nợ, tài sản chung khi ly hôn

Chủ đề   RSS   
  • #159226 05/01/2012

    ngannhung39

    Sơ sinh

    An Giang, Việt Nam
    Tham gia:05/01/2012
    Tổng số bài viết (1)
    Số điểm: 20
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 0 lần


    nợ, tài sản chung khi ly hôn

    CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

    ĐỘC LẬP – TỰ DO – HẠNH PHÚC

    ******

    TỜ TƯỜNG TRÌNH

    Kính giở:

              Tôi xin trình bày sự việc như sau:

    Tôi tên : Phạm Thị Kim Ngọc sn 1981. Chồng là Nguyễn Văn Út sn 1978 ( tuổi thật sn 1974) . cùng ngụ địa chỉ : 1095 B Võ Văn Hoài, BK5, BK, TP Long Xuyên, AG. Chúng tôi kết hôn vào năm 2002, khi đó gia đình tôi không đồng ý cuộc hôn nhân vì cho rằng tôi sẽ khổ khi lấy ông Út làm chồng. Tôi bỏ mặt tất cả để lấy anh ấy.

    Từ khi về làm vợ ông Út tôi phát hiện ra ông ấy là một người rất đào hoa, hay lăng nhăng. Tôi cố gắng chịu đựng không dám than vản, chỉ mong một ngày anh hồi tâm chuyển ý. Nhưng tôi đã không chờ đợi được ngày anh thay đổi.

    Khi sanh đứa con đầu lòng anh bỏ mặt tôi và con trong bệnh viện đến khi xuất viện anh mới lại rước tôi về, khi tôi nằm viện dì ruột  tôi nuôi tôi, tôi buồn lắm nhưng không dám nói lời nào vì sợ dì sẽ về nói với ba mẹ tôi thì ba mẹ tôi sẽ buồn ( quê tôi ở châu phú, an giang). Khi về nhà thì anh lại đi chơi thâu đêm chả quan tâm gì đến tôi.

    Và khi sanh đứa thứ 2 thì cũng không có anh, em tôi điện cho anh hay thì anh về tới lúc đó tôi đã sanh rồi, anh lạy đở tôi ngồi vậy thì ngay lúc đó tờ giấy chứng minh của một người phụ nử từ túi anh rớt ra ngoài, tôi như muốn hóa điên lên nhưng cố kiềm lạy vì sợ gia đình tôi buồn.

    Tôi cố gắng chịu đựng nổi khổ dày dò trong lòng mà không dám tâm sự với ai, hơn ai hết tôi rất sợ ba mẹ tôi biết chuyện sẽ buồn, nên khi về gđ tôi, tôi luôn nói tốt về anh. Đây cũng là hậu quả của việc cải cha cải mẹ của tôi, nên tôi củng không trách ai cả.

    Anh có bao nhiêu người phụ nử ở đâu tôi điều biết hết, nhưng tôi cũng chả muốn đánh ghen để làm gì? Tôi cam chịu vì tôi biết sẽ không bao giờ anh bỏ được cái thói trăng hoa:

    ·        Người tôi biết đầu tiên có tên là NHớ cô ta ở TP HCM , anh quen cô ta được khoản 3  năm

    ·        Cô ở bình khánh anh quen từ  khi chưa cưới tôi đến giờ

    ·        Bạn học của anh ở Châu đốc ( cô này giận chồng nên đi ngủ với anh)

    ·        Khi đi làm ở CPC anh quen với một người làm gái, anh còn hứa hẹn sẽ góp tiền hụi, tiền góp cho cô ta.

    ·        Một cô làm ở xí nghiệp may Đức Thành, cô này thôi chồng có một đứa con.

    Còn chuyện làm ăn thì anh lúc nào cũng tính con đường thắng chứ không bao giờ tính đường thua. Khi có thua lổ thì anh đổ hết trách nhiệm vào tôi. Anh ham làm cái này cái nọ nhưng lại không có tiền. Tôi nói thì bảo toi ngu dốt. Thử hỏi đời người có bao nhiêu năm. Người ta thất bại 1 lần đã đủ rút ra bài học rồi, riêng anh không biết đã thất bại bao nhiêu lần :

    ·        Thấy người ta mở vựa cát đá thì anh cũng đòi mở. Tôi phải mượn tiền gđ để đầu tư vào kết hoạch của anh, nhưng không bao lâu thì đã thất bại hoàn toàn lý do anh không nắm được thị trường, không có mối quan hệ, kế hoạch lâu dày cũng không?

    ·        Lần thứ 2 không am hiểu kỷ thuật gây lổ công trình vỉnh bình

    ·        Lần thứ 3 đem xà lan đi CPC làm ăn được có tiền mở bải cát xây nhà, đi xe hơi... không lo về gia đình. Khi điều khiện làm ăn CPC gặp khó . anh trở về nhà không một đồng dính túi.

    ·        Lần thứ 4 đi vũng tàu làm ct nhưng do khảo sát không kỹ nên đi mà không làm được.

    ·        Lần thứ 5 đóng PONTON khai thác, không tiền mà anh cũng cố làm bừa, cuối cùng không hoàn thành được mà lại bán lỗ

    ·        Lần thứ 6 anh đem xàlan đi vũng tàu nhưng cũng không làm được. Anh đi Tây Ninh làm . Làm 07 tháng không một đồng gởi  về nhà.

    Đó là những lần thất bại lớn không biết bao nhiêu thất bại nhỏ nằm kế bên, thử hỏi nếu tôi là người không biết gì không làm được gì thì làm sao anh lạy có được  nhửng thời gian vinh quan, đi chơi bời phóng túng.

    Anh là người rất sỉ diện, không bao giờ biết nhìn nhận cái sai của mình, khi có gì khó khăn hay kinh tế suy sụp là anh lại đổ hết vào tôi. Chắc có lẽ tôi sẽ còn khốn khổ với người chồng như thế.

    Và vào ngày 13/01/2011al ba tôi bệnh phải nhập viện ở bệnh viện Chợ Rẩy. Trong 19 ngày ba tôi nằm viện là thời gian tôi đã nhìn thấy được thời gian qua tôi đã sông thế nào ? cha mẹ nuôi tôi khôn lớn, đến khi tôi lấy chồng đã làm cho ông bà buồn phiền, không làm được chuyện gì để đền đáp, tôi thấy mình thật bất hiếu, tôi nuôi ba tôi, tôi không có tiền, mọi chi phí em tôi lo. Tôi buồn lắm và cũng tự hứa với lòng là sẽ dành thời gian còn lại của tôi sau này để lo cho mẹ tôi và em tôi vì tôi biết đây cũng là nổi lo của ba tôi.

    Vào ngày 04/02/2011al ba tôi qua đời, mẹ cùng năm anh em tôi buồn lắm nhưng cũng nén lòng không dám khóc than vì muốn ba tôi ra đi thanh thản. Trong lúc ba tôi an táng, thì  gia đình chồng tôi  không ai đến một người.

    Khi chôn cất ba xong chồng tôi mới về tới. Ngay lúc này đây tôi cảm thấy rất xấu hổ vì không nghe lời ba, môt con người có thể không có tiền nhưng không thể nào mất đạo đức,

     Nghỉa tử là nghĩa tận vậy mà chồng tôi cùng gia đỉnh anh tất cả đều không có mặt.

    Từ khi ba tôi qua  đời tôi ở luôn trên quê để phụ tiếp mẹ và em trai lo công việc, mặt khác tôi cũng có tiền để lo cho con tôi,  từ ngày chồng tôi nói đi làm ăn xa tới giờ không giở đồng nào về cho tôi, mà lại còn bán đồ ở nhà đem ra đó đầu tư. Đối với tôi bây gời mẹ và em tôi là tôi phải lo. Đây cũng là cánh chuột tội cũng tôi.

    Trong khoản thời gian từ khi ba tôi qua đời đến khi con tôi nhập học là 03 tháng, trong thời gian đó anh không bao giờ biết tiếp tôi lo cho con chạy trường nhập học, tất cả tôi phải bươn chảy để lo. Đả nhiều lần tôi cho anh cô hội , nói anh nghỉ làm ở nhà đi tôi lo nhưng anh vẩn không chịu, tôi kêu anh bán xà lan đi, mua chiếc nào nhỏ khoản 100T đi mua lúa, thì anh lại tánh nào tật đó muốn lấy xlan nhà gần 300T để mua lúa, thử hỏi có ai như anh không chứ, tiền không có mà đòi làm cho to cho bự. Cách làm đó tôi không chấp nhận được. Rất nhiều lần anh kêu tôi bỏ tiền mướn đất trên CPC để làm vì anh biết gia đình mẹ tôi có tiền. Tôi đã quá sợ việc làm ăn của anh rồi. Đã bao phen thất bại mà anh cũng chả rút ra bài học gì?

    Thời gian trôi qua đủ để tôi suy ngẫm lại cuộc sống với anh 11năm qua đau khổ quá nhiều càng suy nghỉ tôi càng hận những gì tôi đã trãi qua trong cuộc đời những gì anh đã làm. Đúng là việc gì đến sẽ đến anh kêu người bán phà bơm nhưng anh không nói với tôi. Khi tôi hay mọi chuyện đã song, tôi buồn lắm... suy nghĩ nhiều lắm ....tôi quyết  định ly hôn với anh.

    Tôi đã cho anh hay quyết định của tôi nhưng anh tưởng tôi nói chơi. Và bất đầu từ cái ngày anh bán phà bơm mà không cho tôi hay thì tôi cũng đủ hiểu thế nào ? trong thời gian tôi làm đơn ly hôn thì anh không thèm về nhà để tìm cách tháo gở. Tôi hiểu chứ vì lúc này anh đa có tiền ,đang vui vẻ nên cũng chả cần tôi nói gì làm gì?. Tôi điện cho anh vì anh làm ở tận Tây Ninh, nói sẽ cho Sel ( cháu anh) đem cam kết ly hôn ra ký, anh ừa nhưng không ký, anh chửi tôi, mắng tôi,  tôi cũng mặt rồi Sel đi về. Tôi cũng nói anh không ký cũng không sao ,tôi cũng sẽ giở đơn lên Tòa và khai hêt các mối quan hệ lăng nhăng của anh, thì anh lại bảo Sel đem ra cho anh ký. Anh cũng rất khôn vì khi ký cam kết ly hôn anh là người có lợi hơn tôi nhiều, vì tôi rất hiểu ý anh mà việc gì không có lợi là anh không ký.

    Trong cam kết ly hôn chia làm 2  phần :

    -         Anh nhận xà làn, phà bơm, máy bơm 2 cái, ống bơm........cùng số nợ còn lại . ngoài số nợ mà tôi đã trả.

    -         Tôi thì nhận nhà ở hiện tại cùng một miếng đất 115m2. Cùng số nợ ngoài là 1tỷ 700trđ và số nợ ngân hàng tương ưng là 1tỷ 700. Tổng số hơn 3ty. Con tôi nuôi không cần trợ cấp.

    Anh nhận thấy là có lợi về anh. Nhưng sự đời đâu ai biết trước được chuyện gì? Tôi đả sống với cuộc đời này bằng sự chân thật nên tôi cũng chả sợ điều gì?

    Tôi tiến làm các thủ tục ly hôn từ 06/2011. Tháng 07/2011 tôi nộp đơn xin ly hôn lên Tòa Án Nhân Dân TP.Long xuyên. Tòa án gởi giấy mời 02 lần nhưng ông Út không tới. Đến lần thứ 3 ông Út đến Tòa Án theo giấy hẹn của tòa nhưng lại đi cùng với phía bên ngân hàng. Tất cả chúng tôi vào làm việc với thư ký Khanh

    -         cô thư ký hỏi ông Út lý do vì sao tôi xin ly hôn, ông Út nói không biết vì sao vợ tôi làm thế, cô thư ký hỏi tiếp vậy anh hảy trình bày ý kiến của mình. Lúc đầu ông út nói muốn hàng gắn gia đình , muốn sống hạnh phúc sau thì nói tôi là người không biết làm vợ , không hiểu ý chồng, không biết giử tiền, gia đình ra nông nổi như thế này là do tôi. .... tới đây thì thư ký tòa nói rằng vậy là vợ chồng bất đồng quan điểm quá nhiều, vậy sao anh nói không biết lý do vợ anh đòi ly hôn.

    -         Thư ký lại hỏi tôi vì sao chị muốn ly hôn, tôi nói anh lăng nhăng nên tôi không thể nào sống chung được nửa.

    -         Thư ký lại hỏi anh bây giờ ý vợ anh là muốn ly hôn , không thể nào sông chung được nửa vậy anh có chấp nhận ly hôn không và ông Út chấp nhận. Thư ký hỏi khi ly hôn 02 con chung sẽ sống với mẹ, không cần trợ cấp, anh có đồng ý không , anh có trợ cấp cho con anh không vì anh là ba, ông Út đồng ý và còn nói con tôi thì tôi trợ cấp nhưng khi thư ký hỏi trợ cấp bao nhiêu thì anh không trả lời nên tôi mới nói là thôi đi chị vì có đòi trợ cấp anh ấy cũng không đưa đâu.

    -         Thư ký mới hỏi tiếp về khoản nợ chung và tài sản , cô thư ký cầm bảng cam kết ly hôn và đọc từng phần một. Tới phần này thì ông Út bắt tôi phải lo trả nợ ngân hàng, tôi nói rằng tôi sẽ trả nếu như anh đi ra khỏi nhà, vì cam kết đả ký mà anh vẩn vào ở trong ngôi nhà đả chia cho tôi là sao và khi nào có quyết định của tòa thì tôi sẽ làm việc với phía ngân hàng để bàn phương án trả nợ, ông Út làm thinh không nói, tôi nói tiếp nếu không tôi sẽ giao hết tài sản cho ông , ông phải cón trách nhiệm trả nợ toàn bộ, tôi sẽ ra đi mình không, cô thư ký nói chị giao tài sản thì anh phải có trách nhiệm trả hết nợ là phải rồi, anh tính sao. Ngồi một hồi ông Út nói chia theo cam kết, tôi sẽ dọn đi khỏi nhà. Cô thư ký hỏi phía ngân hàng thấy sao. Phía ngân hàng cũng thống nhất. Cô thư ký lập biên bản và hẹn chúng tôi ngày 28/11/2011 lại Tòa nhận quyết định ly hôn.

    Sau đó tôi về nhà và gặp ông Út đang ở trong nhà , tôi hỏi sao không đi, ông nói 02 tuần nửa tao mới đi, ông ta chửi tôi đồ mê trai, còn đánh tôi nửa ..... cháu tôi can ông ra. Tôi ngôi buồn tâm sự với cháu, tôi nói sống 11 năm trời bây giờ đối sử nhau như kẻ thất học, trai ở đâu để mà mê, gặp một thằng chồng là sợ muôn kiếp rồi,.. cháu tôi nói tại ông khùng nói bậy , kệ ổng đi. Ông Út đi rêu rao nói tôi thấy chồng làm ăn thất bại nên bỏ..... nhưng tôi cũng chả màng tới lời nói của anh, nếu vì chuyện làm ăn không được không biết tôi đã thôi anh bao nhiêu lần cho đủ....

    Qua ngày hôm sau tôi về quê lo công việc . từ ngày hôm đó ông Út bắt đầu tra tấn tôi , ông chửi tôi đồ làm đỉ, đồ theo trai.....lúc đầu tôi buồn và khóc nhiều lắm nhưng em tôi khuyên tui không nên buồn làm gì? Chị phải mừng vì đả thoát khỏi người đàn ông tệ bạc kia.

    Sau thời gian gặp ở tòa vào ngày 28/10/11. Sau 15 ngày thì phía ngân hành có điện cho tôi bảo là cần gặp để bàn phương ánh trả nợ, tôi trả lời hôm rồi gặp tại tòa tôi hẹn khi nào nhận quyết định ly hôn thì tôi sẽ gặp và bàn phương án trả nợ .

    Đến ngày 28/11/2011 tôi đến tòa để nhận quyết định như đả hẹn nhưng chưa có quyết định, cô thư ký  hẹn ngày mai ghé nhậnấy quyết định ly hôn. Cầm quyết định trên tay vừa mừng vửa buồn tủi. Vì để muốn ly hôn em đả mất thời gian từ tháng 07 đến tháng 11/2011.

    Sau đó 02 ngày tôi nhận được thông báo khởi kiện của ngân hàng SHB do tòa án tỉnh an giang thụ lý.

     Tôi  cũng đã làm một bản tự khai nộp lên tòa trong đó ghi rõ , tổng số nợ ngân hàng là 2 tỷ 400 triệu . phần tôi  nhận là bất động sản thì em sẽ trả số tiền tương ứng với bất động sản đó là 1 tỷ 600 triệu, tôi chỉ trả vốn và sẽ trả trong vòng 08 tháng . vì tôi không có khả năng đóng lãi, lúc cho vay là cty vay để làm công trình, đóng xà lan nhưng xà lan thì ông Út lấy, bè thì bán, máy cũng bán.... tôi không có gì để làm ra tiền làm sao mà có tiền đóng lải. Bản thân tôi cò phải sống dựa vào mẹ tôi để có tiền lo cho con ăn học. Nếu ngân hàng đồng ý thì gia đình tôi sẽ cho tôi mượn để trả và sau đó tôi sẽ bán nhà trả lại cho gia đình tôi.

    Hôm nay là ngày 22/12/2011 tôi đến Tòa Án Nhân Dân Tỉnh An Giang theo thông báo hòa giải. Tôi , ông Út cùng đại diện ngân hàng SHB vào phòng làm việc của thẩm phán Hòa. Sau khi lắng nghe các bên trình bày, được TP Hòa giải thích thì tôi cũng đã hiểu hết trách nhiệm và nghĩa vụ của mình.  Từ khi từ Tòa Án về đến nhà tôi suy nghĩ rất nhiều và nhận thấy rằng nếu xét về mặt luật pháp như những gì TP Hòa đưa ra thì nội dung của biên bản hòa giải ký ngày 22/12/2011 là đúng pháp luật.

     Nhưng xét về tình theo gốc độ quyền lợi thì tôi đã bị thua thiệt hoàn toàn. Vì theo TP Hòa giải thích tài sản là do vợ chồng đã thế chấp, đứng pháp nhân là ông ÚT nên ông Út có nghĩa vụ trả nợ , bán tài sản để trả nợ  mà tôi không có quyền ngăn cản.

     Bên cạnh đó thì việc phân chia tài sản của chúng tôi cũng không được công nhận vì theo TP Hòa là trái pháp luật. Nhưng từ khi tôi và ông Út ký tên vào bản cam kết ly  hôn để phân chia tài sản và trả nợ thì ông Út đả bán đi gần hết phần tài sản đó là bè bơm, máy bơm , ống bơm.....còn phần tôi từ ngày ký vào bản cam kết đó tôi đã mượn tiền của anh em để trả nợ ngoài, tài sản tôi vẩn giử nguyên vẹn. Trong trường hợp này nếu giải quyết theo luật hay theo biên bản ký ngày 22/12/2011 cho phép ông Út được phép bán luôn tài sản đất và nhà để thanh toán nợ ngân hàng là tôi hoàn toàn không còn gì? Thử hỏi tôi đã trả nợ ngoài, một mình nuôi con cứ nghỉ là mình sẽ có quyền về tài sản nhưng nay mọi quyền lợi lại nghiên vê phía ông Út nhiều hơn . thử hỏi còn phần tài sản mà ông Út đã bán đi thì sao? Tôi hưởng được gì ? ông Út đã lấy tài sản đi làm ăn, rồi bán từng phần từng phần một, nợ ông Út không trả, gia đình ông Út không lo. Nay lại được pháp luật cho quyền bán đi tài sản để trả nợ  mà tôi lại không có quyền ngăn cản????

    Ai sẽ bảo vệ quyền lợi cho tôi? Vì ông Út sẽ tìm mọi cách bán hết tài sản mà đáng ra tôi được nhận. Tôi đã nợ gia đình tôi quá nhiều, nay phải một mình nuôi con. Nếu tôi mất luôn nhà và đất tôi sẽ sống ra sao, con tôi sẽ ở đâu? Tiền đâu tôi trả lại cho gia đình tôi?

    Nay tôi làm bảng tường trình này kính mong CÁC LUẬT SƯ GIÚP giúp tôi,  trong trường hợp này tôi sẽ nhận được gì ? quyền của tôi ở chổ nào ?

    Xin chân thành cảm ơn !

    Cập nhật bởi KhacDuy25 ngày 05/01/2012 05:22:30 CH Sửa cỡ chữ
     
    3667 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #159518   06/01/2012

    manh_lawyer
    manh_lawyer
    Top 500
    Male
    Mầm

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:02/12/2011
    Tổng số bài viết (137)
    Số điểm: 877
    Cảm ơn: 7
    Được cảm ơn 77 lần


    Chào bạn! Lời đầu tiên cho tôi xin chia sẻ với hoàn cảnh của bạn. Tôi xin được tư vấn về vấn đề của bạn như sau:

    1. 1. Tính hiệu lực của quyết định thuận tình ly hôn

    Như bạn nêu thì TP.Hòa nói là: “việc phân chia tài sản của chúng tôi cũng không được công nhận vì theo TP Hòa là trái pháp luật” nhưng dựa trên các nội dung bạn nêu tôi chưa xác định được tại sao quyết định thuận tình ly hôn giữa vc bạn lại trái pháp luật. Mà theo quy định tại Điều 90-Luật HN&GĐ. Thuận tình ly hôn: “Trong trường hợp vợ chồng cùng yêu cầu ly hôn mà hoà giải tại Toà án không thành, nếu xét thấy hai bên thật sự tự nguyện ly hôn và đã thoả thuận về việc chia tài sản, việc trông nom, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục con thì Toà án công nhận thuận tình ly hôn và sự thoả thuận về tài sản và con trên cơ sở bảo đảm quyền lợi chính đáng của vợ và con; nếu không thoả thuận được hoặc tuy có thoả thuận nhưng không bảo đảm quyền lợi chính đáng của vợ và con thì Toà án quyết định” Mà trường hợp này gia đình bạn đã thỏa thuận được mọi vấn đề và đã có quyết định thuận tình ly hôn thì hai bên có nghĩa vụ thực hiện theo quyết định đã có hiệu lực đó. Do vậy tốt nhất bạn có thể chụp ảnh or scan toàn bộ quyết định thuận tình ly hôn của vc bạn để mọi người xem xét về tính hiệu lực của quyết định đó.

    1. 2. Bạn cho tôi biết rõ thêm về vấn đề: “Vì theo TP Hòa giải thích tài sản là do vợ chồng đã thế chấp, đứng pháp nhân là ông ÚT nên ông Út có nghĩa vụ trả nợ , bán tài sản để trả nợ  mà tôi không có quyền ngăn cản” chồng bạn đứng pháp nhân là sao? Là chồng bạn có công ty riêng và công ty vay hay là chồng bạn đại diện cho vợ chồng bạn vay.

    2. 3. Biên bản hòa giải ngày 22/12/2011 thể hiện nội dung gì?

    Tư vấn pháp luật miễn phí

    Mr: Mạnh

    Tell: 0986.739.919

    Ym: manhlawyer07@gmail.com

     
    Báo quản trị |