Minh họa: Ngọc Diệp
- May quá ông đây rồi, đang tính tìm ông để nhờ vả đây.
- Có chuyện gì mà hớt hải thế, mà tìm tôi có việc gì?
- Chả là sáng nay tôi ra chợ mua chai nước nắm cho mẹ nó, tôi mua hàng chính hãng, có tên tuổi hẳn hoi chứ không thèm mua những hãng ná ná ăn theo đâu nhé. Ấy vậy mà về nhà nếm thấy ngọt lừ mới tức chứ. Tôi phải bắt họ bồi thường, bắt họ phải đền bù nồi canh ở nhà cho tôi. Bác là người nhiều chữ, đi đây đi đó nhiều, bác xem viết hộ tôi cái lá đơn, chứ mình bỏ tiền mua hàng thật mà phải dùng hàng đểu thì ức chế quá.
- Ấy chết, bác đừng dại dột. Bác đã nghe vụ có nguy cơ vào tù vì đòi bồi thường khi mua phải hàng kém chất lượng chưa?
- Sao lại phải ngồi tù? Tôi mua phải hàng kém chất lượng, tôi phải kiện, phải đòi bồi thường chứ, nếu họ không chịu bồi thường tôi sẽ đưa lên báo chí, sẽ báo cho hội bảo vệ người tiêu dùng ấy chứ. Làm gì có chuyện ngược đời vậy.
- Thì đấy, bác đã nghe vụ anh Võ Văn Minh ở huyện Cái Bè tỉnh Tiền Giang chưa? Anh ấy mua phải chai nước Number One có cả ruồi bên trong của công ty Tân Hiệp Phát. Anh ấy đòi đền bù 500 triệu, nếu không sẽ đưa ra dư luận. Và công ty Tân Hiệp Phát đã đồng ý với thỏa thuận đó. Nhưng đến lúc giao tiền thì công an ập vào bắt anh Minh với tội danh tống tiền, chiếm đoạt tài sản.
- Ôi nghe mà sợ quá !
- Chưa hết nhé. Trước đó năm 2012, anh Nguyễn Quốc Tuấn ở Bình Thạnh Tp Hồ Chí Minh cũng đòi công ty Tân Hiệp Phát đền bù 50 triệu vì mua phải chai trà xanh không độ có gián ở bên trong. Cuối cùng là tiền chẳng thấy đâu mà lại phải ngồi tù 3 năm vì tội tống tiền.
- Chết thật, cứ tưởng chuyện đòi đền bù là thỏa thuận 2 bên chứ. Mình đòi người ta không chấp nhận thì thôi, còn việc đưa ra dư luận là quyền chính đáng của mình chứ có phải mình làm gì mờ ám, làm điều pháp luật không cho phép đâu.
Nhưng tôi nghĩ là do 2 người đó thiếu hiểu biết thôi. Tôi mà đã làm thì tôi sẽ nhờ bên thứ 3 đứng ra dàn xếp, làm đúng quy trình, thủ tục, chả ai bắt được tôi cả.
- Ông lại biết một mà chưa biết mười. Thế ông nghe vụ ông Nguyễn Bùi ở Vũng Tàu trúng giải độc đắc 1,5 tỷ, nhận tiền rồi mà còn bị đòi lại chưa?
- Sao lại nhận tiền rồi còn bị đòi lại. Nếu ông ấy trúng thì trả ống ấy tiền, nếu ông ấy không trúng thì không trả chứ sao trả tiền rồi lại bị đòi lại là thế nào?
- Thì đấy. Ông ấy có tờ vé số 349721, cả nhà năm sáu người cùng so thấy trúng giải độc đắc. Sợ thiếu kinh nghiệm, để chắc ăn ông ấy nhờ hẳn một đơn vị chuyên nghiệp là tiệm vàng Kim Bình đến lĩnh hộ với mức hoa hồng là 3,5 triệu. Nhân viên tiệm vàng xuống hẳn nơi so cũng thấy trúng mới yêu cầu ông Bùi ký vào tờ vé số và đi lĩnh tiền. Chẳng mấy chốc đã thấy nhân viên đó mang tiền đến. Nhưng cũng chẳng lâu sau, tiệm vàng Kim Bình quay lại báo tờ vé số của ông Bùi không phải là số 349721 mà có số 347921, trên vé có một chữ ký mà ông Bùi không công nhận là chữ ký của mình. Tiệm vàng yêu cầu ông trả lại số tiền đã nhận do vé của ông Bùi không trúng giải.
- Ôi sợ quá, đã cẩn thận như ông Bùi rồi mà vẫn không ăn thua. Ngẫm lại đến cái vé số hai năm rõ mười như thế mà còn chẳng làm gì được người ta thì mấy cái chai nước có con nọ con kia bên trong thì có gì mà không thay đổi được. Chỉ cần 1 giây là có thể làm chai nước trở thành “có dấu hiệu bị can thiệp”.
- Thế nên ông ngậm miệng thì tốt hơn kẻo tai bay vạ gió.
- Ừm, ông nói đúng, thôi đành nuốt cục tức vào bụng vậy.
Mai Văn Chiến
Cho dù em có xem anh là kẻ thù !Anh vẫn xem em là bạn ,bởi vì nếu không có em ( tức kẻ thù) ,thì lấy ai đâu ...để anh vượt qua thử thách?
nguoitruongphu