Chưa Đăng Ký Kết Hôn Mà Chia Tay, Làm Cha Muốn Nuôi Con Có Được Không?

Chủ đề   RSS   
  • #80566 22/01/2011

    NGUYEN_THUY

    Sơ sinh

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:10/07/2010
    Tổng số bài viết (4)
    Số điểm: 95
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 0 lần


    Chưa Đăng Ký Kết Hôn Mà Chia Tay, Làm Cha Muốn Nuôi Con Có Được Không?

    Kính Thưa Luật Sư.

    Tôi là Việt Kiều, về nước làm việc từ đầu năm 2003. Tôi có 3 đứa con, hiện tại đang học trung học bên kia. Giữa năm 2006, mẹ chúng gọi tôi trở ra nước ngoài để làm thủ tục ly hôn. Sau khi ly hôi, tôi đã ở lại nuôi 3 đứa con một thời gian.

    Sau vài tháng 4 cha con sống với nhau, xét vì không lo việc ăn uống cho 3 đứa được đàng hoàng như mẹ chúng, tôi gọi mẹ chúng trở về, giao con lại và quay trở qua VN tìm việc. Khi ra tòa ly hôn, mẹ chúng không yêu cầu tôi phải chu cấp cho đến năm 18 tuổi nên về mặt pháp lý tôi không có nghĩa vụ này.

    Và, dưới đây là việc tôi muốn trình bày:

    Trở về VN làm việc đến đầu năm 2008 tôi quen và tổ chức lễ cưới với cô ấy nhưng chưa làm được thủ tục đăng ký kết hôn vì tốn nhiều thời gian do có yếu tố nước ngoài. Chúng tôi có 1 bé gái là con chung sinh vào đầu năm 2009. Đến đầu năm 2010 mâu thuẫn càng lúc càng phát sinh do tôi muốn chuyển tiền ra nước ngoài chu cấp cho 3 đứa con bên kia.

    Trong thời gian quen nhau, tôi có nói rõ tôi có 3 đứa con bên kia, mặc dù về mặt luật pháp tôi không cần phải chu cấp, nhưng về mặt trách nhiệm và đạo lý tôi muốn phải thực hiện việc này vài năm cho đến khi con tôi đủ 18 tuổi, cụ thể mỗi tháng là 700usd. Dĩ nhiên cô ấy không phản đối chuyện này.

    Vì tôi làm việc xa, mỗi cuối tuần tôi đều đón xe về thăm cô ấy, ở chung nhà với bố mẹ vợ! Sau đám cưới, 3 tháng đầu tôi làm việc ở cty cũ mức lương 1,200usd/tháng, sau khi giữ lại đủ để tôi sinh hoạt trong tháng, tất cả tôi đều đưa cho cô ấy giữ. Sau đó, vì muốn tăng thu nhập, khi cơ hội đến, tôi xin chuyển qua làm cho công ty khác cho đến bây giờ với mức lương net là 2,000usd/tháng. Dĩ nhiên tôi cũng đưa hết cho cô ấy.

    Tháng 4 năm 2009, tôi về lại bên kia để thăm 3 đứa con, đề nghị cô ấy cho tôi xin 7,000usd đem về, cô ấy chỉ đưa có 5,000usd với lý do chưa để dành được bao nhiêu, còn phải lo cho đứa con mới được 2 tháng tuổi. Tôi phải đi vay gia đình, em gái tôi để có chút tương đối đem đi.

    Sự việc này cũng gây căng thẳng 1 thời gian sau khi tôi trở về VN. Tháng 9 năm 2009, tôi mua 1 căn hộ tại SG theo sự bàn bạc của cả 2, dự trù đưa 2 mẹ con lên SG sống, hàng tuần tôi không phải đi đi về về hơn 200km vất vả nữa.

    Khi thỏa thuận làm hợp đồng mua nhà, tôi có gọi điện bảo cô ấy đem con lên SG chơi đồng thời ký đứng tên mua căn hộ vì tôi không đứng tên được. Cô ấy không chịu lên với lý do con nhỏ và hay say xe, đề nghị nhờ em gái tôi đứng tên dùm.

    Đầu năm 2010 khi mâu thuẫn xảy ra, cả nhà cô ấy xúm lại trách móc tôi việc đem tiền về thì ít mà lấy tiền đi thì nhiều, trách móc việc tôi để em gái đứng tên căn nhà mua. Cũng kể từ đầu năm 2010 tôi không về nhà cô ấy nữa.

    Gặp con thì gặp bên ngoài. Sau khi nhận căn hộ, tôi đã đề nghị cô ấy bế con lên ở, với lý do vợ chồng mâu thuẫn vì ít ở gần nhau, một tuần gặp nhau chẳng được bao nhiêu, lại phải làm rể trong căn nhà của cha mẹ cô ấy, nhưng cô ấy luôn từ chối.

    Cô ấy muốn tôi ít nhiều phải chu cấp cho con bé ở đây, trong khi tôi đã trình bày cho cô ấy hiểu là hiện tại 3 đứa con tôi bên kia chuẩn bị lên cấp 3 cần nhiều tiền hơn vì chính phủ không hỗ trợ việc học nữa. Vả lại, tiền mua căn hộ tôi còn phải vay nợ từ anh em tôi. 

    Sau 1 thời gian trả được 1 ít nợ rồi, phần còn lại sẽ xin xóa nợ, nên tôi xin khất việc chu cấp 1, 2 năm gì đó. Sau khi hết nợ tôi sẽ nghĩ đến chuyện chu cấp cho con. Nhưng thỉnh thoảng cô ấy lại nhắn tin, đe dọa kiện cáo, đe dọa sẽ lên tận công ty tôi để làm cho ra nhẽ...

    Tôi vốn thương con. Hàng tuần vẫn đi đi về về, nhắn tin để cô ấy đem con ra ngoài cho tôi gặp, mua quần áo, đồ chơi cho con. Lúc nào cô ấy vui thì tôi được gặp con ngoài công viên, lúc nào không vui thì dù tôi có đi 5 tiếng xe đò về, nhắn tin, liên lạc cô ấy không cho con ra, hoặc bế con đi qua nhà họ hàng chơi, nhắn cậu nó thì cậu nó cũng không biết đi đâu, đành nhờ cậu nó chạy ra công viên lấy quà về cho nó.

    Có thời gian suốt 3 tháng trời đi đi về về, lang thang ở công viên, siêu thị... nhắn tin, điện thoại xin gặp con nhưng vẫn không được gặp, cả buổi sáng lang thang rồi lại bắt xe trở lại thành phố.

    Đầu năm 2010 khi xảy ra mâu thuẫn vợ chồng, cô ấy cho biết trong tài khoản còn hơn 100 triệu, trước khi làm đám cưới tôi có vay của gia đình 100 triệu đưa về cho cô ấy đầu tư chung 1 thiết bị bịnh viện mà hàng tháng sinh lợi khỏang 3 triệu đồng.

    Trước đó, khi chưa chia tay với mẹ tụi nhỏ bên nước ngoài, năm 2004 tôi có đầu tư 1 cơ sở massage nho nhỏ mượn người khác đứng tên, sau đám cưới, tôi yêu cầu giao lại và hiện tại cô ấy đang đứng tên làm chủ cơ sở đó. Tuy không có thu nhập cả năm, nhưng trong 5, 6 tháng mùa cao điểm của du lịch tránh Đông từ nước ngoài vào VN, thu nhập 1 triệu, có ngày 3 triệu là chuyện thường.

    Cũng vì tôi nghĩ 1 mình mẹ mấy đứa nhỏ ở nước ngoài vất vả đi làm, nuôi 3 đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn, ở nhà chính phủ, tụi nhỏ thiếu thốn đủ thứ, thèm ăn từ những thứ nhỏ nhặt nhất mà không được. 3 mẹ con bên đó di chuyển bằng phương tiện công cộng, nhà chỉ có 2 chiếc xe đạp, mẹ nó 1 chiếc, thằng anh một chiếc. Còn 2 đứa nhỏ đi học mỗi ngày 3km, không dám đi xe bus, đến trường phải đi bộ.

    Trong khi đó, từ sau ngày đám cưới, cô ấy chẳng phải làm lụng gì nhiều, đã có xe tay ga chạy, ra tiệm gội đầu...  So với thời gian cô ấy đi làm nhân viên, một tháng kiếm được 1,3 triệu đồng, điện thoại không có... như trước đây thì đời sống giờ đã tốt hơn rất nhiều nếu so sánh với những người chung quanh. Cô ấy không thể trách tôi không thương con bé bên này bằng 3 đứa con bên kia được.

    Cũng có thể về mặt pháp luật, không chu cấp là tôi đã thiếu nghĩa vụ, nhưng qua những thứ mà tôi đã đem lại cho cô ấy tôi tin về mặt tình cảm thì tôi đã làm đúng. Chỉ vì chuyện chu cấp mà dù tôi giải thích thế nào đi nữa thời gian gần đây cô ấy lại không cho tôi gặp con.

    Cũng nói thêm là con bé rất quấn quýt với tôi. Từ lúc vài tháng tuổi, mỗi khi tôi về nó đều biết mừng rỡ khi gặp cha, bây giờ đã gần 2 tuổi, mặc dù lâu lâu mới gặp cha 1 lần, nhưng khi mỗi khi chia tay nó đều ôm chặt lấy cha, không muốn cho cậu hay mẹ bế trở lại.

    Gần một tháng rồi, tôi quyết định không về tìm con nữa. Lang thang trong công viên, nhìn người ta đưa con đi chơi mà mình không gặp con mình thì buồn lắm, lại còn nghĩ đến chặng đường về dằng dặc nữa. Một tuần căng thẳng làm việc, cuối tuần đi tìm gặp con mà không được gặp. Tôi vất vả trong việc tìm con cả năm rồi!

    Hôm nay buồn bực, nhớ con. Tự trách mình nông nỗi, vội vã trong việc hôn nhân... Tôi viết thư này để giãi bày, nói rõ đầu đuôi, chỉ mong Luật sư hoặc có ai giúp tôi ý kiến nào để tôi có được con tôi.

    Xin cám ơn.

     
    10154 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #80966   26/01/2011

    lsthanhthy
    lsthanhthy
    Top 100
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/04/2008
    Tổng số bài viết (727)
    Số điểm: 3990
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 93 lần


    Chào bạn

    Đọc thư bạn, tôi thông hiểu trách nhiệm làm cha đã tồn tại trong bạn từ lúc bạn sinh ra. Bạn được thừa hưởng trách nhiệm từ cha mẹ  của mình với nền giáo dục chuẩn mực về đạo đức con người. Trong thời buổi nhiễu nhương này, khó có người đàn ông nào nhẫn nhịn như bạn.

    Chính cái ưu điểm này là yếu tố của hạnh phúc của gia đình bền vững. Lẽ ra, cô vợ tại VN rất lấy làm hãnh diện vì lựa chọn đúng khi có được người chồng đầy trách nhiệm với con cái và gia đình. Đằng này, cô ấy và có thể cả gia đình cô ấy lấy ưu điểm của bạn để thực hiện các yêu sách của mình. Tôi thiết nghĩ, cô ấy và gia đình cô ấy có những vấn đề về văn hoá sống.

    Hôn nhân có tình yêu dẫn đến sự hạnh phúc bền lâu. Hôn nhân không xuất phát từ tình yêu có nhiều rủi ro và có thể gây đau khổ cho các bên.

    Hôn nhân và tình yêu của bạn có khoảng cách. Điều ấy không dễ nhận biết trong mỗi cá thể của hôn nhân. Theo tôi, trong tình yêu của bạn là sự hy sinh vô bờ bến cho sản phẩm yêu vẫn chưa đủ. Còn với cô ấy và cũng có thể gia đình cô ấy hôn nhân chỉ là chỗ dựa về các vấn đề không phải là hôn nhân hoặc gia đình mà cứ tưởng là gia đình hoặc hôn nhân. 

    Hạnh phúc là cái mỗi con người trên trái đất này kỳ vọng. Nhưng nhận biết nó không dễ dù nó vẫn hiện hữu quanh ta. Có một ngày nào đó cô ấy sẽ nuối tiếc.

    Như vậy, bạn nên cần phải tĩnh tâm lại. Đối với cô ấy, nếu có tiếp tục sống chung, bạn nên vừa đủ mọi phương diện không nên có sự hy sinh.

    Về phương diện pháp luật.

    * Hôn nhân của bạn không được pháp luật thừa nhận. Nói cách khác, pháp luật không thừa nhận bạn và cô ấy là vợ chồng. Đây là quan hệ sống chung.
    Cô ấy không đủ tư cách để đến nơi làm việc với tư cách là người vợ của bạn, để đưa ra các yêu sách nào đó với bạn hoặc với cơ quan bạn. Điều đó, chỉ làm cô ấy mất tư cách mà thôi.

    * Tài sản bạn tạo lập được tại VN là tài sản riêng của bạn.
    Tuy nhiên, hiện nay tất cả đều đứng tên cô ấy hoặc em gái của cô ấy. Điều đó gây bất lợi cho bạn nếu có tranh chấp xảy ra.
    Vấn đề ở đây là cần giải quyết dứt điểm các tài sản này. Làm mọi cách có thể, để bảo đảm các tài sản này không thuộc về cô ấy hoặc gia đình cô ấy. Nếu có chỉ ở mức hạn chế.

    Từ việc giải quyết dứt khoát vấn đề tài sản tất yếu giải quyết được các vấn đề khác.

    Thân ái và hân hạnh đươc chia sẻ cùng bạn.

    ls.phanthanhthy@gmail.com

    Luật sư Phan Thanh Thy

    Văn phòng luật sư Hữu Luật

    527 Điện Biên Phủ, P.3, Q.3, Tp.HCM

    ls.thanhthy@gmail.com

    ls.phanthanhthy@gmail.com

    (08) 38302 695 - 0903 01 01 58

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn lsthanhthy vì bài viết hữu ích
    Dangthibichloan (28/01/2011)
  • #81244   28/01/2011

    lstri
    lstri
    Top 500
    Male


    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:04/07/2010
    Tổng số bài viết (245)
    Số điểm: 1929
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 57 lần


    Kính chào anh.

    Anh có nguyện vọng muốn nuôi con nhưng theo như anh trình bày "Chúng tôi có 1 bé gái là con chung sinh vào đầu năm 2009". Như vậy là con gái con anh chưa đủ 36 tháng tuổi. Vậy nên khi ra tòa, tranh chấp về con cái thì về nguyên tắc tòa án tuyên giao cho mẹ nuôi. Rất bất lợi cho nguyện vọng của anh.

    Do đó, anh cố gắng chờ cho bé đủ 36 tháng tuổi và khả năng tài chính tốt cũng như chúng minh điều kiện nuôi dạy con tốt hơn chị thì tòa án sẽ xem xét giao con cho anh nuôi dưỡng.

    Chúc anh năm mới gặp nhiều may mắn.

    Luật sư ĐẶNG ĐỨC TRÍ - 0906 344 997 - luatsuductri@yahoo.com

    HÃNG LUẬT ROMA - 45 Xô Viết Nghệ Tĩnh, P.17, Q.Bình Thạnh, TP.HCM.

    Web; romalaw.com.vn

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn lstri vì bài viết hữu ích
    NGUYEN_THUY (28/01/2011)
  • #81261   28/01/2011

    NGUYEN_THUY
    NGUYEN_THUY

    Sơ sinh

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:10/07/2010
    Tổng số bài viết (4)
    Số điểm: 95
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 0 lần


    Thưa Luật Sư.

    Như hoàn cảnh tôi trình bày bên trên. Nếu tôi có ý định khởi kiện để giành quyền nuôi con thì Tòa án có xem xét không?  & có khả năng tôi giành được con không?

    Xin cám ơn.

    Kinh.

     
    Báo quản trị |  
  • #81371   29/01/2011

    lsthanhthy
    lsthanhthy
    Top 100
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/04/2008
    Tổng số bài viết (727)
    Số điểm: 3990
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 93 lần



    Trả lời:

    Theo kinh nghiệm của tôi. Nếu trẻ dưới 36 tháng tuổi. Toà khó có thể chấp nhận dành quyền nuôi con cho người chồng. 

    Trẻ đến 9 tuổi Toà án hỏi trẻ muốn sống với ai. Tuy nhiên, quyết định vẫn thuộc về Toà án.

    Thân ái.

    Ls. Phan Thanh Thy

    Luật sư Phan Thanh Thy

    Văn phòng luật sư Hữu Luật

    527 Điện Biên Phủ, P.3, Q.3, Tp.HCM

    ls.thanhthy@gmail.com

    ls.phanthanhthy@gmail.com

    (08) 38302 695 - 0903 01 01 58

     
    Báo quản trị |  
  • #81272   28/01/2011

    Dangthibichloan
    Dangthibichloan

    Mầm

    Đà Nẵng, Việt Nam
    Tham gia:30/03/2010
    Tổng số bài viết (63)
    Số điểm: 985
    Cảm ơn: 25
    Được cảm ơn 2 lần


    Chào LS Thanh Thy!

    Câu trả lời của LS đối với trường hợp của bạn NGUYEN_THUY rất hay và tình cảm. LS không phải lúc nào cũng nhìn mọi khía cạnh vấn đề về mặt luật. Trong sâu thẳm nó còn có cả đạo lý và tình người.

    Bài viết của LS rất cảm động. Mong rằng tất cả mọi quan hệ về gia đình đều được mọi người xử sự với nhau dựa trên nền tảng đạo lý và trách nhiệm.

    Xuân Tân Mão đang đến gần, chúc LS Thanh Thy và tất cả các luật sư khác, các thành viên Diễn đàn một mùa xuân đầm ấm, hạnh phúc bên gia đình và người thân!  

     
    Báo quản trị |  
  • #81369   29/01/2011

    lsthanhthy
    lsthanhthy
    Top 100
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/04/2008
    Tổng số bài viết (727)
    Số điểm: 3990
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 93 lần


    Chúc bạn Năm mới Tân Mão sức khoẻ dồi dào, phát đạt và hạnh phúc.

    Ls. Phan Thanh Thy

    Luật sư Phan Thanh Thy

    Văn phòng luật sư Hữu Luật

    527 Điện Biên Phủ, P.3, Q.3, Tp.HCM

    ls.thanhthy@gmail.com

    ls.phanthanhthy@gmail.com

    (08) 38302 695 - 0903 01 01 58

     
    Báo quản trị |  
  • #81293   28/01/2011

    NGUYEN_THUY
    NGUYEN_THUY

    Sơ sinh

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:10/07/2010
    Tổng số bài viết (4)
    Số điểm: 95
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 0 lần


    Xin cám ơn Luật sư.
     
    Báo quản trị |  
  • #81368   29/01/2011

    lsthanhthy
    lsthanhthy
    Top 100
    Lớp 2

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:21/04/2008
    Tổng số bài viết (727)
    Số điểm: 3990
    Cảm ơn: 0
    Được cảm ơn 93 lần


    Không có chi

    Luật sư Phan Thanh Thy

    Văn phòng luật sư Hữu Luật

    527 Điện Biên Phủ, P.3, Q.3, Tp.HCM

    ls.thanhthy@gmail.com

    ls.phanthanhthy@gmail.com

    (08) 38302 695 - 0903 01 01 58

     
    Báo quản trị |  
  • #81485   31/01/2011

    NGUYEN_THUY
    NGUYEN_THUY

    Sơ sinh

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:10/07/2010
    Tổng số bài viết (4)
    Số điểm: 95
    Cảm ơn: 1
    Được cảm ơn 0 lần


    Những lời chia sẻ của Luật sư đã an ủi tôi rất nhiều. Tôi sẽ cố gắng chờ đến khi con tôi được 3 tuổi, tôi sẽ tìm cách để xin nhận nó về. Tôi sống có trước có sau nên tin rằng ông Trời sẽ không phụ lòng mình. Nhân dịp Xuân về. Kính chúc Luật sư và gia quyến một năm mới như ý, an khang và thịnh vượng. Kính!
     
    Báo quản trị |  

Tư vấn của Luật sư có tính chất tham khảo, bạn có thể liên hệ trực tiếp với Luật sư theo thông tin sau:

Luật sư Phan Thanh Thy

Văn phòng luật sư Hữu Luật

527 Điện Biên Phủ, P.3, Q.3, Tp.HCM

ls.thanhthy@gmail.com

ls.phanthanhthy@gmail.com

(08) 38302 695 - 0903 01 01 58