghĩa:

    Sống chắc gì đã sướng mà chết chắc gì đã khổ. Sống chết thật ra không khác nhau bao nhiêu. Con người ta khi sống chẳng qua là một giấc mộng lớn. Khi chết đi chính là tỉnh mộng. Không chừng sau khi chết, lại thấy rằng trước đó mình cứ ham sống thật là ngu xuẩn. Sao không chết sớm hơn. Hệt như sau khi chúng ta trải qua một cơn ác mộng đáng sợ, tỉnh lại cảm thấy giấc mộng vừa qua thật quá dài.

     
    Báo quản trị |  
  • #148785   19/11/2011

    hoa3521
    hoa3521

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:19/11/2011
    Tổng số bài viết (1)
    Số điểm: 5
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    #3b3b3b; font-size: 17px; background-color: #edf5f6;">Học luật không chỉ để biết, mà học để sử dụng luật làm công cụ phục vụ mục đích của mình !!

    #3b3b3b; font-size: 17px; background-color: #edf5f6;">Bằng hành động của mình, hãy cho chúng tôi biết nó có ích nếu nó thật sự có ích !

    #3b3b3b; font-size: 17px; background-color: #edf5f6;">Những gì đã trở nên vô dụng dù sớm hay muộn đều sẽ bị loại bỏ !
    cau noi nay that hay!!!!!!!!1

     
    Báo quản trị |