Võ Văn Minh - Cái kết đắng cho tất cả!

Chủ đề   RSS   
  • #435537 09/09/2016

    nguyenkhanhchinh
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:12/09/2011
    Tổng số bài viết (6840)
    Số điểm: 79446
    Cảm ơn: 1955
    Được cảm ơn 3776 lần


    Võ Văn Minh - Cái kết đắng cho tất cả!

    Vậy là phiên tòa phúc thẩm xét xử Võ Văn Minh đổi "con ruồi" lấy 500 triệu đồng đã đi qua. Một vụ án kéo dài với nhiều diễn biến mà cả những người ngoài cuộc vẫn thấp thỏm đợi chờ, đợi chờ một bản án thấu lý, đạt tình, dù có tội hay không có tội. 

    Một người ngoài cuộc, và cũng không làm nghề luật sư, bản thân tôi có cách nhìn bình thường của một người dân không biết luật. 

    1/ Hướng xử lý của Tân Hiệp Phát?

    - Trong khi ở nhiều quốc gia khác, không phải đơn thuần là một con ruồi to tát, chỉ cần một chú kiến đâu đó vương vãi trên/trong một chiếc bánh quy trị giá 500 đồng, thì bản thân nhà sản xuất chưa cần biết con kiến đó "từ đâu tới", họ vẫn đình chỉ lưu hành hoặc tạm dừng toàn bộ lô sản phẩm, thu hồi để kiểm tra, xác minh,... Trong đa số trường hợp, người phát hiện ra con kiến mà báo cho họ (chưa cần báo cho ai khác), cũng được thưởng hơn cái giá 7 năm tù hoặc 500 triệu đồng!

    - THP, một Doanh nghiệp Việt Nam có truyền thống "tố cáo - báo công an" lặp lại, và mới nhất là với Võ Văn Minh, một cách làm tạo nên làn sóng phản ứng dữ dội từ người tiêu dùng ngay phiên tòa sơ thẩm. Tại sao lại có sự tréo ngoe giữa cách hành xử ở nước khác với nước ta như vậy? Cái lỗi bắt đầu từ đâu đó xa lắm, nhưng gần hơn là lòng tham (từ nhiều phía) và cách hành xử mà thôi. Với Võ Văn Minh, có lẽ 500 triệu đồng sẽ là miếng keo dán miệng bịt con ruồi suốt đời; còn với THP, họ cũng muốn sự việc được phanh phui ra nhằm mục đích quảng bá được hình ảnh mà không mất chi phí quảng cáo (như hiện nay), và răn đe những kẻ có lòng tham khác!. Tất nhiên, chỉ 1 trong hai đạt mục đích, đó là THP, nhưng mục đích chính thì ngược lại, vì rất nhiều người quay lưng với sản phẩm của họ, trong đó có tôi. Trong khi nhiều người nghi ngờ sản phẩm của  họ, trong đó có Võ Văn Minh thì bản thân họ đã chối bay chối biến để rồi Điều 22 Luật bảo vệ người tiêu dùng không được thực thi. 

    2/ Hội bảo vệ người tiêu dùng ở đâu trong vụ án này?

    - Nói đến Hội bảo vẹ người tiêu dùng, thật khó xác định họ đang "nằm" ở đâu trong vụ án con ruồi bạc tỷ này. Không lên tiếng, không tham gia, không có bất kỳ một động thái nào để thể hiện vai trò chức trách của mình. 

    - Trong khi rất nhiều câu hỏi của HĐXX đưa ra cho bị cáo, kể cả cho luật sư bào chữa, những câu hỏi mà ít khi người tiêu dùng/luật sư cập nhật đến để giải mã vụ án, cần sự phối hợp, hỗ trợ từ họ, họ không có mặt; hay nói đúng hơn, các cơ quan tiến hành tố tụng không tham khảo nên họ cũng dễ dàng "bỏ qua" khiến cho "ai muốn làm gì thì làm". 

    3/ Vai trò của luật sư bào chữa miễn phí?

    - Vụ án có rất nhiều luật sư tham gia bào chữa miễn phí cho bị cáo Minh, tôi tin họ đã cố gắng làm tất cả những gì có thể. Nhưng qua thông tin từ báo chí, bản thân tôi thấy các luật sư thiếu một chút lý luận, cụ thể là tại http://vnexpress.net/tin-tuc/phap-luat/vo-van-minh-van-linh-7-nam-tu-3465241.html?utm_source=home&utm_medium=box_phapluat_home&utm_campaign=boxtracking.  

     - Sao lại để bản án nhận định thế này: "các luật sư nói cán bộ điều tra vi phạm tố tụng nhưng không nêu rõ vi phạm điều khoản nào nên không có căn cứ xem xét." Sao lại không khẳng định rằng quyền của luật sư bên bị hại theo quy định tại Điều 59 BLTTHS không có quy định quyền của họ về vấn đề này!. Cần thiết thì hỏi ngược lại xem những ai "được quyền" tham gia hỏi cung, lấy lời khai của bị can theo quy định của pháp luật.

    - Và có lẽ, các luật sư cũng quá tập trung vào mục đích "hủy bản án sơ thẩm do vi phạm thủ tục tố tụng" mà ít quan tâm đế các vấn đề khác. 

    4/ Cơ quan cảnh sát điều tra và nhiệm vụ phòng chống tội phạm.

    - THP có đơn tố cáo trước khi Võ Văn Minh nhận tiền từ THP, và nhiệm vụ của họ lúc này là tổ chức, rình rập và bắt quả tang để xử lý. 

    - Người ta thường nói "phòng hơn chống", ngay khi nhận được đơn tố cáo, nếu Công an tổ chức xác minh, triệu tập Minh lên làm việc thì có lẽ Nhà nước không tốn cơm tốn chi phí cho một phạm nhân, không mang đến cho một gia đình sự chia rẽ lớn, một mất mát về lao động chính, thu nhập chính cho một gia đình, làm phân chia một tế bào của xã hội. Bản thân Minh, chưa biết tốt xấu ra sao, nhưng vào trại giam 7 năm, khi ra đời sẽ là một con người khác, ai chịu trách nhiệm đây? Và tất nhiên, nếu thì ai cũng nói được, mọi việc được ngăn chặn kịp thời, THP đã không đến nổi muốn chạy trốn khỏi phiên tòa.

    5/ Trao đổi giữa Võ Văn Minh và THP không được xem là giao dịch dân sự vì trái pháp luật!

    - Có lẽ, đây là một nhận định chủ yếu để kết tội Võ Văn Minh, nhưng bản thân tôi thấy rằng nhận định này không thực sự thuyết phục dư luận. Nếu nói trái pháp luật, thì cần chỉ rõ trái pháp luật ở đâu? Hay nếu người tiêu dụng nhận biết sản phẩm lỗi, nếu liên hệ với nhà sản xuất mà không liên hệ với cơ quan có thẩm quyền là trái pháp luật?

    - Xem lại một chút quy định của Luật bảo vệ người tiêu dùng:

    Điều 9. Nghĩa vụ của người tiêu dùng

    1. Kiểm tra hàng hóa trước khi nhận; lựa chọn tiêu dùng hàng hóa, dịch vụ có nguồn gốc, xuất xứ rõ ràng, không làm tổn hại đến môi trường, trái với thuần phong mỹ tục và đạo đức xã hội, không gây nguy hại đến tính mạng, sức khỏe của mình và của người khác; thực hiện chính xác, đầy đủ hướng dẫn sử dụng hàng hóa, dịch vụ.

    2. Thông tin cho cơ quan nhà nước, tổ chức, cá nhân có liên quan khi phát hiện hàng hóa, dịch vụ lưu hành trên thị trường không bảo đảm an toàn, gây thiệt hại hoặc đe dọa gây thiệt hại đến tính mạng, sức khỏe, tài sản của người tiêu dùng; hành vi của tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hóa, dịch vụ xâm phạm đến quyền, lợi ích hợp pháp của người tiêu dùng.

    + Theo quy định này, thì Minh đã thông tin cho nhà sản xuất, là tổ chức liên quan chính yếu biết để giải quyết. Còn việc giải quyết "nhiều lần thỏa thuận" để chuyển từ 1 tỷ xuống còn 500 triệu đồng, lập giấy biên nhận tiền ký cùng Minh là cách lựa chọn của THP, điều đó có nghĩa THP - Một doanh nghiệp lớn với những luật sư chuyên biệt muốn thỏa thuận để "giấu" sản phẩm bị nghi ngờ "có lỗi". Sự việc vỡ lỡ, người tiêu dùng "tẩy chay" THP là ngoài kế hoạch ban đầu của họ. Tất cả đều không thông báo cho người có thẩm quyền liên quan đến sản phẩm (quản lý thị trường, Hội bảo vệ người tiêu dùng,...), THP thì thông báo cho "người có thẩm quyền" nhưng không về sản phẩm lỗi, mà về hành vi của người tiêu dùng. 

    + Một điều cần nói nữa, chính là "nghĩa vụ" này của Võ Văn Minh đã phát sinh hay chưa? Minh có thực sự biết rằng sản phẩm lỗi này "không đảm bảo an toàn, gây thiệt hại hoặc đe dọa gây thiệt hại đến tính mạng, sức khỏe, tài sản của người tiêu dùng"? Việc Minh nhiều lần thương thảo (trong đó có thể có việc yêu sách trao đổi chai nước = số tiền lớn), phải chăng cũng là một cách để Minh xác định rằng sản phẩm này thực sự không đảm bảo an toàn, đe dọa gây thiệt hại... Thực tế, việc xác định sản phẩm đảm bảo an toàn hay không phụ thuộc vào cơ quan có chức năng thẩm định, kiểm định, Võ Văn Minh chỉ thấy và nhận định bằng cảm quan mà thôi. 

    + Thông báo, thông tin cho nhà sản xuất lỗi của sản phẩm, và thương lượng với họ để thu hồi sản phẩm này là trái pháp luật?

    + Nếu (lại nếu), Minh thông tin cho Hội bảo vệ người tiêu dùng thì họ sẽ làm gì, được gì? Khi sự việc xảy ra rùm beng trong một thời gian dài mà họ cũng không có ý kiến? 

    + Pháp luật có quy định "thời hạn" mà người tiêu dùng phải thông tin cho cơ quan có thẩm quyền không kể từ khi phát hiện sản phẩm không an toàn? Minh có quyền lựa chọn thông tin này sau 7 năm hay không?

    - Và giả sử cứ cho rằng, giao dịch này trái pháp luật, có nghĩa là Minh cưỡng đoạt tài sản của THP?

    Không phải mọi giao dịch trái pháp luật, trái đạo đức xã hội đều vi phạm pháp luật hình sự. Tội cưỡng đoạt tài sản là "đe doạ sẽ dùng vũ lực hoặc có thủ đoạn khác uy hiếp tinh thần người khác nhằm chiếm đoạt tài sản... ", nếu điều này xảy ra (có đe dọa dùng vũ lực/dùng thủ đoạn khác uy hiếp tinh thần của người khác), có nghĩa là không có sự thỏa thuận và cũng không cần Minh ký vào biên nhận tiền THP soạn sẵn. Theo chủ quan của tôi, thứ nhất, THP đã báo công an trước đó thì không có chuyện THP "sợ", tức là không bị uy hiếp tinh thần đến mức phải giao tài sản. Thứ hai, nếu giao dịch xảy ra thì THP có lợi, Minh cũng có lợi, người bất lợi trong trường hợp này chỉ có thể là người tiêu dùng, nhưng để chứng minh bất lợi cho người tiêu dùng không đơn giản. 

    - Cuối cùng, việc làm của Minh là thái quá, nhưng tinh thần phù hợp với quy định tại Điều 31 Luật bảo vệ người tiêu dùng:

    Điều 31. Thương lượng

    1. Người tiêu dùng có quyền gửi yêu cầu đến tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hóa, dịch vụ để thương lượng khi cho rằng quyền, lợi ích hợp pháp của mình bị xâm phạm.

    2. Tổ chức, cá nhân kinh doanh hàng hóa, dịch vụ có trách nhiệm tiếp nhận, tiến hành thương lượng với người tiêu dùng trong thời hạn không quá 07 ngày làm việc, kể từ ngày nhận được yêu cầu.

    Và quyền yêu cầu thương lượng của Võ Văn Minh được giải quyết bằng một bản án 7 năm tù.

    0917 313 339

     
    9411 | Báo quản trị |  
    4 thành viên cảm ơn nguyenkhanhchinh vì bài viết hữu ích
    LoveLaw92 (10/09/2016) ntdieu (10/09/2016) saigonimex (09/09/2016) Anlhk33-DLU (09/09/2016)

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

2 Trang 12>
Thảo luận
  • #435561   09/09/2016

    Bài viết rất hay.

    Tuy nhiên tội Cưỡng đạt tài sản là tôi định tính - không phải định lượng, do đó yếu tố sợ hay không sợ không làm thay đổi tội danh.

     
    Báo quản trị |  
  • #435565   09/09/2016

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4130)
    Số điểm: 30170
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1984 lần


    Anh Minh là nạn nhân của nhiều người:

    - Trước hết là lòng tham của chính mình;

    - Bị Tân Hiệp Phát gài bẫy;

    - Bị sự tác động của dư luận nên tin là mình có thể được tuyên vô tội;

    - Bị hàng loạt luật sư dùng anh Minh để đánh bóng tên tuổi: kiên quyết bào chữa vô tội, bất kể có thể xin giảm nhẹ và được hưởng án treo.

    Theo tôi thì gia đình anh Minh nên khởi kiện các luật sư vì đã gây thiệt hại quá nặng nề cho anh Minh. 

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn hungmaiusa vì bài viết hữu ích
    hungquanghn (10/09/2016)
  • #435585   10/09/2016

    hungquanghn
    hungquanghn

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:10/09/2016
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 15
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 1 lần


    Bạn hungmaiusa nói đúng, mấy ông luật sư xin bào chữa "miễn phí" nhưng cái giá người được bào chữa phải trả quá đắt.

    Nếu anh Minh là anh em, họ hàng mình chắc không bao giờ các ông ấy bào chữa theo hướng chiều theo dư luận như vậy.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn hungquanghn vì bài viết hữu ích
    hungmaiusa (10/09/2016)
  • #435692   12/09/2016

    nguyenkhanhchinh
    nguyenkhanhchinh
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:12/09/2011
    Tổng số bài viết (6840)
    Số điểm: 79446
    Cảm ơn: 1955
    Được cảm ơn 3776 lần


    Bản án ghi vậy cho .... mượt tai thôi, chứ có "xin giảm" cũng không chắc giảm được, đơn giản là chẳng có căn cứ giảm nhẹ nào mới cả!

    Bác saigonimex: Điều luật đúng là cấu thành hình thức, cơ mà lưu ý hành vi "uy hiếp tinh thần" chứ....bác uy hiếp mà em không sợ thì còn lâu em mới không mời cà phê bác đấy!

    0917 313 339

     
    Báo quản trị |  
  • #435760   13/09/2016

    hungquanghn
    hungquanghn

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:10/09/2016
    Tổng số bài viết (3)
    Số điểm: 15
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 1 lần


    nguyenkhanhchinh viết:

    Bản án ghi vậy cho .... mượt tai thôi, chứ có "xin giảm" cũng không chắc giảm được, đơn giản là chẳng có căn cứ giảm nhẹ nào mới cả!

    Điều này thể hiện chủ thớt là người không biết luật như trong phần đầu bài viết đã tự nhận thật.

    Còn mấy thầy cãi cùn thì không nói đến nữa, đa số dân luật biết rồi. 

     
    Báo quản trị |  
  • #435720   12/09/2016

    TranTamDuc.1973
    TranTamDuc.1973
    Top 50
    Male
    Lớp 8

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2016
    Tổng số bài viết (1355)
    Số điểm: 10622
    Cảm ơn: 178
    Được cảm ơn 1120 lần
    Moderator

    nguyenkhanhchinh viết:

    3/ Vai trò của luật sư bào chữa miễn phí?

    - Vụ án có rất nhiều luật sư tham gia bào chữa miễn phí cho bị cáo Minh, tôi tin họ đã cố gắng làm tất cả những gì có thể. Nhưng qua thông tin từ báo chí, bản thân tôi thấy các luật sư thiếu một chút lý luận, cụ thể là tại http://vnexpress.net/tin-tuc/phap-luat/vo-van-minh-van-linh-7-nam-tu-3465241.html?utm_source=home&utm_medium=box_phapluat_home&utm_campaign=boxtracking.  

     - Sao lại để bản án nhận định thế này: "các luật sư nói cán bộ điều tra vi phạm tố tụng nhưng không nêu rõ vi phạm điều khoản nào nên không có căn cứ xem xét." Sao lại không khẳng định rằng quyền của luật sư bên bị hại theo quy định tại Điều 59 BLTTHS không có quy định quyền của họ về vấn đề này!. Cần thiết thì hỏi ngược lại xem những ai "được quyền" tham gia hỏi cung, lấy lời khai của bị can theo quy định của pháp luật.

    - Và có lẽ, các luật sư cũng quá tập trung vào mục đích "hủy bản án sơ thẩm do vi phạm thủ tục tố tụng" mà ít quan tâm đế các vấn đề khác. 

     

    Thứ nhất, Bản án thì Tòa muốn viết thế nào là quyền của Tòa, Luật sư đâu có cản được ! Đây là Bản án phúc thẩm, cho nên có chứng cứ nhưng Tòa bỏ ra ngoài rồi lập luận rằng Luật sư không cung cấp chứng cứ cũng đâu phải chuyện hiếm. Cá nhân tôi cho rằng, với bề dầy kinh nghiệm của mình, các Luật sư bảo vệ cho Anh Minh không thể nào ấu trĩ tới mức như Tòa nhận định.

    Thứ hai, Báo chí bây giờ cũng không nên tin cậy tuyệt đối, có mỗi 1 chuyện nhưng mỗi báo "phăng" theo 1 kiểu câu khách khác nhau. Chưa trực tiếp đọc Bản án, không trực tiếp chứng kiến tranh luận của Luật sư ở phiên Tòa mà chỉ tin vào Thông tin do Báo chí đưa ra để nhận định thì e là vội vã, coi chừng thiếu chính xác.

    Tóm lại, không phải tự nhiên mà có câu "án bỏ túi", cho nên nếu đã thuộc loại "án bỏ túi" thì dù Luật sư có cãi hay như "hát" cũng bằng không. Trong vụ này, dù bảo vệ không thành công cho Anh Minh nhưng các vị Luật sư cũng đã góp phần cho mọi người biết "thế nào là Tân Hiệp Phát".

    VĂN PHÒNG LUẬT SƯ QUANG THƯỢNG - 0907 829 557

    231/3A đường Chiến Lược, KP 18, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân, TPHCM

     
    Báo quản trị |  
  • #435742   12/09/2016

    TranTamDuc.1973
    TranTamDuc.1973
    Top 50
    Male
    Lớp 8

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2016
    Tổng số bài viết (1355)
    Số điểm: 10622
    Cảm ơn: 178
    Được cảm ơn 1120 lần
    Moderator

    Tôi xin lấy đúng bài báo mà nguyenkhanhchinh viện dẫn để phân tích. Bài báo này có 2 tình tiết viết hoàn toàn đúng sự thật, thứ nhất là việc Tòa không xem chuyện đổi chai nước ngọt lấy 500 triệu là giao dịch dân sự và thứ hai là Tòa vẫn "kiên quyết" xác định tội danh của Anh Minh là "cưỡng đoạt tài sản".

    Vì thời gian có hạn, tôi phân tích vấn đề giao dịch dân sự trước. Anh Minh đã mua, đã thanh toán tiền đủ và đã nhận chai nước ngọt, do đó chai nước ngọt đã là tài sản thuộc quyền sỡ hữu của anh ta. Có quyền sở hữu thì  Anh Minh có quyền định đoạt đối với chai nước ngọt. Giao dịch dân sự là Hợp đồng dân sự hoặc hành vi pháp lý đơn phương làm phát sinh quyền, nghĩa vụ dân sự của các bên tham gia giao dịch. Anh Minh chào bán và Tân Hiệp Phát (THP) đồng ý mua chai nước ngọt với giá 500 triệu đồng, mục đích của Anh Minh là có được 500 triệu đồng, còn mục đích của THP là nhận chai nước ngọt bên trong có con ruồi, đây là sản phẩm bị "lỗi" của THP mà nếu thị trường biết thì thiệt hại do nó gây ra cho THP là không thể tính đếm được cho nên giá trị của nó cao hơn chai nước ngọt bình thường gấp 100.000 lần cũng là điều bình thường. Rõ ràng giao dịch giữa anh Minh và THP là hợp đồng dân sự, 2 bên đều thỏa mãn điều kiện về chủ thể, khách thể và mục đích.

    Giả sử chuyện "Sáo đẻ dưới nước, Trạch đẻ ngọn Đa" là có thật, tức THP - một doanh nghiệp danh nổi như cồn, nổi thuộc hàng nhất, nhì trên thị trường toàn cõi Việt Nam - lại bị 1 anh bán bún riêu ở chợ làng miệt Tiền giang đe dọa, sợ hãi tới mức phải thực hiện giao dịch để tránh bị thiệt hại danh dự, uy tín thì Hợp đồng nói trên cũng chỉ vô hiệu theo qui định tại điều 132 BLDS 2005, cớ gì mà HÌNH SỰ HÓA ?

    Cập nhật bởi TranTamDuc.1973 ngày 12/09/2016 10:38:15 CH

    VĂN PHÒNG LUẬT SƯ QUANG THƯỢNG - 0907 829 557

    231/3A đường Chiến Lược, KP 18, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân, TPHCM

     
    Báo quản trị |  
  • #435757   13/09/2016

    ta.luatsaoviet
    ta.luatsaoviet
    Top 150
    Male
    Lớp 6

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:14/12/2015
    Tổng số bài viết (625)
    Số điểm: 7879
    Cảm ơn: 88
    Được cảm ơn 297 lần


    1 án bỏ túi với phần tranh luận của các luật sư mất gần cả ngày, viện kiểm soát đối đáp 5 phút và bảo lưu quan điểm. Tòa tuyên án sau 10 phút nghị án.

    Ảnh : Minh tra tay vào còng, Kiểm sát viên Võ Chí Thiệt cười mãn nguyện 

    Không nói đến ai sai ở đây, nhưng sẽ thế nào nếu THP và anh Minh giao dịch trót lọt và chai nước cùng con ruồi được che giấu kín, 2 bên là người cùng có lợi còn người tiêu dùng chẳng biết gì. Xét cho cùng, cả 2 đều là người chịu thiệt cũng vì cái mục đích không tốt đẹp của mình.

     
    Báo quản trị |  
  • #435785   13/09/2016

    TranTamDuc.1973
    TranTamDuc.1973
    Top 50
    Male
    Lớp 8

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2016
    Tổng số bài viết (1355)
    Số điểm: 10622
    Cảm ơn: 178
    Được cảm ơn 1120 lần
    Moderator

    Mọi người đều biết, dấu hiệu  "uy hiếp tinh thần người khác nhằm chiếm đoạt tài sản" qui định tại điều 135 BLHS hiện hành phải đạt mức độ khiến cho người bị uy hiếp bị tê liệt tinh thần, tê liệt ý chí dẫn tới không còn khả năng chọn lựa một cách xử sự nào khác nên buộc phải thực hiện theo ý muốn của người uy hiếp thì mới cấu thành tội cưỡng đoạt tài sản. Trường hợp này, giả sử Anh Minh có "uy hiếp tinh thần" đi nữa thì cũng chưa tới mức làm cho THP bị tê liệt ý chí, tê liệt tinh thần, bằng chứng là THP vẫn còn rất minh mẫn để bày ra cái bẫy như chúng ta đã biết.

    Không đủ yếu tố cấu thành tội phạm nhưng vẫn xác định tội danh "cưỡng đoạt tài sản" nên Bản án dành cho Anh Minh không được đa số đồng tình là vậy.

    Tôi không đồng tình và cổ súy cho hành động như hành động của Anh Minh trong vụ này, lòng tham của anh ta là quá rõ ràng và anh ta phải trả giá cho điều đó là đương nhiên. Nhưng khi xét xử hành vi vi phạm pháp luật của anh Minh thì phải tuân thủ đúng qui định của Pháp luật, trong đó cần chú ý nguyên tắc rất quan trọng, mang tính nhân đạo của pháp luật XHCN, đó là suy đoán có lợi cho người vi phạm chứ không phải tùy tiện hình sự hóa việc dân sự.

    VĂN PHÒNG LUẬT SƯ QUANG THƯỢNG - 0907 829 557

    231/3A đường Chiến Lược, KP 18, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân, TPHCM

     
    Báo quản trị |  
  • #435786   13/09/2016

    nguyenkhanhchinh
    nguyenkhanhchinh
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:12/09/2011
    Tổng số bài viết (6840)
    Số điểm: 79446
    Cảm ơn: 1955
    Được cảm ơn 3776 lần


    @ hungquanghn: Cảm ơn bạn đã không hiểu!

    @ TranTamDuc.1973: Lập luận và phân tích sâu sắc, em xin theo học! 

    0917 313 339

     
    Báo quản trị |  
  • #435788   13/09/2016

    Tôi thấy cần xác định THP luôn khẳng định dây chuyền của họ không thể có con ruồi lọt vô. Do vậy họ không xem đây là giao dịch mua sự im lặng.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn saigonimex vì bài viết hữu ích
    hungmaiusa (13/09/2016)
  • #435789   13/09/2016

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4130)
    Số điểm: 30170
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1984 lần


     

    saigonimex viết:

     

    Tôi thấy cần xác định THP luôn khẳng định dây chuyền của họ không thể có con ruồi lọt vô. Do vậy họ không xem đây là giao dịch mua sự im lặng.

     

     

    Tôi đồng ý với bạn hoàn toàn.

    Ngoài Anh Minh thì trước đó cũng có nhiều người đã bị kết án vì hành vi tương tự. Doanh nghiệp THP nếu không tố cáo bị tống tiền thì họ phải chọn 1 trong 2 hướng:

    Thứ nhất, Chi tiền mỗi lần "mua một chai nước" từ 500 triệu đến 1 tỷ. Nếu những "giao dịch" dịch này thành công thì hứa hẹn nhiều thương vụ tương tự xảy ra. Câu hỏi đặt ra: lấy tiền từ đâu để chi và quyết toán với thuế như thế nào để được chấp nhận hàng chục tỷ, hàng trăm tỷ đó là "chi phí hợp lý" ?

    Thứ hai, chấp nhận cho những "người tiêu dùng" đó, khi không lấy được tiền ( "giao dịch" không thành công) thì phát tờ rơi, đăng trên mạng bêu riếu doanh nghiệp, gây thiệt hại cho doanh nghiệp. 

    Doanh nghiệp chỉ còn có cách là cố gắng thỏa thuận đổi "chai nước ngọt có ruồi" để lấy 1 hoặc 2 thùng nước ngọt, mà chi phí có thể trích từ chi phí quảng cáo; nếu không thành công thì còn cách duy nhất là tố cáo với cơ quan công an.

    Giao dịch dân sự phải là bình đẳng và tự nguyên: mua chai nước ngọt có ruồi với giá 500 triệu thì tự nguyện cái gì? và thật sự THP (DN sản xuất nước ngọt) không bao giờ mua chai nước ngọt của mình sản xuất ra nếu không bị đe dọa.

    Giả sử dây chuyền sản xuất có vấn đề là không đảm bảo an toàn vệ sinh, thì việc anh Minh biết nhưng không báo chính quyền, mà tự thỏa thuận với nhà sản xuất để lấy tiền, bất kể người tiêu dùng khác phải sử dụng sản phẩm kém chất lượng thì cũng rất đáng trách.

    Anh Minh đã có một hành động theo tôi là "liều lĩnh": thay đổi kháng cáo xin giảm nhẹ thành kháng cáo kêu oan ngay tại phiên tòa. 

    Có thể là theo sự tư vấn của luật sư: muốn giúp cãi tới cùng là vô tội dù xác suất thành công là không cao.

    Cập nhật bởi hungmaiusa ngày 13/09/2016 03:07:59 CH Cập nhật bởi hungmaiusa ngày 13/09/2016 01:59:44 CH
     
    Báo quản trị |  
  • #435800   13/09/2016

    TranTamDuc.1973
    TranTamDuc.1973
    Top 50
    Male
    Lớp 8

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2016
    Tổng số bài viết (1355)
    Số điểm: 10622
    Cảm ơn: 178
    Được cảm ơn 1120 lần
    Moderator

    Theo quan điểm của một vài bạn thì vai trò của chính quyền trong những trường hợp "không đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm" là vô cùng quan trọng ! Đây là một quan điểm hoàn toàn đúng, đáng tiếc, nó chỉ đúng theo lý thuyết, còn thực tế khác xa. Ai cũng biết ở Quận 5 - TPHCM có chợ Kim Biên là "ổ" mua, bán các loại hóa chất "giết người" còn ghê gớm hơn "chai nước ngọt có ruồi" nhưng chợ vẫn diễn ra nhộn nhịp, công khai mỗi ngày mà chính quyền không có động thái nào khác ngoài thu thuế ?! Và, nếu chính quyền quản lý tốt  "an toàn vệ sinh thực phẩm" thì bây giờ đã không có chuyện người dân than thở : "không ăn thì chết liền do đói, thôi đành ăn đại dù biết giờ cái gì ăn được cũng độc hại nhưng được chết từ từ..."

    THP không muốn thì không ai ép được THP phải bỏ tiền ra mua lại sản phẩm "lỗi" của mình với giá cao và giả sử Hợp đồng mua bán được giao kết không tự nguyện thì cũng bị vô hiệu theo pháp luật dân sự, cớ sao phải hình sự hóa ? Cho rằng dây chuyền sản xuất của mình hoàn toàn hợp vệ sinh, không thể nào có "ruồi" chui vô, sao THP không tự tin từ chối thẳng thừng lời đề nghị của anh Minh ? Nếu anh ta vì bị từ chối mà có hành vi rải truyền đơn, tung tin thất  thiệt lên mạng thì đã có Pháp luật trừng trị nếu hành vi đó là tội phạm, cớ gì phải bày ra cái bẫy đưa tiền để có chứng cứ quả tang kết tội khách hàng của mình "cưỡng đoạt tài sản" ?

    VĂN PHÒNG LUẬT SƯ QUANG THƯỢNG - 0907 829 557

    231/3A đường Chiến Lược, KP 18, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân, TPHCM

     
    Báo quản trị |  
  • #435840   13/09/2016

    TranTamDuc.1973
    TranTamDuc.1973
    Top 50
    Male
    Lớp 8

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2016
    Tổng số bài viết (1355)
    Số điểm: 10622
    Cảm ơn: 178
    Được cảm ơn 1120 lần
    Moderator

    Thời gian anh Minh làm việc với Điều tra viên chắc chắn nhiều hơn nhiều so với thời gian anh làm việc với Luật sư. Trong quá trình đó, dĩ nhiên Điều tra viên có phổ biến cho anh Minh biết các chính sách khoan hồng của Pháp luật để anh suy nghĩ và tự định liệu lấy cho mình. Nói vậy để biết không phải chỉ có Luật sư tư vấn Luật cho phạm nhân, càng không phải Luật sư nói gì thì phạm nhân cũng chỉ biết nhắm mắt nghe theo. Đã có nhiều trường hợp phạm nhân thực hiện quyền từ chối Luật sư.

    "Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại" nên rút ngắn thời gian ngồi tù là điều mà phạm nhân nào cũng mong muốn. Tuy nhiên, với phạm nhân có lòng tự trọng (xin đừng nghĩ đã là phạm nhân thì không còn lòng tự trọng !) thì họ sẽ không chịu đánh đổi bằng mọi giá để được rút ngắn thời gian thụ hình. Tôi nghĩ anh Minh thuộc số phạm nhân có lòng tự trọng, anh khẳng định mình không phạm tội "cưỡng đoạt  tài sản" và sau khi được tư vấn Luật từ nhiều phía anh đã quyết định giữ vững lập trường, quan điểm cho dù phải đánh đổi bằng việc ngồi tù lâu hơn chứ không khóc than, kể lễ hoàn cảnh, đổ thừa tại, thì, vì, là... nên mới phạm tội rồi thề thốt sẽ cải tạo tốt ..v..v.. để xin giảm nhẹ hình phạt, nếu làm vậy rõ ràng là anh Minh chỉ giả vờ để qua "ải" chứ không phải thật lòng. Tôi rất trân trọng anh Minh ở điểm này, bởi anh còn biết được rằng tự mình phủ nhận chính mình để được lợi ích cá nhân là việc làm xấu, nên tránh, trong khi rất nhiều người trong xã hội từ lâu đã xem như vậy là tốt, nên làm !

     

    Cập nhật bởi TranTamDuc.1973 ngày 13/09/2016 11:17:23 CH Cập nhật bởi TranTamDuc.1973 ngày 13/09/2016 07:25:51 CH

    VĂN PHÒNG LUẬT SƯ QUANG THƯỢNG - 0907 829 557

    231/3A đường Chiến Lược, KP 18, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân, TPHCM

     
    Báo quản trị |  
  • #435846   13/09/2016

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4130)
    Số điểm: 30170
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1984 lần


    Tự trọng thì không kiếm tiền bằng cách tống tiền người khác, mà kiếm tiền bằng công sức, trí tuệ của mình.

    Anh Minh chỉ co một ưu điểm, đó là được nhiều luật sư không quen biết nhưng vẫn ưu ái bào chữa miễn phí, trong khi rất nhiều người khác gặp những luật sư của anh Minh nhờ giúp thì . . . "hên, xui". 

     
    Báo quản trị |  
  • #435852   13/09/2016

    TranTamDuc.1973
    TranTamDuc.1973
    Top 50
    Male
    Lớp 8

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2016
    Tổng số bài viết (1355)
    Số điểm: 10622
    Cảm ơn: 178
    Được cảm ơn 1120 lần
    Moderator

    Tống tiền là từ không nên dùng bừa bãi nếu chưa hiểu về nó. Càng không nên khẳng định người khác tống tiền mà không viện dẫn căn cứ pháp luật kèm theo lập luận để chứng minh vì như vậy cũng là một dạng không tự trọng.

    Luật sư thì cũng là con người, mà đã là con người thì phải có cái ưu, cái khuyết. Sợ nhất là người biết sai mà không sửa vì cái tôi quá lớn.

    VĂN PHÒNG LUẬT SƯ QUANG THƯỢNG - 0907 829 557

    231/3A đường Chiến Lược, KP 18, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân, TPHCM

     
    Báo quản trị |  
  • #435892   14/09/2016

    nguyenkhanhchinh
    nguyenkhanhchinh
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:12/09/2011
    Tổng số bài viết (6840)
    Số điểm: 79446
    Cảm ơn: 1955
    Được cảm ơn 3776 lần


    Hai bác đã có phần không hiểu ý nhau, nhưng hai bác đừng oánh lộn là được. 

    Trong pháp luật hình sự, đôi khi giữa sự có tội và không có tội nó rất mong manh. Như trường hợp của Minh, đơn thuần chỉ là "hành vi" đã khai tại cơ quan điều tra và được thẩm tra tại các phiên tòa, không phải là việc Minh bị  bắt quả tang khi giao tiền. 

    Mâu thuẫn chai nước 5000đ hay 500.000.000 đ cũng không phải vấn đề lớn. 

    Vấn đề là có việc Minh có hành vi "uy hiếp", thể hiện ở những lời đe dọa hay không. Ở đây có thể phán đoán là có, như tố cáo, báo cơ quan chức năng, phát tờ rơi,....

    và, hành vi của Minh có đủ sức làm THP sợ? Cái này bác TranTamDuc đã nêu ở trên khá rõ, họ không sợ!

    đồng thời với hành vi, phải có mục đích chiếm đoạt, Minh có chiếm đoạt hay không? 

    Tôi nghĩ rằng những ý kiến của tôi mở đầu topic này đã thể hiện. Và các thành viên phân tích, phản biện thể hiện rằng việc tuyên Minh có tội là khá gượng ép, dù rằng hành động của Minh không đáng khuyến khích. 

    0917 313 339

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn nguyenkhanhchinh vì bài viết hữu ích
    TranTamDuc.1973 (14/09/2016)
  • #435893   14/09/2016

    TranTamDuc.1973
    TranTamDuc.1973
    Top 50
    Male
    Lớp 8

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:26/03/2016
    Tổng số bài viết (1355)
    Số điểm: 10622
    Cảm ơn: 178
    Được cảm ơn 1120 lần
    Moderator

    Không đâu nguyenkhanhchinh, tôi với hungmaiusa có vẻ khắc khẩu nhưng không chắc là không hợp tính. Điều này rất tốt đối với tôi, nếu có thêm một vài bạn như hungmaiusa "soi" thì chắc chắn tôi sẽ ngày càng hoàn thiện hơn khi tư vấn Luật, vì vậy nói một cách chân tình thì tôi rất cảm ơn hungmaiusa và hoàn toàn không có ác cảm gì với bạn ấy.

    Tôi đồng tình với quan điểm của nguyenkhanhchinh, chỉ cần thiếu 1 yếu tố cấu thành cũng không được kết luận hành vi của anh Minh là tội phạm. Đó là nguyên tắc xác định tội danh của Luật hình sự.

    VĂN PHÒNG LUẬT SƯ QUANG THƯỢNG - 0907 829 557

    231/3A đường Chiến Lược, KP 18, Phường Bình Trị Đông, Quận Bình Tân, TPHCM

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn TranTamDuc.1973 vì bài viết hữu ích
    hungmaiusa (14/09/2016)
  • #435894   14/09/2016

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4130)
    Số điểm: 30170
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1984 lần


    Chào bạn nguyenkhanhchinh

    "hành vi của Minh có đủ sức làm THP sợ? Cái này bác TranTamDuc đã nêu ở trên khá rõ, họ không sợ!"

    Tôi thấy ý kiến này của bạn là khá chủ quan:

    - Doanh nghiệp là đứa con tinh thần mà chủ doanh nghiệp quý trọng không ít hơn con ruột của mình (không phải vì vấn đề tiền bạc mà đó là lý tưởng, lẽ sống và mục tiêu sống của chủ doanh nghiệp. Khi đứa con của mình có vấn đề thì chủ doanh nghiệp sẽ "ăn không ngon, ngủ không yên". Chính vì vậy mà anh Minh mới nhằm vào đó ép doanh nghiệp để tống tiền (tôi thích dùng từ này) doanh nghiệp THP.

    - Kết quả điều tra, truy tố và xét xử ở các cơ qan tố tụng, các cấp xét xử đã khẳng định là có "uy hiếp tinh thần", nên nếu bạn căn cứ vào việc "bác TranTamDuc đã nêu ở trên khá rõ" mà kết luận "họ không sợ!" là không thuyết phục.

    Nếu chúng ta mặc định là bản án đã có hiệu lực pháp luật tuyên anh Minh có tội là "không đúng" thì giả sử được giám đốc thẩm, xét xử lại và tuyên anh Minh "vô tội" làm sao đáng tin? Thượng tôn pháp luật là phải tôn trọng bản án (tất nhiên có quyền khiếu nại hoặc yêu cầu giám đốc thẩm, tái thẩm). Luật sư muốn cơ quan tố tụng tôn trọng mình thì bản thân luật sư cần tôn trọng người tiến hành tố tụng khác, tôn trọng bản án: tại phiên tòa thì nói "chúng tôi rất mong và tin tưởng vào sự công tâm của quý tòa" nhưng tòa xử không đúng ý mình thì "chửi" thì tin tưởng cái gì? 

    Về việc "oánh lộn" thì bạn đưa ý kiến ra quá trể vì tôi đã nhờ mấy con ruồi - đồng bọn với con ruồi bị chết trong chai nước ngọt tìm ""bác TranTamDuc" rồi.

    Tôi không đồng ý với đa số ý kiến của bạn TranTamDuc, thậm chí là không thích nhưng tôi thật sự tôn trọng bạn ấy vì những ý kiến hữu ích và sự đóng góp cho diễn đàn chung.

    Cập nhật bởi hungmaiusa ngày 14/09/2016 01:31:45 CH
     
    Báo quản trị |  
  • #435899   14/09/2016

    nguyenkhanhchinh
    nguyenkhanhchinh
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:12/09/2011
    Tổng số bài viết (6840)
    Số điểm: 79446
    Cảm ơn: 1955
    Được cảm ơn 3776 lần


    Tại em hiểu thế này:

    - Chai nước thuộc sở hữu của Minh;

    - Mình có quyền bán, đổi, trao đổi, cho, tặng, bỏ, hủy hoại, đập nát, đổ, đốt, dìm xuống bùn, vứt đống rác, mời người khác, ......... bất kể:

    + Trong chai nước đó có nước hay không;

    + Trong chai nước đó có ruồi, muỗi, kiến, gián, nhện, loăng quăng, cá, tôm, chó, mèo,...hay không;

    + Người khác có muốn mua, trao đổi, được tặng, được cho, muốn lượm, muốn .....hay không. 

    - THP có muốn có chai nước của mình mà lúc đó Minh đang sở hữu không? Muốn quá đi chứ, muốn còn hơn hungmaiusa đi trên sa mạc khát nước vậy, nếu không muốn thì mất gì họ nghe điện thoại của một ông Minh nhà quê nào đó!

    - Khi trao đổi, Minh mất gì, THP mất gì? Rõ ràng Minh mất tài sản mình đang sở hữu, còn THP mất 500tr. Đi trên sa mạc khát sắp chết mà kiếm được chai nước này thì 500tr là sá gì. 

    Do hiểu vậy nên em nghĩ không phải "tống tiền" đâu ạ!

    0917 313 339

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn nguyenkhanhchinh vì bài viết hữu ích
    TranTamDuc.1973 (14/09/2016)