Triết lý sống mỗi ngày nên đọc

Chủ đề   RSS   

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

28 Trang «<12131415161718>»
Thảo luận
  • #90519   24/03/2011

    baocongdoan
    baocongdoan
    Top 150
    Lớp 4

    Hải Phòng, Việt Nam
    Tham gia:12/07/2008
    Tổng số bài viết (585)
    Số điểm: 5291
    Cảm ơn: 148
    Được cảm ơn 317 lần


                             Thành công trong cuộc sống

    Người ta nói có ba cách để leo lên đến ngọn cây; thứ nhất là leo lên cây, thứ hai là ngồi trên một quả sồi đang trổ mầm và thứ ba là làm bạn với một con chim đại bàng.

    Bạn chọn cách nào?

    Tôi thì cho rằng chỉ một trong ba lựa chọn trên đáng để cho ta xem xét.

    Đúng vậy, có thể có nhiều cách để leo lên địa vị cao nhất ở một cơ quan, doanh nghiệp, một tổ chức hoặc bất kỳ đỉnh cao nào trong đời bạn. Nhưng tôi tin rằng chỉ có một cách duy nhất để thực sự thành công trong cuộc sống.

    Cách nào ư? Nó chắc chắn phải liên quan đến từ "ưu tiên".

    Thành công trong cuộc sống không nhất thiết phải là vươn đến đỉnh cao, mà là tìm thấy niềm vui và sự bình an trong tâm hồn. Điều này có nghĩa là phải biết ước mơ và theo đuổi chúng đến cùng. Và điều ấy còn có nghĩa là phải đề ra thứ tự ưu tiên xứng đáng. Sống thành công quan trọng với bất kỳ ai mong muốn được sống một cách trọn vẹn và vui vẻ.

     Theo tôi thành công trong cuộc đời mới là điều quan trọng. Để thực hiện được điều đó bạn hãy liệt kê thứ tự ưu tiên trong cuộc đời như sau: Niềm tin, gia đình và sự nghiệp.

    Khi đó bạn sẽ biết điều nào là thật sự quan trọng trong đời mình. Chính điều đó sẽ giúp bạn thành công và hạnh phúc trong cuộc sống.
        

    After the rain comes the sun!

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn baocongdoan vì bài viết hữu ích
    khatvongttk (25/03/2011)
  • #90559   25/03/2011

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Phía sau điều bất hạnh
    N
    gư dân cuối cùng sống sót trong vụ bão đánh đắm tàu trôi dạt đến một hoang đảo.

    Khi anh tỉnh lại, bốn bề là mênh mông biển nước, xung quanh là những mảnh ván vỡ của tàu, còn ngư trường quen thuộc thì đã lùi xa rất xa.

    Mệt mỏi hoảng loạn và tuyệt vọng, anh liên tục lẩm nhẩm cầu khẩn một phép màu kỳ lạ xảy ra, nhưng cảm thấy vô vọng.

    Kiệt sức và chán nản vì chờ đợi, anh quyết định dựng lên một cái lều nhỏ làm bằng những miếng vỏ tàu để chống lại thời tiết khắc nghiệt trên đảo và chứa những tài sản cuối cùng mà anh còn giữ được.

    Sang ngày thứ sáu của cuộc sống trên hoang đảo, sau chuyến lặn lội tìm kiếm thức ăn trên đảo, anh quay lại bờ biển với căn lều khi trời đã tối.

    Nhưng chưa kịp tới gần nó thì một tia sét giáng thẳng xuống làm căn lều bốc cháy dữ dội, khói bốc ngùn ngụt.

    Suy nghĩ đầu tiên đến với anh là mình thật bất hạnh, đến một chỗ nương thân cũng chẳng còn và tất cả với anh coi như đã hết.

    Nhưng,

    Sáng sớm ngày hôm sau, chàng ngư phủ bất hạnh bị đánh thức bởi tiếng còi của một chiếc tàu thủy đang tiến lại gần đảo. Nó đến để cứu anh.

    - Làm sao các anh biết tôi đang ở đây?" - Anh hỏi vị thuyền trưởng sau khi đã yên vị trên tàu.

    - Chúng tôi nhìn thấy tín hiệu cấp cứu, lửa cháy và khói bốc cao từ phía đảo. Ðó chẳng phải là tín hiệu kêu cứu của anh sao?

    Con người thường dễ nản chí khi mọi việc trở nên tồi tệ, và hầu như quên mất rằng, mọi việc có thể hoàn toàn thay đổi từ điều tồi tệ nhất..
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn btv vì bài viết hữu ích
    khatvongttk (26/03/2011)
  • #90595   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


    Ông Tây học tiếng ta

       Thấy ông Tây lẩm bẩm thế này:

       - Phanh là từ người bắc gọi, còn người nam gọi là thắng. Nói đứt thắng hay đứt phanh đều được. Ngoài bắc nói xả hơi, trong nam xả xú páp. Đi chơi, trong nam nói lòng vòng, ngoài bắc nói bát phố. Cái bang là từ trong nam, ngoài bắc nói ăn xin,  thế nào cũng được. Miền nam nói đậu, miền bắc nói đỗ. Nói thi đậu cũng được mà thi đỗ cũng được. Ngoài bắc nói im thin thít, trong nam nói tắt tiếng ca, dùng thế nào người ta cũng hiểu. Còn từ cái dùng trong trường hợp tĩnh, con trong trường hợp động. Ví dụ cái nhà, cái bàn cái ghế. Nhưng xe dream thì phải nói con dim, máy di động thì gọi con dế. Ngoài bắc nói cái ô, trong nam cái , nhưng nói ngoại ô thì được, ngoại dù thì không!...  

     
    Báo quản trị |  
  • #90596   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


        Lang Thang là một diễn viên trong đoàn kịch “Cuộc đời”. Trên vai anh ta lúc nào cũng mang một cái túi mà nhân gian thường gọi là “cái túi thần kỳ”. Trong cái túi đó có đủ thứ đồ chơi. Mỗi khi diễn đến vai hài, Lang Thang lại lấy ngay từ trong túi ra một cái mặt nạ cười và một bộ trang phục diêm dúa khoác ngay lên mình. Mỗi khi đến cảnh buồn, Lang Thang lại có ngay một bộ mặt sầu bi và một bộ trang phục thê thảm. Nhưng trong cái túi thần kỳ có thêm một vật mà nhân gian không ai biết tới. Đó là một cái gương soi. Để những khi ngồi trầm tư một mình trong căn phòng vắng, Lang Thang lại lấy ra soi để tìm lại gương mặt thật của chính mình.

     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn huemotcoidive vì bài viết hữu ích
    khatvongttk (26/03/2011) vutriluc (31/01/2012)
  • #90598   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


    10 điều yêu thương

                1. Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.

                2. Khi gặp một người bạn có thể tin tưởng được: Cần giữ quan hệ tốt với người đó vì trong cuộc đời mỗi người, gặp được tri kỷ không phải là điều dễ.

                3. Khi gặp người đã từng giúp đỡ bạn: Nhớ tỏ thái độ cảm kích đối với người ấy vì họ đã mang lại sự thay đổi trong cuộc đời bạn

                4. Gặp người đã từng yêu bạn: Nên nở nụ cười cảm kích với họ vì đã giúp bạn hiểu thêm về tình yêu.

                 5. Gặp người từng ghét cay ghét đắng bạn: Nên cười xã giao với họ vì họ làm bạn trở nên kiên cường hơn.

                6. Gặp người đã từng phản bội bạn: Nên nói chuyện với họ vì nếu như không phải họ, ngày hôm nay bạn sẽ không hiểu biết gì về thế giới này.

                7. Gặp người bạn đã từng yêu: Nên chúc phúc cho họ, bởi vì khi yêu, bạn chẳng đã từng mong muốn họ vui vẻ hạnh phúc đó sao?

                 8. Gặp người đi qua vội vàng cuộc đời bạn: Cần cảm ơn họ đã đi qua cuộc đời này của bạn, bởi vì họ là một bộ phận sắc màu trong cụôc sống phong phú và đa dạng của bạn.

                 9. Gặp người đã từng hiểu lầm bạn: Hãy nhân thể giải quyết sự ngộ nhận, bởi vì bạn có thể chỉ có một cơ hội này để giải thích mà thôi.

               10. Hãy cảm ơn một nửa của bạn hiện nay bởi vì người ấy đã yêu bạn, vì bạn và người ấy đang hạnh phúc.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn huemotcoidive vì bài viết hữu ích
    khatvongttk (26/03/2011)
  • #90603   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


    #42bae7; font-size: 10pt;">10 Điều căn dặn ...

        Cha mẹ dặn ta cân nhắc kỹ ta những điều răn trước khi lấy vợ nhưng thực ra, cha mẹ chỉ sinh ra và dạy ta "lớn lên", còn ta không ngừng tự hoàn thiện mình là do vợ...

        Sau đây là 10 lợi ích mà vợ đã mang lại cho ta:

        1. Vợ dạy ta tính phục thiện (sẵn sàng nhận lỗi tuy mình không làm gì sai cả!).

        2. Vợ dạy ta đức tính kiên nhẫn, chờ đợi không biết mệt (chờ vợ sửa soạn, trang điểm để đi dự tiệc hay mua sắm - thông thường chờ đến mọc râu luôn!...).

        3. Vợ dạy ta giữ gìn sức khoẻ (không hút thuốc, nhậu nhẹt với bạn bè gần xa...).

        4. Vợ dạy ta sự tế nhị (không bao giờ chê bai cơm khê, canh hơi mặn).

        5. Vợ dạy ta tính lễ phép (đi đâu phải nói rõ lý do, giờ giấc nào trở về...).

        6. Vợ dạy ta đức tính bao dung, độ lượng, thương người (làm được bao nhiêu tiền đều mang về "tặng" vợ hết!).

        7. Vợ là huấn luyện viên thể dục tại nhà của ta (phân công ta làm vườn, nhổ cỏ, giặt quần áo, đổ rác, lau dọn nhà cửa, xách nước, tắm heo...).

        8. Vợ dạy ta tính chính trực, đứng đắn, đàng hoàng (ra khỏi nhà cứ thẳng một đường mà đi, không nhìn ngang liếc dọc, nhất là những nơi có nhiều phụ nữ...).

        9. Vợ giúp ta trở thành người cha gương mẫu (tắm rửa, cho con ăn, đưa con đi học, đón con về...).
        10. Vợ âm thầm dạy ta biết thế nào là giá trị của hai chữ "Tự do"!

     

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn huemotcoidive vì bài viết hữu ích
    vutriluc (31/01/2012)
  • #90609   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


    Cây cau già

        Cây cau trong vườn bằng tuổi mẹ tôi, trông khẳng khiu đến tội. Những dây trầu quấn quanh thân giữ lại; nếu không, chắc nó ngã lâu rồi.

       Nội kể, hồi đó nhà nào cũng trồng cau quanh vườn, đẹp đến lạ; riêng nhà nội, ông nội tôi chỉ trồng có duy nhất một cây khi bà sinh mẹ tôi. Đến mùa, không bán được vì cau rẻ rề, mà bỏ thì uổng, nên nội ăn trầu sớm lắm, rồi nghiện vị ngọt chát của quả cau nhà...

       Khách xem đất vườn để mua. Nội chỉ tiếc cây cau. Mẹ bảo: "Thôi, coi được thì bán đi lấy tiền mẹ ạ. Bây giờ cau ngoài chợ thiếu gì ". Bà nội tôi ngồi lặng thinh.

       Nhớ hồi tôi còn nhỏ, có lần thiếu vở học, nội bán mấy buồng cau và nhịn gần hai tháng. Còn lần này, chắc nội bỏ ăn trầu luôn.
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn huemotcoidive vì bài viết hữu ích
    vutriluc (31/01/2012)
  • #90613   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


                                   Có lẽ cậu không biết
       Có lẽ cậu không biết rằng những lúc mình tuyệt vọng nhất hay hạnh phúc nhất thì người đầu tiên mình muốn chia sẻ chính là cậu .

       Có lẽ cậu không biết mình vui như thế nào khi cậu tâm sự với mình về những điều mà chỉ những người bạn rất thân mới nói cho nhau nghe.

       Có lẽ cậu không biết ánh mắt và nụ cười của cậu chính là nguồn động viên giúp mình vượt qua những khó khăn, trắc trở.

       Có lẽ cậu không biết mình muốn là người đầu tiên được nghe cậu kể về những khó khăn mà cậu đang phải đương đầu.

       Có lẽ cậu không biết rằng mình đã lo lắng như thế nào khi đột nhiên cậu nghỉ học mà  chẳng báo trước .

       Có lẽ cậu không biết mình đã nhớ cậu như thế nào khi cậu về quê chơi đến tận …3 ngày.

       Có lẽ cậu không biết những mẩu giấy nho nhỏ, những tấm thiệp , những món quà dễ thương mà cậu tặng luôn được đặt ở vị trí trang trọng nhất trong phòng mình.

       Có lẽ cậu không biết rằng mình mến cậu vì đơn giản cậu lúc nào cũng vui vẻ, giản dị, đầy cá tính và luôn quan tâm giúp đỡ mọi người.

       Có lẽ cậu không biết buổi chiều cùng cậu dầm mưa dạo vòng thành phố là kỉ niệm đẹp còn đọng mãi trong lòng mình.

       Có lẽ cậu không biết cậu là người bạn đầu tiên mà mình nghĩ đến .

       Có lẽ cậu không biết mỗi đêm mình thầm cảm ơn Thượng Đế vì Người đã cho mình một người bạn tuyệt vời như cậu.

       Có lẽ cậu không biết việc cậu xem mình là một người bạn thân thôi cũng khiến mình hạnh phúc lắm rồi .

       Chúng ta đã có một người bạn thật sự thân thiết chưa nhỉ? Vvậy tại sao chúng ta không mau chóng tìm cho mình một người Tri kỷ. Thật khó nhưng đó là niềm hạnh phúc tuyệt vời nếu bạn thật sự có một người bạn thân để chia sẻ mọi vui buồn.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn huemotcoidive vì bài viết hữu ích
    vutriluc (31/01/2012)
  • #90618   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


                                                  Cứ giữ trong em Lòng Tin yêu

        1.Một sáng chủ nhật. Một cô bé con 3 tuổi .Một chú bé đánh giày và 14 đôi giày. Chú bé chăm chú đánh từng chiếc. Xi đen, xi nâu, xi đỏ cho những đôi giày da, cả cồn pha loãng để đánh những đôi giày thể thao. Cô bé con ngồi hết sức chăm chú theo dõi, nghịch ngợm, chỉ trỏ nào giày của bố, nào giày của mẹ, đôi nào của chị, đôi nào của chính cô. Cậu bé cũng thích trò chuyên, hết trả lời câu hỏi giày của anh đâu cho đến ngày sinh nhật của anh là ngày nào.

       2.Chú bé ôm vào lòng những chiếc giày, 2 tay kéo tấm giẻ xát mạnh để đánh bóng từng chiếc một. Này chú bé ơi, mỗi ngày chú ôm vào trong lòng bao nhiêu đôi giày? Đôi giày nào của người lương thiện, đôi giầy nào của kẻ thủ ác? Đôi giày nào của người lao động, đôi giày nào của kẻ ăn chơi? Đôi giày nào của người thầy giáo chiều nay sẽ lên bục giảng? Đôi giày nào của tên trộm vừa đánh cắp tiền bạc, danh dự và lương tâm? Đôi giày nào của bạn sinh viên vừa trở về sau 1 chiến dịch tình nguyện? Đôi giày nào của kẻ vừa đi săn,tận diệt những loài trong sách đỏ? Đôi giày nào chở những người cao thượng, đôi giày nào chở những kẻ tầm thường? Đôi giày nào chở những người dũng cảm, đôi nào chở kẻ ươn hèn? Đôi nào chở dự án, đôi nào chở mưu mô? Đôi giày nào đẹp, đôi giày nào xấu? Đôi nào mấy chục ngàn đồng, đôi nào mấy trăm đô? Đôi nào dính cỏ ở làng, đôi nào vướng bùn đô thị? Đôi giày nào vừa về giúp quê em làm giàu? Đôi giày nào vừa xà xẻo, thắng quả từ những con đường trên bản cao? Đôi giày nào của kẻ móc nối tội ác, đôi giày nào của vị quan toà nghiêm minh ?...

       3. Hôm trước tôi bị trẻ đánh giày lấy mất đôi giày. Hôm qua trong quán cà phê bạn tôi cũng thất trận trở về với "chiến lợi phẩm "là 1 đôi dép tổ ong. Những mánh lới của dân đánh giầy đường phố mà chắc rằng chú bé ti-co-lo nào cũng biết hoặc đã nghe nói tới. Chú bé nào láo lếu,chú bé nào ngoan?

       4. Em thân mến! Hằng ngày báo đưa tin chỗ nọ, truyền hình trực tiếp chỗ nọ. Truyền thông mang đến cho em bao niềm vui, nỗi buồn. Dĩ nhiên là vậy, cuộc sống có rất nhiều tín hiệu tốt đẹp nhưng cũng không ít những điều không lương thiện, không bình thường. Đó mới chính là hiện thực muôn màu muôn vẻ của cuộc sống, và em không thể không biết. Biết để chọn lối đi, biết để phấn đấu cho cho những giá trị lương thiện ngày càng nhiều, ngày càng mạnh mẽ. Biết để sống vì lí tưởng của những điều tốt đẹp mà bao thế hệ đã dày công vun đắp.  Tuổi của em, đã muộn để gọi là nhóc con và không còn sớm để nói chuyện trưởng thành.  Đã lâu lắm rồi, em giã từ ngôi nhà ấm cúng nhất, ấm đến 37 độ của lòng mẹ.  Và tiếp đó, mái ấm gia đình đã nối em với học đường, rồi nối em với xã hội, và quăng thân vào xã hội. Có nghĩa là khi ta đã lớn, ta không thể không đối mặt với cuộc sống dài rộng, với nắng gió, cũng để rồi từ đó ta rèn luyện bản lĩnh để ta nên người.

       5. Thế thôi. Cho nên đôi khi em có gặp 1 chút thất vọng ko có nghĩa như thế đã là hoang mang. Đôi khi em ôm vào lòng điều đáng giận thì ko có nghĩa là đã mất niềm tin vào con người. Cũng như tôi, đã nhiều lần bị lấy mất giày nhưng không vì thế mà e ngại, mà không dám giao cho em 14 đôi giày, 1 cô gái cưng và một chủ nhật đẹp trời.   

     
    Báo quản trị |  
  • #90622   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


    Hãy dành chút thời gian

       Mỗi ngày, hãy dành chút thời gian để làm những điều sau đây, bạn sẽ cảm thấy cuộc sống thật tuyệt vời làm sao.

       Hãy dành chút thời gian để suy nghĩ, bởi nó là cội nguồn của mọi sức mạnh.

       Hãy dành chút thời gian để tận hưởng niềm vui cuộc sống, bởi nó là phương thuốc giúp bạn trẻ mãi.

       Hãy dành chút thời gian để đọc sách, bởi nó là con đường đưa bạn đi đến sự thông thái.

       Hãy dành chút thời gian để yêu thương mọi người, bởi vì tình yêu chính là điều vô giá.

       Hãy dành chút thời gian cho những người bạn của mình, bởi vì tình bạn sẽ làm cho cuộc sống trở nên thú vị hơn.

       Hãy dành chút thời gian để mỉm cười, bởi nụ cười chính là “thức ăn” cho tâm hồn.

       Hãy dành chút thời gian để làm việc, bởi công việc sẽ giúp bạn biết đến thành công.

       Hãy dành chút thời gian để ước mơ, bởi ước mơ sẽ cho bạn thấy mình nên làm điều gì.

       Hãy dành chút thời gian để nói lên những nhận xét, đánh giá của bạn về một điều gì đó, nó sẽ làm cho “chiếc bánh cuộc sống” của bạn trở nên tuyệt hơn.
     
    Báo quản trị |  
  • #90626   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


    Tạp bút về cái sự vui vẻ

          - Thế nào, vui vẻ chứ?

          - Vẫn vui không chịu được.

    ***

           Vui vẻ, khoan khoái khi nào?

           Khi có thể làm được cái việc trong tầm tay, hoặc khi nghĩ đến cái việc mình có thể giải quyết nổi.

    ***

           Cái sự vui vẻ của tôi do ở nơi tôi.

           Cái sự vui vẻ của anh do ở nơi anh.

          Xem ra, không có cái vui vẻ nào giống cái vui vẻ nào.

          Nhân loại gồm 6 tỷ người hẳn có 6 tỷ cái vui vẻ khác nhau.

          Không thể có cái vui vẻ nào chồng khít lên cái vui vẻ nào.

          Không nên lấy sự vui vẻ của người khác làm chuẩn mục tiêu của mình, vì như thế có nghĩa là tự sát.

    ***

          Khoan khoái và vui vẻ là kết quả của sự tự biết mình.

         Tự thừa nhận của mình và thực tiễn của mình.

    ***

         Người bi quan nhìn đời chói mắt. Người lạc quan thấy thế sự xanh rờn. Người thực sự khoan khoái không nhìn ra màu sắc gì.

         Nếu đời không có bất hạnh thì sao hiểu được sự vui vẻ và hạnh phúc ngọt ngào?

         Khi kim đâm vào tay, bạn vẫn vui bởi bạn nghĩ may mà nó không chọc vào mắt.

        Ta vui vẻ khoan khoái bởi ta đang đi đường của ta, làm cái việc mà ta thích, gặt hái thành quả mà ta trông đợi.

    ***

         - Sao chị dễ vui thế nhỉ?

         - Có gì đâu, bởi mình ít tham vọng và có thừa lý do để yêu đời.

          Người đang gây vui, gây cười cho bạn rất có  thể là người đang mang một nỗi khổ tâm.

          Người đang có bộ mặt ỉu xìu kia theo như bạn nghĩ, lại rất có thể là người đang kìm giữ một niềm vui vô hạn.

    ***

         Mỗi người có một cái cớ rất khác nhau để mà vui vẻ khoan khoái. Chẳng ai giống ai. Nhưng tựu trung có một chân lý tuyệt đối đó là: Đời tươi vui là liều thuốc sống.
     
    Báo quản trị |  
  • #90629   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


                                    Hoa hồng tặng Mẹ
       Nhân ngày 8/3, anh đến tiệm mua hoa và gửi hoa tặng mẹ qua đường bưu điện. Mẹ anh sống cách chỗ anh làm việc khoảng 300 km. Khi bước ra khỏi xe, anh thấy một bé gái đang đứng khóc bên vỉa hè. Anh đến và hỏi nó sao lại khóc.
       - Cháu muốn mua một bông hoa hồng để tặng mẹ cháu - nó nức nở - nhưng cháu chỉ có 75 xu trong khi giá một hoa hồng đến 2 đô la.
       Anh mỉm cười và nói với nó:
       - Đến đây, chú sẽ mua cho cháu.
       Anh liền mua hoa cho cô bé và đặt một bó hồng để gửi cho mẹ anh. Xong xuôi, anh hỏi cô bé có cần đi nhờ xe về nhà không. Nó ngập ngừng nhìn anh trả lời:
       - Dạ, chú cho cháu đi nhờ đến nhà mẹ cháu.
       Rồi nó chỉ đường cho anh lái xe đến một nghĩa trang, nơi có một phần mộ vừa mới đắp. Nó chỉ ngôi mộ và nói:
       - Đây là nhà của mẹ cháu. Nói xong, nó ân cần đặt bông hoa hồng lên mộ.
       Chứng kiến cảnh tượng cảm động đó, lập tức anh quay lại tiệm bán hoa, hủy bỏ dịch vụ gửi hoa vừa đăng ký và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái một mạch 300km về nhà mẹ anh để trao tận tay bà bó hoa.

     
    Báo quản trị |  
  • #90635   25/03/2011

    nguyenvanson14
    nguyenvanson14

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:25/03/2011
    Tổng số bài viết (1)
    Số điểm: 5
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    "Tôi quan niệm một con người giống như một cuốn sách vậy. Sách có nhiều loại giống như người vậy.Có người thích tiểu thuyết, có người thích thơ ca, thậm chi có người thích triết....Đừng quá lo lắng về bạn. đừng quá bận tâm đến cách nghĩ của người khác, ánh nhìn của họ. Bởi ngay chính tác giả đôi khi cũng không hiểu hết cũng như không biết được những cảm xúc mà cuốn sách đem đến cho người đọc. Và người đọc khi đọc hết cuốn sách rồi cũng đễ gì hiểu hết nội dung của nó. Đôi khi cần thời gian để nhìn nhận lại mà"


    Cerano thân mến, mình thực sự rất thich câu này của bạn, nó cũng an ủi minh nhiều lắm, đúng là "đừng quá lo lắng về bản thân mình, đúng quá bân tâm đến cách nghĩ, ánh nhìn của người khác. vì họ không thể hiểu được chúng ta."
    Điều quan trọng là trong mối quan hệ với nhau, chúng ta phải làm tốt bổn phận của mình là được.
    Chúc luôn vui vẻ và may mắn

     
    Báo quản trị |  
  • #90697   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


     

                                                       Viết cho mẹ

     

        Người tôi muốn viết là người mẹ thứ hai của tôi - người tôi gọi bằng Mẹ, là mẹ chồng tôi.

        Khi mẹ mất, trong lòng tôi bỗng nhói đau vì nghĩ đến những phút giây, sự non nớt của mình đã vô tình làm Mẹ đau lòng và buồn phiền. Tôi ước, giá thời gian có thể trở lại được, tôi sẽ là cô con dâu khác một chút. Tôi sẽ học cách chi tiêu không hoang phí, học cánh nhẫn nhịn khi có chuyện không vui, học cách làm người phụ nữ của gia đình.

                                                     ***

        Tôi lấy anh hơn mình 9 tuổi. Khoảng cách đó đủ để thấy mẹ chồng tôi và tôi là hai thế hệ khá xa nhau. Ở độ tuổi của bà, nếu gặp ở đường, tôi sẽ phải kính cẩn: “Con chào bà”. Ngày đầu gọi bà bằng mẹ, tôi thấy ngượng ngùng biết bao. Cuộc sống với nhà chồng của tôi bắt đầu bằng những câu chuyện cười ra nước mắt. Mẹ tôi vốn là người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Một thời bà đã một mình bươn bả để nuôi cả bầy con. Gia đình chồng tôi có 10 người con, chừng đó, để thấy bà đã quá vất vả khi phải nuôi con thành người một mình. Bố chồng tôi hồi xưa rất hay đau yếu, ông mất sớm để lại cho bà sự vất vả, không đong không thể đếm được bằng lời. Lưng bà còng vì trĩu nặng của sự lo toan.

        Ngày đầu tiên ở nhà chồng, tôi thấy khó khăn vì mâm cơm đạm bạc. Thấy khó chịu vì khói bếp cay bay vào mắt. Thấy ngột ngạt vì căn nhà nhỏ lợp bằng ngói cũ. Mẹ chồng tôi bạo bệnh đã mười năm nay. Bà rất khó khăn để di chuyển, khó khăn trong mọi sinh hoạt và tất cả đều cần có sự giúp đỡ của người thân. Tôi cũng rất cố gắng để làm chiếc nạng đỡ cho bà cùng chồng tôi, chăm sóc giấc ngủ, bữa ăn. Nhưng nỗ lực đó kéo dài không lâu khi những mâu thuẫn nhỏ bắt đầu xuất hiện. Do hai tính cách, hai thế hệ và rất nhiều lý do không tên, tôi thấy mẹ chồng thật khó gần...  Chồng tôi luôn là người ở giữa, khó khăn, buồn bã khi phải là người hoà giải mâu thuẫn.

        Tôi đã được lời khuyên ra ở riêng. Suy nghĩ đó không được chồng tôi chấp nhận. Anh là người con hiếu thảo.Vợ chồng tôi đã trải qua những ngày tháng tương đối khó khăn và sóng gió. Bà vào Sài Gòn ở chơi với chị thứ sáu. Thời gian đó, tôi thấy trống vắng. Cảm nhận mình cần có bà bên cạnh. Sự độ lượng và nhân hậu của mẹ chồng tôi, tôi đã dần nhận ra và sửa chữa. Bà đã về với chúng tôi. Đó là lần thứ nhất chúng tôi xa mẹ.

                                                             ***

        Con đường đi tới trái tim của mẹ thât gần và không trở ngại. Những bữa ăn được chuẩn bị cho mẹ như ý thích của bà. Những câu chuyện mẹ con thủ thỉ hàng đêm, nhắc mẹ uống thuốc đúng giờ, những buổi tối cùng bà nghe những khúc vọng cổ mà bà yêu thích. Tôi đã học được nhiều điều từ mẹ, từ cách lo toan cuộc sống, cách chăm sóc cho người thân, cách chi tiêu hợp lý, cả cách ứng xử với chồng khi hai đứa có bất hoà...

        Ngày tôi mang thai và sinh đứa con thứ hai, bà nói, bà ra ở cùng anh trai cho vui. Tôi hiểu mẹ muốn tôi đủ thời gian để chăm sóc bản thân hơn, để vượt cạn. Thời gian đó, chúng tôi ở xa bà, là lần thứ hai sống xa mẹ và đã xa bà mãi mãi. Ngày tôi sinh con, mẹ tròn con vuông, bà vào thăm, nằm cạnh cháu chuyện trò. Rồi sau đó vài hôm, bà mất. Bà đi nhẹ nhàng, thanh thản. Nhưng trong lòng tôi nhói đau vì dự định sẽ làm một số việc cho mẹ khi mẹ trở về. Tôi chưa nghĩ mẹ sẽ xa chúng tôi sớm như vậy.

        Những tâm tư, tình cảm với mẹ chồng, tôi trải lòng mình lúc này thật không có ý nghĩa, vì mẹ đã ở xa lắm rồi. Tôi cảm thấy dường như nói ra thì sẽ là giả dối. Nhưng thật lòng, trong đêm khi mơ thấy mẹ, có những lúc trong lòng thấy nhớ mẹ, tôi vẫn thầm gọi: Mẹ ơi!

                                                          ***

       Tôi đã không có thời gian để chinh phục mẹ chồng như những nàng dâu khác phải làm và nên làm, vì bà đã không có khoảng cách để tôi cần chinh phục, mẹ quá bao dung, nhân hậu. Con đường tới trái tim mẹ thật gần. Và chính mẹ đã chinh phục tôi, để tôi có thể trở thành một người vợ hạnh phúc và một người mẹ nhân hậu của các con tôi.

     
    Báo quản trị |  
  • #90700   25/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


          Don’t let a little dispute injure a great relationship. (Đừng để 1 tranh chấp nhỏ làm tổn thương 1 thâm tình lớn)
     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn huemotcoidive vì bài viết hữu ích
    vutriluc (31/01/2012)
  • #90868   26/03/2011

    btv
    btv
    Top 500
    Male
    Lớp 11

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:13/04/2006
    Tổng số bài viết (296)
    Số điểm: 17595
    Cảm ơn: 258
    Được cảm ơn 419 lần
    ContentAdministrators

    Đàn ông thực sự nghĩ gì?

    Đàn ông với xe hơi thì có liên hệ gì chứ?
    Tại sao anh ấy không thấy là có bao nhiêu việc nhà phải làm? Sao anh ta cứ phải nắm khư khư cái điều khiển (Remote Control)? Và điều không thể chịu nổi là: Sao anh ấy không chịu nói chuyện với mình? Đó là những câu hỏi muôn thuở với phụ nữ toàn cầu. Họ thở dài, giận dỗi với chồng mình, người yêu và cả con trai.

    Câu trả lời, theo nhà tâm lý học Michael Gurian, không phải do sự lười biếng, ngoan cố, thái độ định kiến với phụ nữ, mà đều nằm ở sự khác biệt đáng kể giữa bộ não của hai giới. Gurian đã thực hiện một cuộc nghiên cứu tâm sinh lý kéo dài hai năm, kết hợp kinh nghiệm cuộc sống thường nhật, để cho ra một cuốn sách có tựa đề: Anh ta có thể nghĩ gì? Bộ não của đàn ông hoạt động như thế nào?, nhằm đưa ra một cái nhìn mới về tâm lý đàn ông.

    Theo Gurian, văn hoá có đóng một vai trò đáng kể trong sự bất hoà giữa các cặp vợ chồng, nhưng bản chất sinh học còn có vai trò lớn hơn mà nhiều người không hay biết. Cuốn sách của Gurian cho thấy chỉ cần thực hiện chụp cắt lớp não là có thể biết được một người đàn ông và đàn bà có thực sự yêu nhau hay không, bằng cách đo lượng hoạt động trong cingulate gyrus, một trung tâm tình cảm ở não.

    Bộ não đàn ông tiết ra ít hoá chất oxytocin - tạo sự liên kết và serotonin - giúp thư thái, hơn là não phụ nữ. Vì vậy mà trong khi phái yếu cho rằng những cuộc tâm tình vào cuối ngày là cách tốt nhất để thư giãn, thì não đàn ông lại cần gạt bỏ những kiểu tán gẫu mùi mẫn đó để xả hơi. Đó là lý do vì sao các quý ông luôn vớ lấy cái Remote Control để đảo qua đảo lại những chương trình thể thao.

    Não của cánh mày râu cũng thu thập ít chi tiết hơn của đàn bà, vì vậy mà các ông không nhìn thấy, hoặc chỉ cảm thấy, căn phòng bụi bặm hay bừa bãi, giống như ở phụ nữ.

    Những hormone nam như testosterone và vasopressin lập trình cho não đàn ông luôn tìm kiếm các nhóm cạnh tranh có đẳng cấp để chiến đấu không ngừng, nhằm khẳng định cái tôi cá nhân và giá trị bản thân. Điều đó khiến đàn ông trở nên hăng say làm việc hơn kể từ khi họ có con, nhằm chứng tỏ giá trị với bọn trẻ.

    Gurian cho biết quyển sách của ông phục vụ chủ yếu phụ nữ. "Đàn ông đã biết rõ điều này. Nó ở ngay trong não đàn ông nhưng họ không có ngôn ngữ nào để diễn tả nó. Còn phụ nữ thì không hay biết. Tôi hy vọng các chị em, những người luôn muốn phái mạnh phải thay đổi theo ý mình, sẽ cảm động và thấy hài lòng khi hiểu được vấn đề, để từ đó có cách thức mới xây dựng mối quan hệ của họ".

    Theo Gurian, cánh mày râu có thể học những kỹ năng mới và thay đổi hành vi, nhưng họ sẽ không thể nào đáp ứng mọi mong mỏi của phái yếu.

    "Hầu hết mọi người tin rằng các cuộc hôn nhân đổ vỡ là vì chàng và nàng chưa thực sự gần gũi nhau. Nhưng điều mà tôi học được từ bộ não là mỗi người cần có một sự riêng tư nhất định, tức là đôi khi bộ não cần giảm bớt sự thân mật".

    "Mọi người đều muốn yêu thương lẫn nhau. Nếu vậy thì chúng ta đừng tự hỏi Anh ta đang nghĩ gì?, mà hãy hỏi Anh ta có thể nghĩ gì?", Gurian kết luận
     
    Báo quản trị |  
  • #91330   28/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


              Bài "Câu hỏi" mình gửi trước còn thiếu 1 từ "ngồi" ở dòng đầu tiên, mong bà con sửa lại. Thành thật xin lỗi bà con nhé!
               Câu hỏi.

        Học sư phạm ra trường, chưa có công việc ổn định, vì không muốn làm người ngồi không vô ích nên cô tham gia làm từ thiện. Ngày đầu tiên cô phụ trách một lớp học tình thương phần lớn là những trẻ em lang thang, không nhà cửa.

        Đến cuối buổi học, các em lao nhao đề nghị:

        - “Cô ơi! Dạy hát cho tụi em đi cô”.

        - “Hát đi cô”….

        Cô nhìn đồng hồ, vẫn chưa hết giờ học. Nhìn những cái miệng tròn vo và những đôi mắt chờ đợi, khao khát, cô dạy cho lũ trẻ bài Đi học về.

        - Được rồi, các em hát theo cô nè, "Đi học về là đi học về. Em vào nhà em chào ba mẹ. Ba em khen rằng con rất ngoan..."

        Phía cuối lớp có tiếng xì xào:

        - Mà tao không có ba mẹ thì chào ai đây?

        Cô chợt giật mình, nghe hai khóe mắt cay cay, "Sao lại có hoàn cảnh giống mình đến vậy?" rồi len lén nhìn em học trò vừa hỏi với niềm thương cảm vô bờ.

     
    Báo quản trị |  
  • #91335   28/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


                                        Hãy vui mừng.

        - Hãy vui mừng vì bạn chưa đạt được tất cả những điều mình mong muốn. Nếu không cuộc sống còn gì để bạn trông đợi và hi vọng.
        - Hãy vui mừng vẫn còn nhiều điều bạn chưa biết. Nếu biết hết mọi điều, bạn chẳng còn gì để học hỏi nữa.
        - Hãy vui mừng vì bạn còn có nhiều nhược điểm, nếu không bạn sẽ chẳng còn cơ hội để tiến bộ và hoàn thiện bản thân.
        - Hãy vui mừng ngay cả khi bạn gặp lỗi lầm; nhờ những sai phạm ấy mà bạn có được bài học quý giá để trưởng thành hơn.
        - Hãy vui mừng khi bạn phải luôn đối đầu với thử thách. Nếu cuộc sống của bạn không có bất kỳ thử thách nào thì bạn chẳng có cơ hội thể hiện bản lĩnh và tích cách của mình.
        - Hãy vui mừng cả trong những lúc bạn mệt mỏi. Nếu bạn cảm thấy mệt mỏi nghĩa là bạn đang còn có công việc để làm.

     
    Báo quản trị |  
  • #91340   28/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


                                    Khóc
            Vì hoàn cảnh riêng, vừa sinh anh ra, mẹ đã đưa anh vào trại mồ côi, và trừ tiếng khóc chào đời, chồng tôi không hề khóc thêm lần nào nữa.

            20 năm sau, qua nhiều khó khăn anh đã tìm được mẹ, nhưng vì danh tiếng gia đình và hạnh phúc hiện tại, một lần nữa bà đành phải chối bỏ con. Không rơi một giọt lệ, anh lại ra đi một cách ngạo nghễ, nét mặt bình thản, không buồn, chẳng vui.

            Hôm nay 40 tuổi, đọc báo thấy tin mẹ đăng tìm con, anh khóc như mưa gió. Tôi hỏi vì sao, anh đáp: 
            - Tội nghiệp mẹ, 40 năm qua chắc mẹ còn khổ tâm hơn anh nhiều.

     
    Báo quản trị |  
  • #91341   28/03/2011

    huemotcoidive
    huemotcoidive

    Mầm

    Quảng Trị, Việt Nam
    Tham gia:23/03/2011
    Tổng số bài viết (110)
    Số điểm: 575
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 23 lần


             Sống ở trên đời, ai cũng cần có một chiếc áo khoác cho tâm hồn, bởi nhiều lúc bạn cảm thấy lạnh. Nếu bạn biết rằng mình là một chiếc áo cho ai đó, hãy cố gắng giữ ấm cho trái tim của người ấy nhé. Những trái tim ấm nóng sẽ làm cho cuộc sống ý nghĩa hơn rất nhiều.

     
    Báo quản trị |