em biết mình viết hơi dài dòng nhưng cũng mong anh thị thông cảm đọc dum em. em cam ơn.Ba mẹ em cưới nhau được hơn 20 năm rồi và có được 3 người con. chị cua em năm nay đã 24 tuổi. do chi em la người ương bướng ngang ngạnh,cộng với cách sống cách đối xử cua ba em với mọi người trong gia đình nên thương cãi lại ba, dần dần ba em đối xủ với chị như la kẻ thù. khi bình thường thì không co s gì nhưng khi ba em uống rượu hoặc có chuyện gì đó thì ông ấy lại lôi nhung chuyen đã ghim trong lòng ra chửi, chị em cai lại thi bi đánh đập như nguwoif ngoài. Mẹ em cung như bao người phụ nữ quê khác, chăm chi làm lung, cham lo gia đình, khong phấn son đua đòi, trước nam 2000, nha em thi làm noongvowis khoảng 1300m2 đất ruộng và 500m2 dât hoa mầu, trước năm 2000 me em và ba em cùng làm nông với khoảng bấy nhiêu đất nông nghiepj đó. Ba em thì thương xuyên chửi mẹ em lamf biếng, làm chậm( phụ nữ thì làm sao bằng sức đàn ông cho được) nhưng ngay me em bi ốm nằm ơ nhà thì thương xuyen bị ba em chửi là đồ ăn bám mồ hôi của ba em, mẹ em về sau đã mua 1 chiếc xe hang rong dùng để bán sữa đâu nành, từ đó hầu như mọi chuyện tiền bạc ều trông cậy vao gánh hàng rong này( từ chuyện chợ búa,ăn học, phân thuốc, đám cưới đám hỏi của bà con...) còn lúa thu hoạch lên, 1 phan la để ăn, 1 phần bán đi để dành dụm phòng khi bất trắc( nhưng cũng không được nhiều).Về sau, nhiều người thấy mẹ em buôn bán đượ nên cũng làm theo, do đó việc buôn bán của mẹ em cũng trở nên ế ẩm thế là mẹ em lại tự mày mò hoc cách làm bánh bao và tàu hủ,mẹ em bán bánh bao vao buôi tối co khi đên1h khuya mới vê,công việc làm bánh thì vào ban ngày thế mà ba em chưa bao giờ giúp mẹ em nhào bột được, chưa bao giờ giúp mẹ em đẩy xe bánh về nhà môt lần,mẹ em về khuya tất nhiên phải dộn dẹp đồ đạc rồi mới đi ngủ thi ba em lai chửi( bảo là làm ồn không cho ông ấy ngủ) sau 1 thời gian dài như vậy, mẹ em chán nản nên khong lam bánh bao nữa, được 1 thời gian không lâu vì thương bọn em( do mọi chi phí ăn uống, học hành.. từ khi mẹ em bắt đầu buôn bán
thì đều từ đó mà ra). mẹ em lai chuyen sang bán tầu hủ, buổi sáng thì bán trên chợ, buổi chiều thì gánh đi bán.do đó mỗi lần cãi nhau là ba em lại chửi mẹ em là "cái thứ xó chợ, là đồ ăn bám...) ba em rat coi trong sĩ diện bản thân nhưng lại thường xuyên đánh đập,lăng mạ xúc phạm nhân cách nhân phẩm mội người trong gia đình, có khi còn chửi cả ông ngoại em, trong khi do mẹ em lại khong dám chửi nạng lời lại 1 câu, vì chi cần thấy mẹ con em nói đọng chạm khong vua ý ba là se bị ăn đánh ngay, co khi den 2,3 ngay sau van còn chửi, hoạc là co the bị đuổi ra khỏi nhà, mõi lan chửi như vậy la ba enm co gang quát to lên cho cả xóm cả làng nghe, còn lôi ca những chuyện yêu đương hồi còn trẻ của mẹ em để chửi, nhưng lan như thế em rất thầy ngại với hàng xóm, the mà ba em khong thấy gì)từ năm 2011 em vao tp.HCM học, mẹ em cũng vào đây buôn bán, 1 phần là để lo cho chuyện học hành của em, 1 phan la để kiếm thêm thu nhập cho gia đình. công việc ở dây cũng kiếm được nhiều tiền hơn ba em cung ỉ lại vao mẹ em hơn, năm nào cũng thế, cú mỗi khi tết đến, dể chuẩn bị được 1 cai têt không được dầy đủ cho lắm ở những hộ không được khá giả như gia đình không phải là chuyện dễ. thế mà từ trước tới giờ mẹ em đều phải tự lo hết, ba em hầu như là chưa bao giờ đưa 1 đồng để phụ thêm, tết năm nay cũng như thế,ba em khong giup gi ma con chui mẹ em là: "it nhất mày cung phai hỏi là anh có tien tieu khong để em đu cho" the ma vai ngay sau lại chửi mẹ em ăn bám, 3 năm nay, cu an tet xong được khoảng 1 tuần la ba em lại tìm cách nói to nói nhỏ để mẹ em vao thanhf phố kiêm tiền, mẹ em mà chần chừ chưa đi la ba em lại tìm cớ chửi bới để mẹ em đi. trong thòi gian o thành phố, mỗi lần mẹ em điện về nhà hỏi thăm,neu lõ mà có nhũng lời không hay la ba em lại suốt ngày nhán tin gọi điện chửi bới. thời gian gần đây những lần nhắn tin chửi bới vô lý qua điên thoại lại tang lên, mẹ em tức quá nên đã gửi lại cho cho ba em 1 tin nhắn và xưng hô là " mày tao" thế là ba em nổi điên liên, vê phái ngoại em la chửi om xòm, đã hơn nữa tháng rồi mà ba em vẫn còn chửi, cứ 1,2 ngày là có 1 cuộc goi hay vài tin nhắn vào thành phố để chửi mẹ emvowis nội dung chủ yếu vẫn la lăng ma xú phạm nhân phẩm mẹ em. ròi lại còn chửi mẹ em theo trai, 2 ngày truoc, ba em dung 1 sim viettel giả vờ là 1 người đàn ông khác nhắn tin nói lời bậy bạ với mẹ em và nhiều thứ khác. Ngay ca em la con trai ma con khong chịu nổi trước nhũng hành vi lời nói của ba em thì làm sao mà mẹ em, 1 người phụ nữ yeu đuối lạ có thể chịu được những lời nói hành động như thế, những lời kể trên chỉ là 1 phan nhỏ, vẫn chua thể hiện hết được hoàn cảnh cua gia đình em bây giờ, và chắc là việc ly hôn rất co the xay ra, nhung theo em dduoc biêt la: BA ME EM CHỈ TỔ CHỨC ĐÁM CƯỚI CHỨ KHÔNG CÓ GIẤY ĐĂNG KÍ KẾT HÔN, MỌI TÀI SẢN TRONG GIA ĐÌNH ĐỀU DO BA EM ĐỨNG TÊN,CAN NHÀ EM ĐANG Ở LÀ CAN NHÀ TÌNH THƯƠNG,70% LA CUA NHA NƯỚC, CÒN LẠI LÀ CỦA GIA ĐÌNH, MÃNH ĐẤT NHÀ EM ĐANG Ở LA CỦA ÔNG BÀ NỘI CHO MIỆNG TỪ HƠN 20 NĂM TRƯỚC ĐẾN BÂY GIỜ BA EM VẪN CHƯA LÀM SỔ ĐỎ( MẶC DÙ EM ĐƯỢC BIẾT LÀ ĐÃ CÓ RẤT NHIỀU LẦN CHÍNH QUYỀN ĐỊA PHƯƠNG THÔNG BÁO CHO CÁC HỘ DÂN ĐỂ HOÀN TẤT, MẸ EM HOI THI BA EM LUC KHONG TRA LOI, LUC THI LAI NOI LA LÀM SO DO ROI NHUNG THÂT RA LA CHUA LAM, ĐẾN BÂY GIỜ EM MỚI HIÊU LA TẠI SAO BA EM HAY NOI LÀ" NHÀ CỦA TAO, ĐẤT CỦA TAO, MÀY DI RA KHỞI NHÀ TAO" HOA RA BA EM ĐÃ CÓ DỰ PHÒNG TỪ TRƯỚC. Em rất mong các anh chị đưa ra ý kiến giúp em, để nếu khi ly hôn mẹ em không bị thiệt thòi. chứ cứ như thế này hoài chắc mẹ em chịu không nổi mất. thật sự trong mat em, mẹ em là mọt người phụ nữ mẫu mực, cham lo yeu thuong chong con ta tình the ma khong hieu vi sao laị bị đối xử như vậy