Về nguyên tắc. Theo quy định các khoản bồi thường tại (Điều 590 Bộ luật Dân sự 2015) và được hướng dẫn cụ thể tại (Nghị quyết 03/2006/NQ-HĐTP) thì mức tiền bồi thường được xác định trong trường hợp như sau:
Chi phí hợp lý cho người chăm sóc người bị thiệt hại nếu người bị thiệt hại không còn khả năng lao động
Bao gồm: chi phí hàng tháng cho việc nuôi dưỡng, điều trị người bị thiệt hại và chi phí hợp lý cho người thường xuyên chăm sóc người bị thiệt hại.
Chi phí hợp lý cho người thường xuyên chăm sóc người bị thiệt hại được tính bằng mức tiền công trung bình trả cho người chăm sóc người tan tật tại địa phương nơi người bị thiệt hại cư trú.
Về nguyên tắc, chỉ tính bồi thường thiệt hại cho một người chăm sóc người bị thiệt hại do mất khả năng lao động.
ở đây luật quy định là không còn khả năng lao động, tức là áp một quy định bắt buộc phải bồi thường với trường hợp này. Tuy nhiên, quay lại với trường hợp B bị chém đứt một cánh tay, như vậy khả năng lao động của B cho đến khi 60 tuổi chỉ còn lại 50%. Do đó không phải là trường hợp mất hoàn toàn khả năng lao động.
Vậy nên, vấn đề này thực tế Tòa án sẽ căn cứ vào thiệt hại thực tế và khả năng chấp nhận bồi thường suy giảm khả năng lao động mỗi tháng sẽ ít nhất gần bằng tiền lương trước khi người đó bị xâm phạm, còn tùy thuộc vào hoàn cảnh và thỏa thuận các bên.Còn mức bồi thường thì tất nhiên sẽ không có con số chính xác cụ thể.