Tham nhũng! tham nhũng! tham nhũng
Sáng, trưa, chiều tối mỗi ngày có thể được nghe hoặc thấy đăng đâu đó ít nhất ba lần.
Phòng tham nhũng! Chống tham nhũng! Diệt trừ tham nhũng!
Ngày, tháng, năm liên miên hội nghị, hội thảo, chương trình bàn cách.
Thành tích cũng nhiều, kết quả cũng có, nhưng liệu có kịp với sự phát triển của nó chưa?
Ngày nay, không cần dùng phép cường điệu để mô tả về tham nhũng cũng đủ thấy mức độ và quy mô khủng khiếp của nó. Nó hầu như hiện diện ở tất cả mọi nơi mọi lĩnh vực mà bạn liên quan đến. Ngày xưa nhắc đến ông này tham ô, nhận hối lộ là một điều đáng quan tâm, bây giờ nhắc đến ông này không tham ô, ông kia không nhận hối lộ (nói chung là liêm khiết) thì mới nhận được sự quan tâm. Tất nhiên không thể nào nói tất cả mọi cán bộ công chức…đều tham nhũng, nhưng chúng ta cần phải thẳng thắn với nhau rằng bây giờ tham nhũng đã tập hợp được một đội ngũ lớn, đông đảo và toàn diện về lĩnh vực.
Đã có rất nhiều giải pháp, biện pháp, cách thức….nói chung là tất cả mọi cái để làm sao phòng chống tham nhũng được đưa ra. Người thì cho là phải hoàn thiện chính sách, kẻ lại bảo hoàn thiện pháp luật, nhà này nói phải có cơ chế giám sát minh bạch, cơ quan kia bảo phải tăng mức hình phạt,,,
Đúng là phải làm vậy thật, nhưng làm như thế chỉ phòng chống được tham ô thôi, còn nhận hối lộ thì hơi khó. Ở đây tôi không bàn đến các việc làm của cơ quan nhà nước, mà chỉ muốn nói đến việc làm của chúng ta: Những công dân.
Tôi, bạn, và rất nhiều người nữa lâu nay cứ nói ghét tham nhũng, cứ nói ủng hộ phòng chống tham nhũng, mà chúng ta hãy thử nhìn lại mình xem mình đã làm những gì để phòng chống tham nhũng?Hay chúng ta đang nuôi sống, phát triển, cổ súy tham nhũng bằng cách đưa hối lộ hoặc “tiền bồi dưỡng” và thái độ thờ ơ với các tiêu cực diễn ra xung quanh mình?
Ra đường, vi phạm luật giao thông, bị phạt thì đưa tiền để giải quyết cho nhanh khỏi bị giam xe hay giữ giấy tờ. Lên cơ quan này, cơ quan nọ làm bất kỳ hồ sơ gì muốn nhanh thì lại đưa tiền, chứ chưa nói là hồ sơ thiếu thứ này, thứ kia. Thấy ông kia làm được cái hồ sơ “khó” mà đến cả ông tiến sỹ luật hay ông luật sư kỳ cựu cũng không làm được, thấy ông công chức này, cán bộ nọ ở có quan này cơ quan này, quan kia, hay hạch sách đòi tiền thì cũng mặc kệ. Còn nhiều, nhiều lắm, mà chắc ai cũng biết rồi không cần phải kể ra làm gì cho dài dòng.
Lẽ đời, phàm cái gì có hại thì chúng ta tẩy chay, phòng, chống, tiêu diệt. Nhưng với tham nhũng thì dường như đại bộ phận chúng ta chỉ hô hào, hô hào cho hay, hô hào cho có. Còn thực tế hành động thì ngược lại hoàn toàn những gì mình nói. Hầu hết chúng ta chỉ quan tâm chính mình, chỉ cần được việc mình, còn mọi thứ thì “ối dào chẳng liên quan” cứ kệ nó. Nhưng kệ nó liệu là nó có không ảnh hưởng đến mình?chẳng còn nói xa là việc ảnh hưởng đến kinh tế hay xã hội, chỉ cần mai mốt phải làm những cái mà người trước làm phải hộ lộ, phải bồi dưỡng thì mình lại cũng phải hối lộ và bồi dưỡng.
Tôi, bạn và những người còn đưa hối lộ, còn thờ ơ với tệ nhũng nhiễu hạch sách còn có tội lớn hơn cả những ông, bà tham nhũng kia gấp nhiều lần. Nếu nói theo ngành nông nghiệp thì chính chúng ta đang “trồng trọt”, “chăn nuôi” và phát triển “diện tích”, “mô hình” tham nhũng ở chính đất nước chúng ta. Mà tác hại của tham nhũng thì không cần phải tìm hiểu kỹ cũng có thể biết và giật mình.
Chúng ta những công dân, không nên chỉ trông chờ việc phòng chống tham nhũng từ những cơ quan có thẩm quyền của nhà nước. Mà phải biết chung tay để chống lại hiện tượng tiêu cực này bằng cách không đưa hối lộ, bằng cách tố cáo các hành vi tham nhũng.
Hãy tự kiểm điểm mình, tự tố cáo mình cho dù là chỉ với chính mình để đất nước Việt Nam này phát triển nhanh chóng và cường thịnh./.
Điều ta biết chỉ là một giọt nước
Điều ta chưa biết là cả đại dương mênh mông.