@phamlethailaw Gửi bạn, tôi cũng cần nêu quan điểm của mình về góc độ cao hơn từ 3 vấn đề đã mà phamthanhhuu viết
Mình có vài câu chuyện như sau:
Câu chuyện 1: "Tôi mua chai nước 10 nghìn đồng, nhưng tôi có thể ra giá bán 1 tỷ đồng; ai mua được thì mua, không mua được thì thôi".
Câu chuyện 2: "Từ một vụ án dân sự, Tân Hiệp Phát phải chứng minh sản phẩm của mình là ok, ko có ruồi... nhưng tự nhiên đẩy qua Hình sự... vậy là im luôn cái nghĩa vụ của Tân Hiệp Phát".
Câu chuyện 3: "Cây ngay không sợ chết đứng - sao lại bảo anh Minh dọa... hay là có tật giật mình..."
Câu chuyện 1. Bạn nói ra giá 1 tỷ đồng cho chai nước có ruồi là không phạm luật.
Theo quyền sở hữu tài sản, anh Minh là người sở hữu chai nước có ruồi nên có quyền định đoạt chai nước: bán, cho, cất, thậm chí đem ra trưng bày lên báo. Hành vi chụp ảnh, phát tờ rơi, quảng cáo cho chai nước có ruồi của Tân Hiệp Phát chắc chắn không phạm luật.
Thế mà như thế nào gộp 2 hành vi đó lại thì thành ra phạm luật rồi. Luật Việt Nam viết ra giấy trắng mực đen để làm cảnh còn tòa án muốn xử thế nào thì xử à. Tôi đọc mà thấy tòa án Việt Nam đáng "khinh"
Thế cho nên mới dính líu tới quan điểm của bạn về câu chuyện thứ 2.
Nếu chai nước có ruồi đó là đồ giả thì chuyện chụp ảnh đăng báo về nó là hành vi phạm tội vì nó là hành động giả mạo nhằm bôi nhọ, hủy hoại danh dự, uy tín của THP.
Bởi thế chứng minh chai nước có ruồi này là giả hay thật là chuyện chắc chắn phải xác minh để định tội bên nào. Đây mới chính là chỗ CẦN đến tòa án đứng ra chủ trì để bên nguyên và bên bị tranh luận, đưa ra chứng cứ của mình.
Chứng cứ trực tiếp thì có đấy, nhưng chai nước thì bị người của công ty Tân Hiệp Phát giữ 1 thời gian, giám định thì mất nhiều tháng nữa, đưa ra kết luận thì không thuyết phục, thế mà tòa án ngang nhiên công bố chai nước đã bị mở, rồi thôi. Số tiền 500 triệu để làm bằng chứng thì cũng từng có đó, nhưng bị công an trực tiếp trả lại cho Tân Hiệp Phát. Nếu không dùng chứng cứ trực tiếp được thì dùng các suy luận gián tiếp từ diễn tiến trước đó của vụ việc để đánh giả khả năng thật, giả của chai nước.
Thế mà tòa không thèm điều tra thêm, không cần xác nhận thật giả của chai nước, không cần biết anh Minh có tham gia làm giả chai nước có ruồi không mà đã định tội anh Minh cưỡng đoạt tài sản.
Tòa cũng không thèm xác minh Tân Hiệp Phát có mang đến 500 triệu như đã nói không hay chỉ là 1 xấp giấy lộn phủ lên trên vài trăm nghìn. Đây cũng là 1 khâu phải chắc chăn phải xác minh, vì định được số tiền mà Tân Hiệp Phát phải kiếm để mang đến hiện trường mới đánh giá đúng hậu quả của hành vi cưỡng đoạt tài sản theo quy định của điều 135 luật hình sự. Thế mà tòa án dám ngang nhiên tuyên bố anh Minh có hành vi cưỡng đoạt tài sản gây hậu quả nghiêm trọng.
Tôi xin nhấn mạnh, lời khai của anh Minh và của chính Tân Hiệp Phát về số tiền này là hoàn toàn không có giá trị. Anh Minh không thể biết được THP mang bao nhiêu tiền tới. Nếu Tân Hiệp Phát nói phải huy động 1 tỷ đến để thương lượng mà không có ai xác minh thì không lẽ anh Minh càng phải chịu tội nặng hơn à? Bằng chứng trực tiếp cũng có, đó chính là những công an đi bắt quả tang vụ án này tại hiện trường nhưng tòa không triệu tập lên làm chứng.
Mẹ, tôi nói thật chứ làm quan tòa ở Việt Nam sướng như làm tham quan vậy. Anh thích nói gì thì nói, xử sao thì xử, chỉ cần đúng với tinh thần "lãnh đạo của Đảng", đúng với chỉ thị của cấp trên, đúng với tinh thần của đồng tiền. Chẳng ai làm gì được anh. Bằng chứng là THP đã thành công đưa 4 người dùng có khiếu nại về chất lượng sản phẩm vào tù rồi
Tòa phán quyết kiểu đó thì luật Việt Nam chỉ in ra cho các anh luật sư nói chuyện với nhau cho vui thôi. Phán quyết của tòa thì cấp trên đã có chỉ thị rồi.
Nói rộng hơn, dù chuyện này bao năm nay đã vậy rồi, nhưng tôi thấy không thể cứ để tòa án VIệt Nam thích phán sao thì phán như vậy được. Phán quyết phải có cơ sở rõ ràng, giấy trắng mực đen, dựa theo văn bản luật hiện hành.
Dù luật nước ta có nhiều kẽ hở nhưng tình tiết của vụ án này không nằm trong kẽ hở đó.
Nếu như cố chấp mà nói thì trong thông tư hướng dẫn áp dụng điều 135 luật hình sự về cưỡng đoạt tài sản thì có 1 dòng thế này
Hậu quả phải do hành vi phạm tội gây ra (có mối quan hệ nhân quả giữa hành vi phạm tội và hậu quả). Hậu quả đó có thể là thiệt hại về tính mạng, sức khoẻ, tài sản hoặc hậu quả phi vật chất (gây ảnh hưởng xấu đến việc thực hiện đường lối của Đảng, chính sách của Nhà nước; gây ảnh hưởng xấu về an ninh, trật tự, an toàn xã hội).
Nếu nói hậu quả của hành vi của anh Minh gây ảnh hưởng xấu đến đường lối của Đảng, chính sách của nhà nước, trật tự an toàn xã hội thì yêu cầu tòa nói thẳng ra như thế. Ít nhất còn được cái danh làm theo đúng luật Việt Nam
Nhiều nhà báo nổi tiếng 1 thời ở nước ta khi làm việc ở các tờ báo lớn như tuổi trẻ cũng đã bị bắt vì tội này rồi, thêm 1 anh Minh nữa cũng không phải nhiều.
Câu chuyện thứ hai, khi chai nước có ruồi trở nên nổi tiếng thì ai là người mới có quyền đòi bồi thường từ THP.
Nếu theo quan điểm của bạn thì chắc chắn không phải người tiêu dùng bình thường rồi.
Tôi mà đòi bồi thường từ THP, họ không đồng ý mức thỏa thuận tôi đưa ra, ghi âm lại, bảo mình bị đe dọa vì đang là thời điểm nhạy cảm của công ty, nếu tôi quảng cáo sản phẩm lỗi của họ thì có thể gây thiệt hại hàng tỷ đồng. Như bao vụ án trước của THP, tôi bị đưa ra tòa hình sự. Nếu may mắn có 1 bản hợp đồng mua bán thì được xử trắng án như chị Hà ở Đồng Nai, nếu không có thì đi tù.
Tôi xin lỗi khi nói tục, tòa án và luật pháp Việt Nam quá "nghiêm minh". Chỉ cần ai đó chỉ đạo điều tra hình sự vụ án này thì bất cứ là doanh nghiệp kinh doanh nào cũng đứng ở thế bất bại rồi. Còn người khởi kiện là tôi thì bị đưa ra trước vành móng ngựa, muốn đâm, muốn chém thế nào thì tùy.
Thế thì còn ai có thể đòi bồi thường từ THP nữa. Bạn nói là HỘI BẢO VỆ NGƯỜI TIÊU DÙNG. Tôi không có ý coi thường tổ chức này. Nhưng với tất cả sự tôn trọng, tôi cảm thấy đây là một trong những tổ chức vô dụng nhất Việt Nam. Ngay từ trong những sự kiện gần đây, có anh Ngoan mang mấy chai nước Dr.Thanh đến yêu cầu giám định.
HBVNTD: "Không có giấy tờ chứng mình hả? về nhà tự giải quyết nhé. Chúng tôi không giải quyết"
HBVNTD: "Sản phẩm lỗi hả? Không đủ điều kiện. Luật quy định thế rồi. chúng tôi đã làm hết trách nhiệm"
Theo tôi thấy, không thể dựa vào cơ quan nhà nước của chính phủ và Đảng được vì họ cũng có thân chủ cần phải bảo vệ quyền lợi rồi, đó là các doanh nghiệp hàng năm đóng hàng ngàn tỷ đồng tiền thuế cho nhà nước. Phải dựa vào các luật sư, các văn phòng luật tư nhân dám đứng ra bảo vệ cho quyền lợi của người dân bình thường, dam chỉ ra cái sai của tòa án, của các công ty ngàn tỷ đó, phải đứng ra bảo vệ quyền đòi bồi thường cho chính người tiêu dùng bị thiệt hại. KHÓ, nhưng phải làm.
Vấn đề cuối cùng mà bạn đưa ra câu hỏi. Tôi xin phép nói quan điểm của tôi luôn
Nếu Tòa án cho rằng việc đòi 500tr của anh Minh là GIAO DỊCH DÂN SỰ thì tôi hỏi ngược lại bạn. Sau quyết định Tòa án công nhận anh Minh vô tội, công nhận việc mua bán là giao dịch dân sự thì, sẽ có bao nhiêu "GIAO DỊCH DÂN SỰ" để đổi lấy sự IM LẶNG từ sản phẩm lỗi? Người chịu thiệt hại do "GIAO DỊCH DÂN SỰ" như thế sẽ là ai? Người được hưởng lợi sau những 'GIAO DỊCH DÂN SỰ" như thế sẽ là ai?
Tôi trả lời thẳng vào câu hỏi ai là người hưởng lợi từ "GIAO DỊCH DÂN SỰ" để đổi lấy sự IM LẶNG từ sản phẩm lỗi.
Người tiêu dùng.
Bao nhiêu người? có thành phần lừa đảo trong đó không? Có làm doanh nghiệp điêu đứng không?
Không nhiều. Lừa đảo có nhưng hiếm và rất dễ bị lật tẩy. Vì sau khi giao dịch dân sự, sản phẩm lỗi đó và tất cả các thông tin về người đó sẽ bị doanh nghiệp nắm hết. Họ có thể từ từ điều tra. Nếu là lỗi của sản xuất sẽ dễ dàng nhận thấy.
Nếu là lừa đảo, thậm chí rơi vào trường hợp không cách nào làm minh bạch nguồn gốc được họ dễ dàng khởi kiện lại người trên. Tội lừa đảo, bôi nhọ doanh nghiệp, khi ấy, họ kiếm lại không chỉ hàng trăm triệu đồng mà còn có thể đăng báo, đổ lỗi cho sự phá hoại nào đó, tìm sự đồng cảm từ người tiêu dùng. Thế là cái tên doanh nghiệp nổi đình nổi đám còn hơn chi trả phí quảng cáo trên truyền hình mỗi ngày.
Bạn có dám đánh cược cuộc đời bạn để đổi vài trăm triệu không? Vì khi bị phát hiện mà khả năng này hơi bị cao, không chỉ táng gia bại sản bởi khoản nợ chục tỷ mà còn phải ngồi bóc lịch nhiều năm đấy.
Tôi xin nhấn mạnh chúng ta nên tỉnh táo, đánh giá cả cục diện của vấn đề. Không thể để những trường hợp như thế này chìm xuồng được. Nếu không sau này tất cả người tiêu dùng đều chỉ có thể mang chai nước có con ruồi đem đi chôn thôi.
PS: viết ra được rồi thấy thư thái toàn thân, cứ như vừa hết nghẹn vậy. Mình ủng hộ tranh luận, ai thấy mình nói có vấn đề gì không đúng thì cứ phản bác
Cập nhật bởi mannoroth76 ngày 26/12/2015 02:46:52 CH
Cập nhật bởi mannoroth76 ngày 26/12/2015 02:07:54 CH
Cập nhật bởi mannoroth76 ngày 26/12/2015 01:15:11 CH
bổ sung thông tin