Tại phiên tòa phúc thẩm, luật sư đang bào chữa cho một bị cáo bị buộc tội trộm cắp tài sản. Luật sư tranh luận với vị đại diện Viện kiểm sát.
– Thưa ngài, tôi xin trình bày rằng thân chủ của tôi không hề đột nhập vào căn nhà đó. Anh ta vô tình đi ngang qua phòng khách, nhìn thấy chiếc iphone 5 trên bàn cạnh cửa sổ và chỉ thọc cánh tay phải vào để lấy. Đấy, cánh tay của thân chủ tôi chứ đâu phải là chính anh ta. Tôi không hiểu sao ngài có thể đề nghị hội đồng xét xử trừng phạt cả một con người chỉ vì một sai phạm do một phần tứ chi của người ấy thực hiện!?
Không biết đối đáp thế nào, vị đại diện Viện kiểm sát xin bảo lưu ý kiến.
Riêng vị thẩm phán, chủ tọa phiên tòa tỏ ra bối rối. Đến lúc tuyên án chủ tọa dõng dạc:
– Chấp nhận ý kiến của vị luật sư là có căn cứ. Xét theo lý lẽ đó, áp dụng theo khoản 1 Điều 138 BLHS... thay mặt Hội đồng xét xử tôi tuyên án cánh tay của bị cáo 2 năm tù giam.
Vị chủ tọa đột ngột hướng đến bị cáo: Bị cáo có đi theo cánh tay của mình hay không thì tùy ý nhé!?
Bị cáo mỉm cười, rồi với sự trợ giúp của luật sư, tháo rời cánh tay giả ra, đặt lên vành móng ngựa và ra về.
Nguồn: Luật Thái An
Cập nhật bởi luatthaian ngày 20/12/2015 09:14:09 SA
Cập nhật bởi luatthaian ngày 20/12/2015 09:10:26 SA
Cập nhật bởi luatthaian ngày 20/12/2015 09:09:48 SA
Cập nhật bởi luatthaian ngày 20/12/2015 09:06:41 SA
Cập nhật bởi luatthaian ngày 20/12/2015 09:06:11 SA
Cập nhật bởi luatthaian ngày 19/12/2015 09:56:18 CH