dear các anh chị đang làm công chức, chuẩn bị vào công chức và các anh chị đang phục vụ cho các loại hình doanh nghiệp.
Để đánh giá vấn đề này thì không thể khẳng định dựa trên những thông tin một chiều được ạ.
Tôi cũng từng rất nhiều lần bức xúc khi đích thân mình bị hành hạ chạy đi chạy lại từ huyện đến xã để làm một thủ tục gì đó nhưng nhận được kết quả là các anh chị cơ quan đã về từ lúc trước 4 giờ..lý do về sớm thì muôn hình vạn trạng như: mưa buồn không có công dân nào lên để nhờ việc nên về sớm, về sớm đón vợ, con...thậm chí về sớm để có mặt đúng giờ tại một cuộc hẹn cá nhân. Buồn hơn là chính bản thân tôi lên tận phòng của bác chủ tịch thì bác cũng giật mình điện cho cấp dưới và rồi đành đưa ánh mắt e ngại đến tôi và nói thông cảm, anh chị ấy đưa con đi bệnh viện gấp...Rồi tôi lại phải mưa gió chạy về hẹn hôm khác lên.
Và từ đó tôi đành cho mình một kinh nghiệm đó là bằng mọi giá phải xin được số điện thoại cá nhân hoặc nội bộ các phòng ban và lưu chi chít trong điện thoại để khi có việc cần làm thì liên hệ trước để xem các anh chị bên đó còn ngồi đó không. Nếu còn thì chờ em chút em có việc rất gấp. Không thì cũng đỡ phải chạy lên không công.
Nhưng tất nhiên tôi cũng gặp không ít một số cơ quan (chủ yếu ở thành phố lớn) nhiệt tình đến bất ngờ. Thường thì tôi đi xin xác minh đương sự phải chạy tới chạy lui đưa công văn, rồi cũng chờ trả lời theo quy định. Tuy nhiên các anh ấy lại hỗ trợ hết sức, trong vòng có 30 phút đã đích thân chạy tới từng nhà đương sự để xác minh thực tế theo công văn của một ngân hàng tư nhân. Chắc chắn là không nhận đồng nào "bồi dưỡng" từ tôi cả. Bởi vậy tôi cũng không dám trách đại bộ phận hoặc chung chung.
Làm tư nhân lương cao hơn, phụ thuộc vào doanh số và lợi nhuận. Nói gần hơn là đánh giá năng lực cá nhân dựa trên các chỉ tiêu cá nhân đã đề ra kèm theo những cam kết hành động. Không thực hiện được thì sẽ bị đánh giá, nhắc nhở hoặc một vài viễn cảnh đen tối sẽ đến với cá nhân đó vào dịp cuối năm. Tất nhiên số phận của người đó sẽ được định đoạt đúng đắn dựa trên KPI có sẵn.
Chẳng thiếu những anh chị xin vào làm tư nhân cũng nhờ vào quen biết, chi phí để ngồi lãnh một mức lương khá khủng. Nhưng rồi cũng chỉ là ngồi đó và quên đi mình đã cam kết những gì, vội quên đi cái chỉ tiêu mà chính người đó đã nhận. coi mức lương đó là cái chắc cú để ta yên tâm làm việc khác. Cũng ỷ lại, nịnh bợ, mánh lới để có được những tư lợi thậm chí hèn mọn...Tất nhiên cái kết quả nhận được sẽ không như mong muốn và cũng chẳng yên vị nổi trên cái ghế nóng mãi không nguội nhưng cái đầu lại lạnh trách nhiệm.
Ngược lại cũng có đại bộ phận nhân viên nhận được mức lương cơ bản không phải là nhiều, không đủ tiền xăng đi lại gặp khách hàng, không đủ chi phí sinh hoạt, nhà trọ và tất nhiên khó có thể nuôi nổi một mớ miệng ăn ở nhà. Nhưng họ lại biết tạm bỏ qua những khó khăn đó, tin vào khả năng và quyết đạt được những chỉ tiêu đã cam kết. Hơn hết là họ nhận thấy có trách nhiệm thật sự với công việc, dám đưa ra những điểm sáng tạo để đạt được sự bứt phá. Tất nhiên là họ phải vận động mọi thứ cả trí óc lẫn cơ bắp. Phần thưởng của họ sẽ nhận được xứng đáng dù trước hay sau.
Tôi đang quen được một anh làm bên tín dụng ngân hàng. Qua thời gian tìm hiểu tôi mới biết Bên trong bộ trang phục sáng bóng, trau truốt của anh là cả một quá trình trải qua góc mù tối. Anh cầm bằng tốt nghiệp THPT tại một huyện xa xôi của tỉnh Dak Lak. Hồi ấy xóa mù chữ được là cả một quá trình đầu tư và hậu thuẫn của gia đình rất lớn. Anh không dám nghĩ đến việc thi và đậu đại học nên đành xin vào làm bảo vệ của một chi nhánh ngân hàng gần đó. Sau một thời gian, bằng sự lanh lẹ và ham học hỏi, anh được lãnh đạo chi nhánh cho vào làm thử không lương với vị trí nhân viên tín dụng (nay gọi là công tác viên). Tất nhiên chẳng có khoản lương nào, chỉ là hoa hồng mà thôi. Là người con vốn sinh ra trên vùng đất trồng cà phê lớn nhất cả nước nên anh đã nắm bắt thế mạnh này. Anh mạnh dạn tìm hiểu về khoản cấp tín dụng hỗ trợ cho nhu cầu trồng và chăm sóc cây cà phê, tiêu. Qua một thời gian thuyết phục, cam kết dám làm dám chịu, lãnh đạo ngân hàng đã chấp nhận đề xuất sản phẩm cho vay do anh đề xuất và tất nhiên lãnh đạo đã cử những nhân viên tín dụng có kinh nghiệm đứng ra hỗ trợ nhiệt tình anh....kết quả ra sao chắc mọi người cũng đã nhận ra. Anh tiếp tục học trung cấp, rồi cao đẳng, giờ anh đã có bằng cử nhân quản trị kinh doanh chính quy. Hơn hết là anh đang đảm nhiệm chức vụ team trưởng tại chi nhánh ngân hàng đó với công việc chủ yếu là thẩm định rủi ro các khoản vay.....
Còn nhiều và còn rất nhiều những con người như vậy, những tấm gương phản chiếu đối lập nhau. Suy cho cùng, lỗi hay phải là do cá nhân mỗi người. Hơn hết, ai cũng có quyền chọn lựa đường đi cho mình sao cho phù hợp chứ tất nhiên chẳng ai muốn mình thua kém ai cả.
Trân trọng!
Luật sư: Nguyễn Văn Xuyên
Văn Phòng Luật Sư Quang Thượng
Địa chỉ: 231/3A đường Chiến Lược, P. Bình Trị Đông, quận Bình Tân, Tp. Hồ Chí Minh.
SĐT: 0901 20.26.27
Hợp đồng - Đất đai, Nhà cửa - Hôn nhân, Thừa kế - Hình sự - Lĩnh vực Luật khác