Vụ Number 1 có ruồi: Bị cáo Minh vô tội?

Chủ đề   RSS   
  • #410409 20/12/2015

    phamthanhhuu
    Top 25
    Male
    Dân Luật bậc 1


    Tham gia:20/07/2012
    Tổng số bài viết (3535)
    Số điểm: 109378
    Cảm ơn: 401
    Được cảm ơn 4357 lần


    Vụ Number 1 có ruồi: Bị cáo Minh vô tội?

    Ngày 17/12/2015, TAND tỉnh Tiền Giang khép lại phiên xét xử sơ thẩm vụ “Number 1 có ruồi” với bản án “Bị cáo Minh bị phạt 7 năm tù giam”. Nhưng câu chuyện dường như chỉ mới bắt đầu chứ chưa phải là kết thúc, tôi tin rằng ở phiên tòa phúc thẩm anh Minh sẽ được tuyên vô tội.

    Có lẽ, vì “điều gì đó” mà ở phiên tòa sơ thẩm Hội đồng xét xử đã quên đi Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng 2010 nên vội vàng đưa ra bản án kết tội anh Minh. Tại Khoản 6 Điều 8 Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng 2010 quy định quyền của người tiêu dùng như sau:

    Yêu cầu bồi thường thiệt hại khi hàng hóa, dịch vụ không đúng tiêu chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật, chất lượng, số lượng, tính năng, công dụng, giá cả hoặc nội dung khác mà tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hóa, dịch vụ đã công bố, niêm yết, quảng cáo hoặc cam kết.”

    Điều này có nghĩa anh Võ Văn Minh có quyền yêu cầu Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường thiệt hại.

    - Anh Minh bị thiệt hại gì? Thiệt hại thực tế có thể chưa có, nhưng thiệt hại có thể xảy ra chúng ta dễ dàng nhìn thấy được (nếu không may anh Minh không phát hiện trong chai Number 1 có ruồi nên anh uống, hoặc bán cho khách hàng uống và dẫn đến anh hoặc khách hàng chết... thì thiệt hại sẽ to lớn đến mức nào? – Câu hỏi này xin nhường cho Công ty TNHH Tân Hiệp Phát, Hội đồng xét xử sơ thẩm trả lời và Nhân dân đánh giá câu trả lời của họ).

    - Yêu cầu bồi thường bao nhiêu là hợp lý? Pháp luật hiện hành không có quy định mức bồi thường tối đa là bao nhiêu; đồng thời thiệt hại có thể dẫn đến chết người thì anh Minh có thể đòi Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường 1 tỷ hay 100 tỷ đồng cũng không có gì là vô lý. Bởi mạng người không thể đánh đổi bằng tiền. Mặt khác, đây là vấn đề dân sự nên anh Minh đòi bồi thường nhiều thì Công ty TNHH Tân Hiệp Phát có thể thương lượng với mức thấp hơn cho thuận cả đôi bên.

    - Anh Minh nói rằng: “Nếu Tân Hiệp Phát không chấp nhận sẽ khiếu kiện đến Ban bảo vệ người tiêu dùng tỉnh Bình Dương và đăng tải thông tin này rộng rãi trên các phương tiện truyền thông, in 5.000 tờ rơi nêu lại sự việc nhằm làm mất uy tín, thương hiệu, thị trường kinh doanh của công ty này”. Đây không phải là lời đe dọa nhằm cưỡng đoạt tài sản mà là một cách để anh bảo vệ chính anh và người tiêu dùng; cũng như là cách để anh thương lượng nhằm nhận được khoản bồi thường hợp lý nhất; anh Minh hoàn toàn được quyền này. Bởi Khoản 7 Điều 8 Luật bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng 2010 quy định như sau:

    “Khiếu nại, tố cáo, khởi kiện hoặc đề nghị tổ chức xã hội khởi kiện để bảo vệ quyền lợi của mình theo quy định của Luật này và các quy định khác của pháp luật có liên quan.”

    Với những căn cứ pháp lý nêu trên thì anh Minh hoàn toàn được phép đòi Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường thiệt hại là 500 triệu đồng. Tôi hi vọng, ở phiên xét xử phúc thẩm Hội đồng xét xử sẽ tuyên anh Minh vô tội; đồng thời yêu cầu bồi thường oan, sai cho anh Minh.

    vụ án chai Number 1 có ruồiChai nước là vật chứng của vụ án – Ảnh Vietnamnet

    Theo cáo trạng của cơ quan công tố xác định, anh Minh cùng chị gái là Võ Thị Thảo thuê mặt bằng bán bún riêu tại ngã ba An Cư (xã An Cư, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang). Ngoài bán bún, chị Thảo còn bán thêm các loại nước ngọt, trong đó có Number 1.Ngày 3/12/2014, trong lúc lấy chai Number 1 loại 350ml, là sản phẩm của công ty TNHH TM - DV Tân Hiệp Phát ra bán cho khách, ông Minh phát hiện trong chai nước có con ruồi chết bên trong nên đem cất giấu. Hai ngày sau, anh Minh gọi điện đến báo cho công ty Tân Hiệp Phát biết và yêu cầu công ty này giao 1 tỷ đồng để đổi lấy chai nước cũng như sự im lặng.

    Ngoài ra, ông Minh còn dọa nếu Tân Hiệp Phát không chấp nhận sẽ khiếu kiện đến Ban bảo vệ người tiêu dùng tỉnh Bình Dương và đăng tải thông tin này rộng rãi trên các phương tiện truyền thông, in 5.000 tờ rơi nêu lại sự việc nhằm làm mất uy tín, thương hiệu, thị trường kinh doanh của công ty này. Nhận được thông tin, ban giám đốc công ty đã 3 lần cử nhân viên xuống gặp ông Minh để thương lượng nhưng bất thành, một trong những cuộc đối thoại ấy đã được nhân viên công ty bí mật ghi âm.

    Cáo trạng nêu rõ: “Trước sự đe dọa của Minh làm cho Ban giám đốc công ty Tân Hiệp Phát lo sợ bị ảnh hưởng đến uy tín của công ty nên buộc phải đồng ý giao cho Minh 500 triệu đồng”. Ngày 27/1/2015, bà Trần Ngọc Bích - Giám đốc công ty đã phân công 3 nhân viên đến quán giải khát Hương Quê tại ấp Hậu Vĩnh, xã Hậu Thành, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang để giao cho tiền cho Minh.

    Đặc biệt, khi nhận số tiền 500 triệu đồng, ông Minh có làm biên nhận cho nhân viên công ty và đem tiền bỏ vào cốp xe. Lúc này, cơ quan CSĐT công an tỉnh Tiền Giang đã ập vào bắt quả tang. Với hành vi trên, ông Minh đã bị khởi tố, truy tố về tội “cưỡng đoạt tài sản” theo Điểm a Khoản 4 Điều 135 bộ luật Hình sự với khung hình phạt từ 12-20 năm tù.

     
    28610 | Báo quản trị |  
    4 thành viên cảm ơn phamthanhhuu vì bài viết hữu ích
    Anlhk33-DLU (22/12/2015) Ngoankt (21/12/2015) ThanhThuy1392 (21/12/2015) ThucNguyenHuu (20/12/2015)

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

2 Trang 12>
Thảo luận
  • #410426   20/12/2015

    ntdieu
    ntdieu
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:11/02/2009
    Tổng số bài viết (14969)
    Số điểm: 100040
    Cảm ơn: 3515
    Được cảm ơn 5369 lần
    SMod

    phamthanhhuu viết:

    Điều này có nghĩa anh Võ Văn Minh có quyền yêu cầu Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường thiệt hại.

    - Anh Minh bị thiệt hại gì? Thiệt hại thực tế có thể chưa có, nhưng thiệt hại có thể xảy ra chúng ta dễ dàng nhìn thấy được (nếu không may anh Minh không phát hiện trong chai Number 1 có ruồi nên anh uống, hoặc bán cho khách hàng uống và dẫn đến anh hoặc khách hàng chết... thì thiệt hại sẽ to lớn đến mức nào? – Câu hỏi này xin nhường cho Công ty TNHH Tân Hiệp Phát, Hội đồng xét xử sơ thẩm trả lời và Nhân dân đánh giá câu trả lời của họ).

    Theo tôi thì nếu anh Minh đem bán chai nước này cho ai đó, thì không thể nào dẫn đến hậu quả chết người được. Thiệt hại vật chất lớn nhất có thể xảy ra là khách hàng nào uống vào có thể bị Tào Tháo rượt trong vòng vài ngày.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn ntdieu vì bài viết hữu ích
    nguyenbuibahuy (20/12/2015)
  • #410429   20/12/2015

    ThucNguyenHuu
    ThucNguyenHuu

    Male
    Sơ sinh

    Bình Dương, Việt Nam
    Tham gia:28/10/2013
    Tổng số bài viết (22)
    Số điểm: 260
    Cảm ơn: 31
    Được cảm ơn 10 lần


    Kịch bản:

    1. Anh Minh bị Tào Tháo rượt trong 2 ngày liên tiếp.

    2. Sang ngày thứ 3, anh Minh bị đột tử (chưa rõ nguyên nhân). Nói thêm: xin lỗi anh Minh!

    3. Cơ quan điều tra vào cuộc: tuy chưa có kết luận về nguyên nhân cái chết của anh Minh.

    Nhưng chỉ cần như vậy là Tân Hiệp Phát đủ chết rồi...

    Có phải không Luật sư?

     
    Báo quản trị |  
  • #410435   20/12/2015

    nguyenbuibahuy
    nguyenbuibahuy
    Top 200
    Male
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:12/07/2008
    Tổng số bài viết (469)
    Số điểm: 3185
    Cảm ơn: 72
    Được cảm ơn 67 lần


    Bồi thường thiệt hại!

    Bài viết hay quá.. Nhưng lúc em đi học nhớ mấy thầy nói luật Việt Nam mình thì nghĩa vụ bồi thường thiệt hại không được tính thiệt hại "suy đoán". Thiệt hại thực tế mới được bồi thường. Còn nước nào áp dụng khác không thì em không nhớ! Thực tế đúng muôn màu mua vẻ.. phải học hỏi thêm mấy luật sư mới được. Em nghĩ cũng thương anh Minh thiệt (đồng hương miền tây), nhưng tòa xử vậy chắc không oan, cũng có lý của tòa chứ! Thân ái,

    Nguyễn Bùi Bá Huy - nguyenbuibahuy@gmail.com

    Công Ty Luật TNHH Sài Gòn Á Châu - www.saigon-asialaw.com

     
    Báo quản trị |  
  • #410471   21/12/2015

    dinostp
    dinostp

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/12/2015
    Tổng số bài viết (5)
    Số điểm: 55
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 1 lần


    Từ vụ án này có lẽ là Quốc hội nên xem xét sửa đổi Luật Bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng, khi mà quy định của Luật mong muốn người tiêu dùng được thực hiện quyền của mình khi sử dụng sản phẩm, tuy nhiên là các nhà nghiên cứu lập pháp chắc cũng chưa lường trước được lằn ranh giữa việc yêu cầu bồi thường với việc đe dọa cưỡng đoạt tài sản nó lại mong manh như vậy. Nói chung là vụ này THP hành xử không hợp tình rồi.

     
    Báo quản trị |  
  • #410491   21/12/2015

    luattueanh
    luattueanh

    Sơ sinh

    Bắc Giang, Việt Nam
    Tham gia:07/02/2009
    Tổng số bài viết (17)
    Số điểm: 211
    Cảm ơn: 8
    Được cảm ơn 5 lần


    Nhưng anh Minh nói rằng sẽ phát tờ rơi để làm mất uy tín của THP, việc làm này có thể coi là cách tự bảo vệ quyền lợi của người tiêu dùng hay không? Ở đây quan điểm người viết cho rằng việc phát tờ rơi là một cách đưa THP ngồi vào bàn thương lượng nếu THP nhất quyết không nhất quyết bồi thường? Tôi cho rằng cách này không hợp lý cũng chẳng hợp tình, bởi lẽ có nhiều cách sử dụng để buộc THP thương lượng, cũng như buộc THP bồi thường thiệt hại, song hình thức phát tờ rơi nhằm làm giảm uy tín THP là hành vi xâm hại đến quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức khác. Thiết nghĩ THP là một doanh nghiệp lớn, có danh tiếng tại thị trường VN, đối với những doanh nghiệp này mà nói thì uy tín là cái cần câu cơm của họ, khiến người tiêu dùng biết mà tin dùng sản phẩm của THP. Hành vi phát tờ rơi hay những hành vi khác buộc THP phải ngồi vào bàn thương lượng gây ảnh hưởng đếu uy tín, danh dự tổ chức này theo tôi là đe dọa mà như cách mà người viết dùng, THP sợ mất uy tín nên mới làm vậy.

    Việc thương lượng (cử 3 nhân viên đến làm việc với anh Minh) không thể nói lên rằng THP tự nhận mình sản xuất sản phẩm kém chất lượng đó, mà theo quan điểm của tôi đó chỉ là cách ứng phó của THP nhằm ngăn chặn thông tin ảnh hưởng đến uy tín họ. bởi vì dù chỉ là thông tin đồn (chưa được xác minh) cũng đã ảnh hưởng đến hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp này. 

    Tuy nhiên suy cho cùng trong vụ việc này, THP được nhiều hơn mất. Khi đã không có cách ứng xử khôn khéo hơn.
    Trên đây là một vài quan điểm của tôi về bài viết trên. Mong nhận được góp ý mọi người. Thân!

     

     
    Báo quản trị |  
  • #410492   21/12/2015

    haoquangsonla
    haoquangsonla

    Male
    Sơ sinh

    Sơn La, Việt Nam
    Tham gia:14/07/2014
    Tổng số bài viết (25)
    Số điểm: 320
    Cảm ơn: 7
    Được cảm ơn 1 lần


    trong bài viết đầu tiên, tôi thấy có 1 cái mà giữa công ty Tân Hiệp Phát vs người tiêu dùng là A Minh, đã có sự nhận thức và nghi nhận sự thỏa thuận, nên mới có biên bản để xsc nhận về việc thỏa thuận giữa người nhận tiền và người giao tiền, nó gần giống như 1 vụ làm ăn mà hình thức cũng giống 1 hợp đồng làm ăn, có biên nhận, thì cái tờ biên nhận đó sẽ là bằng chứng, chứng minh A Minh vô tội, nếu A Minh chỉ vì mục đích tống tiền, tại sao phía CÔng Ty biết rõ động cơ của A Minh vì sao không báo cơ quan chức năng trước? 

    Trong tình huống trên vẫn còn 1 số điểm nghi vấn mà phía tòa án chưa nêu ra, vì sao phía công ty lại đồng ý giao tiền mà lại phải có biên nhận rõ ràng?

     
    Báo quản trị |  
  • #410518   21/12/2015

    phamlethailaw
    phamlethailaw

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:15/12/2013
    Tổng số bài viết (2)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 5
    Được cảm ơn 4 lần


    Theo tôi, việc Tòa án cấp sơ thẩm kết án anh Minh phạm tội cưỡng đoạt tài sản là hoàn toàn đúng người, đúng tội. Tuy nhiên, mức hình phạt đối với anh là khá cao.

    Tại sao tôi lại nói như thế?

    - Thứ nhất, hành vi "yêu cầu 500tr từ THP để đổi lấy sự im lặng của anh Minh, nếu không đưa anh sẽ đưa lên 60s, phát tờ rơi, v.v..." là một thỏa thuận dân sự hay hành vi "dùng thủ đoạn khác để uy hiếp tinh thần của người khác nhằm chiếm đoạt tài sản" - đây được xem là hành vi cấu thành nên tội cưỡng đoạt tài sản theo k1Đ135BLHS?

    Nếu xem đây là thỏa thuận dân sự thì điều này sẽ vi phạm NGUYÊN TẮC CƠ BẢN của BLDS. Cụ thể là nguyên tắc tự do, tự nguyện cam kết thỏa thuận. "Trong quan hệ dân sự, các bên hoàn toàn tự nguyện, không bên nào được áp đặt, cấm đoán, cưỡng ép, đe doạ, ngăn cản bên nào". Như ta thấy, anh Minh đã có hành vi đe dọa rằng, nếu không đưa anh 500tr anh sẽ thực hiện các hành vi như đã nêu trên.

    Đối với Tội cưỡng đoạt tài sản, anh Minh đã có "thủ đoạn khác" như đòi đưa thông tin lên 60s, phát tờ rơi... nếu như THP không đưa anh 500tr. Rõ ràng, đây là một hành vi "uy hiếp tinh thần người khác nhằm chiếm đoạt tài sản".

    Rõ ràng, THP thật sự có vấn đề gì đó nên mới "sợ" khi bị "uy hiếp". Dẫn đến việc phải chi tiền để có được sự im lặng của anh Minh.

    Đọc trên báo thấy LS anh Minh cho rằng, đối tượng bị tác động phải là cá nhân, không phải pháp nhân. Tuy nhiên, theo tôi thấy rằng, bà giám đốc là đại diện cho pháp nhân THP. Nên anh Minh đe dọa THP thì chính là đe dọa bà giám đốc - đối tượng bị tác động bởi hành vi uy hiếp của anh Minh.

    Như vậy, việc kết tội cưỡng đoạt tài sản cho anh Minh là hoàn toàn chính xác, đúng người, đúng tội.

    - Thứ hai, việc Tòa án ra mức hình phạt 7 năm tù đối với anh Minh là khá cao.

    Nếu ta xét cả quá trình dẫn đến hành vi phạm tội của anh Minh thì THP đã "góp" một phần không nhỏ vào việc thúc đẩy hình thành tội phạm của anh Minh.

    THP đã "dẫn dụ" anh Minh bằng cách đánh vào lòng tham và sự kém hiểu biết về pháp luật của anh. Nếu THP có tâm, có tầm thì họ nên thừa nhận sai sót và chỉ ra rằng hành vi đe dọa của anh Minh là vi phạm pháp luật.

    Do đó, mong sao, cấp Phúc thẩm sẽ giảm nhẹ hình phạt cho anh Minh về k1Đ135BLHS nhưng cho hưởng án treo để anh có thể lao động, tạo kinh tế cho gia đình. Cũng như là một bài học cho sự tham lam của bản thân anh, quý trọng thành quả lao động do bản thân tạo ra.

    Tóm lại, nếu Tòa án xử anh Minh vô tội. Chính là một tiền lệ xấu. Bởi, chỉ cần có 1 sản phẩm lỗi từ doanh nghiệp, thì người phát hiện có thể mặc sức "đe dọa, đòi hỏi" tiền "bồi thường thiệt hại". Từ đó, gây tâm lý hoang mang cho doanh nghiệp trong hoạt động kinh doanh của mình.

    Thông qua việc kết tội Cưỡng đoạt tài sản, sẽ là một bài học cho anh Minh nói riêng, người tiêu dùng nói chung trong việc tìm kiếm cơ quan có thẩm quyền để bảo vệ quyền lợi của mình khi gặp một trường hợp tương tự. Đừng vì lòng tham mà lãnh hậu quả đáng tiếc.

    THP sẽ nhận lấy một hậu quả không hề nhỏ từ hành động "dẫn dụ" anh Minh vào con đường tội phạm - đây là một hành vi vi phạm ĐẠO ĐỨC, chứ không phải PHÁP LUẬT. Đó chính là sự TẨY CHAY sản phẩm từ người tiêu dùng.

     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn phamlethailaw vì bài viết hữu ích
    nguyenbuibahuy (22/12/2015) lamhuyen8691 (22/12/2015)
  • #410541   21/12/2015

    phamthanhhuu
    phamthanhhuu
    Top 25
    Male
    Dân Luật bậc 1


    Tham gia:20/07/2012
    Tổng số bài viết (3535)
    Số điểm: 109378
    Cảm ơn: 401
    Được cảm ơn 4357 lần


    Mình có vài câu chuyện như sau:

    Câu chuyện 1: "Tôi mua chai nước 10 nghìn đồng, nhưng tôi có thể ra giá bán 1 tỷ đồng; ai mua được thì mua, không mua được thì thôi".

    Câu chuyện 2: "Từ một vụ án dân sự, Tân Hiệp Phát phải chứng minh sản phẩm của mình là ok, ko có ruồi... nhưng tự nhiên đẩy qua Hình sự... vậy là im luôn cái nghĩa vụ của Tân Hiệp Phát".

    Câu chuyện 3: "Cây ngay không sợ chết đứng - sao lại bảo anh Minh dọa... hay là có tật giật mình..."

     
    Báo quản trị |  
  • #410590   22/12/2015

    phamlethailaw
    phamlethailaw

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:15/12/2013
    Tổng số bài viết (2)
    Số điểm: 10
    Cảm ơn: 5
    Được cảm ơn 4 lần


     

    phamthanhhuu viết:

     

    Mình có vài câu chuyện như sau:

    Câu chuyện 1: "Tôi mua chai nước 10 nghìn đồng, nhưng tôi có thể ra giá bán 1 tỷ đồng; ai mua được thì mua, không mua được thì thôi".

    Câu chuyện 2: "Từ một vụ án dân sự, Tân Hiệp Phát phải chứng minh sản phẩm của mình là ok, ko có ruồi... nhưng tự nhiên đẩy qua Hình sự... vậy là im luôn cái nghĩa vụ của Tân Hiệp Phát".

    Câu chuyện 3: "Cây ngay không sợ chết đứng - sao lại bảo anh Minh dọa... hay là có tật giật mình..."

     

     

    Câu chuyện thứ 1:

    Như đã nói ở trên, bạn có quyền bán chai nước với giá 1tỷ đồng. Và người mua, muốn sở hữu nó thì phải chấp nhận giá mà bạn đưa ra. Tất nhiên, sự chấp nhận này phải là sự tự nguyện, tự do thỏa thuận. Nếu như người mua bị ĐE DỌA để buộc phải chấp nhận giá mua đó, thì việc mua bán giữa 2 bên không còn được đảm bảo là một GIAO DỊCH DÂN SỰ nữa, mà là một hành vi cấu thành nên tội CƯỠNG ĐOẠT TÀI SẢN.

    Câu chuyện bạn đưa ra chính xác cho một giao dịch dân sự bình thường, thuận mua vừa bán. Hai bên mua bán đúng nguyên tắc BLDS "tự do, tự nguyện cam kết, thỏa thuận".

    Đặt trong trường hợp của anh Minh, tôi sẽ xem là một GIAO DỊCH DÂN SỰ nếu anh Minh nói với THP rằng :"Tôi bán anh (THP) chai nước có ruồi này với giá 500tr. Nếu anh không mua, tôi sẽ bán cho người khác". Nó sẽ hoàn toàn khác với trường hợp như anh Minh đã xử sự :"Tôi bán anh (THP) chai nước có ruồi này với giá 500tr. Nếu anh không mua, tôi sẽ đưa lên 60s, phát tờ rơi,...".

    Câu chuyện thứ 2:

    Tôi cho rằng bạn có chút nhầm lẫn, vì khi đưa vụ án này ra xét xử. Vụ án này không phải là một vụ án DÂN SỰ là một vụ án HÌNH SỰ. Việc chứng minh chai nước có ruồi hay không, không nằm trong phiên tòa hình sự Sơ thẩm xét xử anh Minh vừa rồi. Vì Tòa án chỉ xét xử theo tội mà VKS truy tố. Theo điều 196 BLTTHS "Tòa án chỉ xét xử những bị cáo và những hành vi theo tội danh mà Viện kiểm sát truy tố và Tòa án đã quyết định đưa ra xét xử.".

    Theo tôi, việc chứng minh chai nước có ruồi hay không, sẽ nằm trong vụ án khác. Nếu có người khởi kiện đòi bồi thường do thiệt hại của chai nước có ruồi gây ra, và lúc này buộc người khởi kiện phải CHỨNG MINH. Chai nước đó là của THP và nó có ruồi do nguyên nhân khách quan từ quy trình sản xuất của THP. Đồng thời, CHỨNG MINH thiệt hại do chai nước có ruồi gây ra.

    Còn một trường hợp nữa là HỘI BẢO VỆ NGƯỜI TIÊU DÙNG vào cuộc, kiểm tra, xác định chai nước đó là của THP và nó có ruồi do nguyên nhân khách quan từ quy trình sản xuất của THP. Từ đó, tiến hành xử phạt theo quy định của pháp luật.

    Còn việc khởi tố việc, nếu thật sự chai nước có ruồi, thì phải có thiệt hại xảy ra mới có thể khởi tố. Tựa như, việc heo có chất cấm chỉ xử phạt nhưng không thể xử lý hình sự vì chưa có thiệt hại xảy ra.

    Tựu chung lại, hành động hữu hiệu nhất chính là thông qua các cơ quan có thẩm quyền để bảo vệ quyền lợi của mình như Tòa án, HỘI BẢO VỆ NGƯỜI TIÊU DÙNG,... Nếu như các cơ quan trên không thể bảo vệ được quyền lợi của mình thì chúng ta có một quyền rất quan trọng, rất có hiệu quả. Đó là TẨY CHAY sản phẩm.

    Câu chuyện thứ 3:

    Đúng là THP "Có tật giật mình", nhưng cái sai ở đây là anh Minh đã chọn sai cách để đòi "BỒI THƯỜNG". Từ đó, anh đã bị THP đánh vào lòng tham, "dẫn dụ" anh vào còn đường tội phạm. Việc chứng minh THP có "TẬT" hay không phải được thực hiện đúng theo quy định của pháp luật.

    Kết,

    Thầy ĐỖ VĂN ĐẠI của trường ĐH Luật TPHCM có vài lời chia sẽ trên báo, mà theo tôi nhớ rằng trường hợp của anh Minh đang là vấn đề gây tranh cãi về mặt học thuật. Nhưng Tòa án là nơi phân xử đúng sai, Tòa án phải có quyết định phù hợp để bảo đảm xét xử đúng người, đúng tội.

    Nếu Tòa án cho rằng việc đòi 500tr của anh Minh là GIAO DỊCH DÂN SỰ thì tôi hỏi ngược lại bạn. Sau quyết định Tòa án công nhận anh Minh vô tội, công nhận việc mua bán là giao dịch dân sự thì, sẽ có bao nhiêu "GIAO DỊCH DÂN SỰ" để đổi lấy sự IM LẶNG từ sản phẩm lỗi? Người chịu thiệt hại do "GIAO DỊCH DÂN SỰ" như thế sẽ là ai? Người được hưởng lợi sau những 'GIAO DỊCH DÂN SỰ" như thế sẽ là ai?

    Chúng ta nên tỉnh táo, đánh giá cả cục diện của vấn đề, chúng ta đang bị lòng thương hại lấn át lý trí.

     

    Cập nhật bởi phamlethailaw ngày 22/12/2015 10:11:20 SA
     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn phamlethailaw vì bài viết hữu ích
    nguyenbuibahuy (22/12/2015) lamhuyen8691 (22/12/2015)
  • #410574   22/12/2015

    1. Luật sư viết rất hay về vấn đề "bồi thường thiệt hại". Vậy luật sư cho hỏi, "bồi thường thiệt hại" xảy ra khi nào? Tức ở đây, đã xảy ra thiệt hại theo quy định của pháp luật chưa? Hay chỉ là "thiệt hại" trên tinh thần LS suy đoán?

    2.  Anh Minh nói rằng: “Nếu Tân Hiệp Phát không chấp nhận sẽ khiếu kiện đến Ban bảo vệ người tiêu dùng tỉnh Bình Dương và đăng tải thông tin này rộng rãi trên các phương tiện truyền thông, in 5.000 tờ rơi nêu lại sự việc nhằm làm mất uy tín, thương hiệu, thị trường kinh doanh của công ty này”. Đây không phải là lời đe dọa nhằm cưỡng đoạt tài sản mà là một cách để anh bảo vệ chính anh và người tiêu dùng; cũng như là cách để anh thương lượng nhằm nhận được khoản bồi thường hợp lý nhất; anh Minh hoàn toàn được quyền này.

    Luật sư nhìn nhận vấn đề theo phương diện rất "nhân văn". Đây mà chưa đủ cấu thành tội phạm sao?

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn tvlphucsinh vì bài viết hữu ích
    nguyenbuibahuy (22/12/2015)
  • #410610   22/12/2015

    nguyenbuibahuy
    nguyenbuibahuy
    Top 200
    Male
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:12/07/2008
    Tổng số bài viết (469)
    Số điểm: 3185
    Cảm ơn: 72
    Được cảm ơn 67 lần


    Mình thấy thích cái cách kết bài của bạn phamlethailaw !

    Cảm ơn sự tranh luận của mọi người! Qua đây mình học được rất nhiều.

    Nguyễn Bùi Bá Huy - nguyenbuibahuy@gmail.com

    Công Ty Luật TNHH Sài Gòn Á Châu - www.saigon-asialaw.com

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn nguyenbuibahuy vì bài viết hữu ích
    phamlethailaw (22/12/2015)
  • #410669   22/12/2015

    truonghuugiao
    truonghuugiao

    Sơ sinh

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:28/02/2011
    Tổng số bài viết (8)
    Số điểm: 96
    Cảm ơn: 2
    Được cảm ơn 1 lần


    SAO NUMBER 1 LẠI HÀNH XỬ VẬY?

    anh Minh “bị gài bẫy”? 

    Tại phiên tòa, đại diện Tân Hiệp Phát cho biết kể từ khi sự việc xảy ra công ty đã bị thiệt hại 2000 tỉ đồng?Vậy con ruồi này đã lấy mất những gì các bạn nhi?

     
    Báo quản trị |  
  • #410699   23/12/2015

    lamborghini711
    lamborghini711

    Male
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/11/2015
    Tổng số bài viết (42)
    Số điểm: 390
    Cảm ơn: 31
    Được cảm ơn 24 lần


    mình có thắc mắc là sao THP cứ nói thiệt hại này nọ là sao ta. cái con ruồi trong chai là của THP sản xuất bị lỗi mà chứ có phải của ai bỏ vào đâu. làm như là vì anh Minh này nên THP mới bị thiệt hại ấy, chẵng thấy thiệt hại gì cả vừa không tốn tiền mua lại chai nước vừa làm chìm luôn cái chuyện SX mất vệ sinh...:-P

     
    Báo quản trị |  
  • #410696   23/12/2015

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4119)
    Số điểm: 30115
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1985 lần


    Trên dân luật không biết có "mật" hay không mà ruồi nhiều quá!

     
    Báo quản trị |  
  • #410729   23/12/2015

    Chuyenidol
    Chuyenidol
    Top 500
    Female


    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:22/04/2015
    Tổng số bài viết (273)
    Số điểm: 2013
    Cảm ơn: 5
    Được cảm ơn 81 lần


    Thuận mua, vừa bán - chả có gì gọi là tống tiền. Chẳng qua THP ở cửa trên nên đè đầu cưỡi cổ 1 anh nông dân thôi.

    Luật Việt Tín là công ty luật uy tín chuyên cung cấp dịch vụ thành lập công ty giá rẻ (xem bảng giá) cho hàng trăm doanh nghiệp Việt. Nếu bạn muốn được tư vấn thành lập công ty miễn phí xin vui lòng gọi ngay hotline: 0978.635.623 của chúng tôi.

     
    Báo quản trị |  
  • #411182   26/12/2015

    @phamlethailaw Gửi bạn, tôi cũng cần nêu quan điểm của mình về góc độ cao hơn từ 3 vấn đề đã mà phamthanhhuu viết

    Mình có vài câu chuyện như sau:

    Câu chuyện 1: "Tôi mua chai nước 10 nghìn đồng, nhưng tôi có thể ra giá bán 1 tỷ đồng; ai mua được thì mua, không mua được thì thôi".

    Câu chuyện 2: "Từ một vụ án dân sự, Tân Hiệp Phát phải chứng minh sản phẩm của mình là ok, ko có ruồi... nhưng tự nhiên đẩy qua Hình sự... vậy là im luôn cái nghĩa vụ của Tân Hiệp Phát".

    Câu chuyện 3: "Cây ngay không sợ chết đứng - sao lại bảo anh Minh dọa... hay là có tật giật mình..."

    Câu chuyện 1. Bạn nói ra giá 1 tỷ đồng  cho chai nước có ruồi là không phạm luật.

    Theo quyền sở hữu tài sản, anh Minh là người sở hữu chai nước có ruồi nên có quyền định đoạt chai nước: bán, cho, cất, thậm chí đem ra trưng bày lên báo. Hành vi chụp ảnh, phát tờ rơi, quảng cáo cho chai nước có ruồi của Tân Hiệp Phát chắc chắn không phạm luật.

    Thế mà như thế nào gộp 2 hành vi đó lại thì thành ra phạm luật rồi. Luật Việt Nam viết ra giấy trắng mực đen để làm cảnh còn tòa án muốn xử thế nào thì xử à.  Tôi đọc mà thấy tòa án Việt Nam đáng "khinh"

    Thế cho nên mới dính líu tới quan điểm của bạn về câu chuyện thứ 2.

    Nếu chai nước có ruồi đó là đồ giả thì chuyện chụp ảnh đăng báo về nó là hành vi phạm tội vì nó là hành động giả mạo nhằm bôi nhọ, hủy hoại danh dự, uy tín của THP.

    Bởi thế chứng minh chai nước có ruồi này là giả hay thật là chuyện chắc chắn phải xác minh để định tội bên nào. Đây mới chính là chỗ CẦN đến tòa án đứng ra chủ trì để bên nguyên và bên bị tranh luận, đưa ra chứng cứ của  mình.

    Chứng cứ trực tiếp thì có đấy, nhưng chai nước thì bị người của công ty Tân Hiệp Phát giữ 1 thời gian, giám định thì mất nhiều tháng nữa, đưa ra kết luận thì không thuyết phục, thế mà tòa án ngang nhiên công bố chai nước đã bị mở, rồi thôi. Số tiền 500 triệu để làm bằng chứng thì cũng từng có đó, nhưng bị công an trực tiếp trả lại cho Tân Hiệp Phát. Nếu không dùng chứng cứ trực tiếp được thì dùng các suy luận gián tiếp từ diễn tiến trước đó của vụ việc để đánh giả khả năng thật, giả của chai nước.

    Thế mà tòa không thèm điều tra thêm, không cần xác nhận thật giả của chai nước, không cần biết anh Minh có tham gia làm giả chai nước có ruồi không mà đã định tội anh Minh cưỡng đoạt tài sản.

    Tòa cũng không thèm xác minh Tân Hiệp Phát có mang đến 500 triệu như đã nói không hay chỉ là 1 xấp giấy lộn phủ lên trên vài trăm nghìn. Đây cũng là 1 khâu phải chắc chăn phải xác minh, vì định được số tiền mà Tân Hiệp Phát phải kiếm để mang đến hiện trường mới đánh giá đúng hậu quả của hành vi cưỡng đoạt tài sản theo quy định của điều 135 luật hình sự. Thế mà tòa án dám ngang nhiên tuyên bố anh Minh có hành vi cưỡng đoạt tài sản gây hậu quả nghiêm trọng.

    Tôi xin nhấn mạnh, lời khai của anh Minh và của chính Tân Hiệp Phát về số tiền này là hoàn toàn không có giá trị. Anh Minh không thể biết được THP mang bao nhiêu tiền tới. Nếu Tân Hiệp Phát nói phải huy động 1 tỷ đến để thương lượng mà không có ai xác minh thì không lẽ anh Minh càng phải chịu tội nặng hơn à? Bằng chứng trực tiếp cũng có, đó chính là những công an đi bắt quả tang vụ án này tại hiện trường nhưng tòa không triệu tập lên làm chứng.

    Mẹ, tôi nói thật chứ làm quan tòa ở Việt Nam sướng như làm tham quan vậy. Anh thích nói gì thì nói, xử sao thì xử, chỉ cần đúng với tinh thần "lãnh đạo của Đảng", đúng với chỉ thị của cấp trên, đúng với tinh thần của đồng tiền. Chẳng ai làm gì được anh. Bằng chứng là THP đã thành công đưa 4 người dùng có khiếu nại về chất lượng sản phẩm vào tù rồi

    Tòa phán quyết kiểu đó thì luật Việt Nam chỉ in ra cho các anh luật sư nói chuyện với nhau cho vui thôi. Phán quyết của tòa thì cấp trên đã có chỉ thị rồi.

    Nói rộng hơn, dù chuyện này bao năm nay đã vậy rồi, nhưng tôi thấy không thể cứ để tòa án VIệt Nam thích phán sao thì phán như vậy được. Phán quyết phải có cơ sở rõ ràng, giấy trắng mực đen, dựa theo văn bản luật hiện hành.

    Dù luật nước ta có nhiều kẽ hở nhưng tình tiết của vụ án này không nằm trong kẽ hở đó.

    Nếu như cố chấp mà nói thì trong thông tư hướng dẫn áp dụng điều 135 luật hình sự về cưỡng đoạt tài sản thì có 1 dòng thế này

    Hậu quả phải do hành vi phạm tội gây ra (có mối quan hệ nhân quả giữa hành vi phạm tội và hậu quả). Hậu quả đó có thể là thiệt hại về tính mạng, sức khoẻ, tài sản hoặc hậu quả phi vật chất (gây ảnh hưởng xấu đến việc thực hiện đường lối của Đảng, chính sách của Nhà nước; gây ảnh hưởng xấu về an ninh, trật tự, an toàn xã hội).

    Nếu nói hậu quả của hành vi của anh Minh gây ảnh hưởng xấu đến đường lối của Đảng, chính sách của nhà nước, trật tự an toàn xã hội thì yêu cầu tòa nói thẳng ra như thế. Ít nhất còn được cái danh làm theo đúng luật Việt Nam

    Nhiều nhà báo nổi tiếng 1 thời ở nước ta khi làm việc ở các tờ báo lớn như tuổi trẻ cũng đã bị bắt vì tội này rồi, thêm 1 anh Minh nữa cũng không phải nhiều.

     

     

    Câu chuyện thứ hai, khi chai nước có ruồi trở nên nổi tiếng thì ai là người mới có quyền đòi bồi thường từ THP.

    Nếu theo quan điểm của bạn thì chắc chắn không phải người tiêu dùng bình thường rồi.

    Tôi mà đòi bồi thường từ THP, họ không đồng ý mức thỏa thuận tôi đưa ra, ghi âm lại, bảo mình bị đe dọa vì đang là thời điểm nhạy cảm của công ty, nếu tôi quảng cáo sản phẩm lỗi của họ thì có thể gây thiệt hại hàng tỷ đồng. Như bao vụ án trước của THP, tôi bị đưa ra tòa hình sự. Nếu may mắn có 1 bản hợp đồng mua bán thì được xử trắng án như chị Hà ở Đồng Nai, nếu không có thì đi tù.

    Tôi xin lỗi khi nói tục, tòa án và luật pháp Việt Nam quá "nghiêm minh". Chỉ cần ai đó chỉ đạo điều tra hình sự vụ án này thì bất cứ là doanh nghiệp kinh doanh nào cũng đứng ở thế bất bại rồi. Còn người khởi kiện là tôi thì bị đưa ra trước vành móng ngựa, muốn đâm, muốn chém thế nào thì tùy.

    Thế thì còn ai có thể đòi bồi thường từ THP nữa. Bạn nói là HỘI BẢO VỆ NGƯỜI TIÊU DÙNG. Tôi không có ý coi thường tổ chức này. Nhưng với tất cả sự tôn trọng, tôi cảm thấy đây là một trong những tổ chức vô dụng nhất Việt Nam. Ngay từ trong những sự kiện gần đây, có anh Ngoan mang mấy chai nước Dr.Thanh đến yêu cầu giám định.

    HBVNTD: "Không có giấy tờ chứng mình hả? về nhà tự giải quyết nhé. Chúng tôi không giải quyết"

    HBVNTD: "Sản phẩm lỗi hả? Không đủ điều kiện. Luật quy định thế rồi. chúng tôi đã làm hết trách nhiệm"

     

    Theo tôi thấy, không thể dựa vào cơ quan nhà nước của chính phủ và Đảng được vì họ cũng có thân chủ cần phải bảo vệ quyền lợi rồi, đó là các doanh nghiệp hàng năm đóng hàng ngàn tỷ đồng tiền thuế cho nhà nước. Phải dựa vào các luật sư, các văn phòng luật tư nhân dám đứng ra bảo vệ cho quyền lợi của người dân bình thường, dam chỉ ra cái sai của tòa án, của các công ty ngàn tỷ đó, phải đứng ra bảo vệ quyền đòi bồi thường cho chính người tiêu dùng bị thiệt hại. KHÓ, nhưng phải làm.

     

    Vấn đề cuối cùng mà bạn đưa ra câu hỏi. Tôi xin phép nói quan điểm của tôi luôn

    Nếu Tòa án cho rằng việc đòi 500tr của anh Minh là GIAO DỊCH DÂN SỰ thì tôi hỏi ngược lại bạn. Sau quyết định Tòa án công nhận anh Minh vô tội, công nhận việc mua bán là giao dịch dân sự thì, sẽ có bao nhiêu "GIAO DỊCH DÂN SỰ" để đổi lấy sự IM LẶNG từ sản phẩm lỗi? Người chịu thiệt hại do "GIAO DỊCH DÂN SỰ" như thế sẽ là ai? Người được hưởng lợi sau những 'GIAO DỊCH DÂN SỰ" như thế sẽ là ai?

    Tôi trả lời thẳng vào câu hỏi ai là người hưởng lợi từ "GIAO DỊCH DÂN SỰ" để đổi lấy sự IM LẶNG từ sản phẩm lỗi.

    Người tiêu dùng.

    Bao nhiêu người? có thành phần lừa đảo trong đó không? Có làm doanh nghiệp điêu đứng không?

    Không nhiều. Lừa đảo có nhưng hiếm và rất dễ bị lật tẩy. Vì sau khi giao dịch dân sự, sản phẩm lỗi đó và tất cả các thông tin về người đó sẽ bị doanh nghiệp nắm hết. Họ có thể từ từ điều tra. Nếu là lỗi của sản xuất sẽ dễ dàng nhận thấy.

    Nếu là lừa đảo, thậm chí rơi vào trường hợp không cách nào làm minh bạch nguồn gốc được họ dễ dàng khởi kiện lại người trên. Tội lừa đảo, bôi nhọ doanh nghiệp, khi ấy, họ kiếm lại không chỉ hàng trăm triệu đồng mà còn có thể đăng báo, đổ lỗi cho sự phá hoại nào đó, tìm sự đồng cảm từ người tiêu dùng. Thế là cái tên doanh nghiệp nổi đình nổi đám còn hơn chi trả phí quảng cáo trên truyền hình mỗi ngày.

    Bạn có dám đánh cược cuộc đời bạn để đổi vài trăm triệu không? Vì khi bị phát hiện mà khả năng này hơi bị cao, không chỉ táng gia bại sản bởi khoản nợ chục tỷ mà còn phải ngồi bóc lịch nhiều năm đấy.

     

    Tôi xin nhấn mạnh chúng ta nên tỉnh táo, đánh giá cả cục diện của vấn đề. Không thể để những trường hợp như thế này chìm xuồng được. Nếu không sau này tất cả người tiêu dùng đều chỉ có thể mang chai nước có con ruồi đem đi chôn thôi.

    PS: viết ra được rồi thấy thư thái toàn thân, cứ như vừa hết nghẹn vậy. Mình ủng hộ tranh luận, ai thấy mình nói có vấn đề gì không đúng thì cứ phản bác

    Cập nhật bởi mannoroth76 ngày 26/12/2015 02:46:52 CH Cập nhật bởi mannoroth76 ngày 26/12/2015 02:07:54 CH Cập nhật bởi mannoroth76 ngày 26/12/2015 01:15:11 CH bổ sung thông tin
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn mannoroth76 vì bài viết hữu ích
    trancong047 (09/05/2020)
  • #524028   28/07/2019

    htham2501
    htham2501
    Top 500


    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:04/06/2019
    Tổng số bài viết (241)
    Số điểm: 2000
    Cảm ơn: 7
    Được cảm ơn 109 lần


         Một tập đoàn lớn, danh tiếng, có kinh nghiệm truyền thông, có cố vấn pháp lý... không thể sợ anh Minh - một người dân nghèo, mới học đến lớp 7, không biết mạng xã hội, không hiểu về pháp luật.

         Nhưng có một thực tế là, tại tòa, viện kiểm sát và hội đồng xét xử đều thuyết giảng về phạm trù đạo đức với Võ Văn Minh, nhưng lại quên bàn về đạo đức của Tân Hiệp Phát - đạo đức về mua sự im lặng của chai nước có ruồi!

     

     
    Báo quản trị |  
  • #545681   09/05/2020

    trancong047
    trancong047

    Sơ sinh

    Tiền Giang, Việt Nam
    Tham gia:09/05/2020
    Tổng số bài viết (1)
    Số điểm: 5
    Cảm ơn: 2
    Được cảm ơn 1 lần


    Vụ Number 1 có ruồi

    Cả hai bên đều phạm tội

    Bên khách hàng là ông Minh thì tham tiền không chịu đổi trả lại chai number 1.

    Bên Tân Hiệp Phát thiếu trách nhiệm với sức khoẻ của người tiêu dùng và bị lên báo và đài truyền hình vtc 14 năm 2015

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn trancong047 vì bài viết hữu ích
    ThanhLongLS (09/05/2020)
  • #573196   30/06/2021

    danluan123
    danluan123
    Top 50
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:14/07/2020
    Tổng số bài viết (1195)
    Số điểm: 8720
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 96 lần


    hiệt hại có thể dẫn đến chết người thì anh Minh có thể đòi Công ty TNHH Tân Hiệp Phát bồi thường 1 tỷ hay 100 tỷ đồng có sơ sở, nhưng để được rõ rang hơn thì cần giám định mức độ thiejt hại để đưa ra mưc bồi thường hợp tình hợp lý cho cả hai bên.

     

     
    Báo quản trị |  
  • #573278   01/07/2021

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4119)
    Số điểm: 30115
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1985 lần


    Có tôi hay không thì bản án sơ thẩm và phúc thẩm đều tuyên là "có tội".
    Về thiệt hại thì pháp luật Việt Nam chỉ chấp nhận thiệt hại thực tế đã xảy ra.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn hungmaiusa vì bài viết hữu ích
    ntdieu (02/07/2021)