BÀI HỌC VỀ LƯƠNG THƯỞNG QUA CÂU CHUYỆN “THỢ SĂN QUẢN LÝ BẦY CHÓ”

Chủ đề   RSS   
  • #462751 28/07/2017

    honhu
    Top 100
    Female
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:15/01/2015
    Tổng số bài viết (738)
    Số điểm: 33013
    Cảm ơn: 86
    Được cảm ơn 850 lần


    BÀI HỌC VỀ LƯƠNG THƯỞNG QUA CÂU CHUYỆN “THỢ SĂN QUẢN LÝ BẦY CHÓ”

    1. Một chú chó săn chạy khắp cánh đồng dưới chân núi mà không bắt được con thỏ nào. Người chăn dê thấy thế thì cười, trêu chú chó:

    - Chú thật bất tài. Con thỏ nhỏ hơn chú bao nhiêu mà còn chạy nhanh hơn.
    Chó săn đáp:
    - Ông không biết mục đích chạy của bọn tôi hoàn toàn khác nhau! Tôi chạy chỉ vì miếng ăn, còn thỏ chạy vì tính mạng!
    Thợ săn nghe cuộc trò chuyện của người chăn dê và chú chó, nghĩ bụng: “Con chó này nói đúng. Nếu ta muốn có nhiều thỏ hơn thì phải nghĩ cách khác”. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu thợ săn.

    2. Thế là thợ săn ra chợ mua thêm mấy con chó săn khác. Sau đó, ông ta ra chính sách mới: Hễ con nào bắt được đủ số thỏ sẽ được “trả lương” bằng mấy chiếc xương. Không bắt được thỏ thì không có ăn.

    Chiêu mới quả cao tay. Bầy chó tranh nhau săn bắt, đem rất nhiều thỏ về, bởi chẳng con nào muốn thấy chó khác gặm xương, trong khi mình hóp bụng trương mắt ếch.

    3. Được một thời gian, lại có vấn đề xuất hiện. Bầy chó nhận ra: thỏ lớn khó bắt hơn thỏ bé, vậy mà bắt được bất kể thỏ lớn hay thỏ bé thì đều nhận trả công như nhau. Lúc đầu chỉ có một vài con giỏi nhận xét mới chuyên bắt thỏ nhỏ, sau cả đàn đều làm theo.

    Thợ săn hỏi:
    - Gần đây thỏ bọn bay bắt được càng ngày càng nhỏ, vì sao vậy?
    Bầy chó trả lời:
    - Thỏ lớn thỏ nhỏ không khác nhau, ai phí công đi bắt thỏ lớn đây?
    Sau một thời gian suy nghĩ, thợ săn quyết định không dùng xương để trả cho số lượng thỏ, mà dùng phương pháp đánh giá hiệu quả: cứ một thời gian lại thống kê trọng lượng thỏ của từng con săn về, từ đó trả công theo từng giai đoạn.
    Cách quản lý mới của thợ săn lập tức có tác dụng, số thỏ bầy chó săn về tăng cả số lượng lẫn chất lượng. Thợ săn rất đắc ý.

    4. Thế nhưng, ngày này qua ngày khác, thợ săn lại thấy số thỏ bầy chó săn về giảm rõ rệt, mà những con chó càng nhiều kinh nghiệm thì lại đem về càng ít thỏ.

    Thợ săn hỏi bầy chó. Bầy chó đáp:
    - Quãng đời đẹp nhất của bọn tôi đều là cho ông, chủ nhân. Nhưng giờ bọn tôi ngày một già. Khi không bắt được thỏ nữa, ông có còn cho tôi xương không?
    Thế là thợ săn thống kê lại toàn bộ số thỏ bắt được của từng con, tiến hành phân tích, đưa ra quy định mới về trả công: Nếu bắt được số thỏ vượt một mức nhất định, chó săn khi về già sẽ được trả số xương nhất định.
    Bầy chó vui sướng, tất cả lại lao đi săn, cố để hoàn thành nhiệm vụ ông chủ giao. Qua một thời gian, một số chú chó đã hoàn thành chỉ tiêu.

    5. Một thời gian sau, có một con nói:
    - Chúng tôi cố gắng thế mà chỉ được trả mấy khúc xương, mà số thỏ tôi săn được quý gấp bao nhiêu lần xương. Vì sao chúng tôi không bắt thỏ cho chính mình nhỉ?
    Thế là có mấy chú chó bỏ thợ săn, tự mình lập xưởng bắt thỏ.

    Người thợ săn ý thức được rằng số lượng chó săn đang giảm dần, hơn nữa những chú chó bỏ đi này giống như những con chó hoang, chúng tranh giành săn thỏ với những con chó săn còn lại.

    Tuy nhiên, cũng không phải tất cả chó hoang bữa nào cũng có thịt ăn. Đa số những cuộc tranh giành cuối cùng cũng không có lấy một mẩu xương.

    Người thợ săn bèn nghĩ ra thêm một nguyên tắc: Mỗi con chó săn ngoài lượng xương cơ bản ra, còn có thể nhận được n% của tổng lượng thịt thỏ săn được. Ngoài ra, tùy theo thâm niên và sự cống hiến, nếu tỷ lệ này đều đặn thì chó săn có quyền được hưởng M% của tổng lượng thịt thỏ của thợ săn.

    Cứ như vậy, chó săn và thợ săn cùng nhau cố gắng, khiến cho những con chó hoang phải trải qua những ngày điêu đứng, lần lượt tranh nhau xin quay về.

    Câu chuyện không dừng lại ở đó…

    Ngày ngày trôi qua, mùa đông đã đến, số lượng thỏ ngày càng ít, lượng thu hoạch của thợ săn ngày càng ít dần đi. Vậy mà những con chó săn già, già đến nỗi không săn nổi thỏ, nhưng vẫn được hưởng phần lớn thức ăn mà chúng cho là đáng được hưởng.

    Cuối cùng một ngày nọ, người thợ săn cũng không chịu nổi, đuổi hết chúng ra ngoài vì thợ săn chỉ cần những con chó khỏe mạnh thôi.

    Thực sự kinh điển. 

    Nguồn: Internet

     
    24521 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận
  • #463560   03/08/2017

    Sensen93
    Sensen93
    Top 500
    Female
    Lớp 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:10/05/2017
    Tổng số bài viết (291)
    Số điểm: 3005
    Cảm ơn: 265
    Được cảm ơn 155 lần


    Câu chuyện tưởng chừng không liên quan nhưng đọc và ngẫm ra thì thật thâm thúy. Đúng là thành quả mà ta được hưởng phụ thuộc vào sự cố gắng, công sức đóng góp của ta như thế nào cho công việc, nhiệm vụ được giao. Nếu bất kỳ cá nhân nào cũng ý thức được điều này thì nền kinh tế nước ta sẽ chẳng thua kém gì so với Hàn Quốc, Nhật Bản,...

    Everything happens for a reason...

     
    Báo quản trị |  
  • #463569   03/08/2017

    Tôi thấy đoạn cuối đáng phải suy ngẫm. Người thợ săn đã cam kết nhưng lại đuổi những con chó già, trong khi đó là phần mà họ đáng được nhận.

    Vậy mà những con chó săn già, già đến nỗi không săn nổi thỏ, nhưng vẫn được hưởng phần lớn thức ăn mà chúng cho là đáng được hưởng.

    Cuối cùng một ngày nọ, người thợ săn cũng không chịu nổi, đuổi hết chúng ra ngoài vì thợ săn chỉ cần những con chó khỏe mạnh thôi.

    Hỗ trợ các bạn những vấn đề pháp lý qua email.

    Email: luatsutrantrongqui@gmail.com

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn LSTranTrongQui vì bài viết hữu ích
    chinamnhi (14/09/2018)
  • #502117   14/09/2018

    chinamnhi
    chinamnhi
    Top 500
    Male
    Lớp 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:02/06/2017
    Tổng số bài viết (203)
    Số điểm: 2680
    Cảm ơn: 338
    Được cảm ơn 150 lần


    LSTranTrongQui viết:

    Tôi thấy đoạn cuối đáng phải suy ngẫm. Người thợ săn đã cam kết nhưng lại đuổi những con chó già, trong khi đó là phần mà họ đáng được nhận.

    Vậy mà những con chó săn già, già đến nỗi không săn nổi thỏ, nhưng vẫn được hưởng phần lớn thức ăn mà chúng cho là đáng được hưởng.

    Cuối cùng một ngày nọ, người thợ săn cũng không chịu nổi, đuổi hết chúng ra ngoài vì thợ săn chỉ cần những con chó khỏe mạnh thôi.

    Đúng là đáng phải suy ngẫm thật!

    Đi không, há lẽ trở về không?

    Cái nợ cầm thư phải trả xong!

    Rắp mượn điền viên vui tuế nguyệt

    Trót đem thân thế hẹn tang bồng

    Đã mang tiếng ở trong trời đất

    Phải có danh gì với núi sông

    Trong cuộc trần ai, ai dễ biết?

    Rồi ra mới rõ mặt anh hùng

     
    Báo quản trị |  
  • #463586   03/08/2017

    ntdieu
    ntdieu
    Top 10
    Male
    Dân Luật bậc 1

    Đồng Nai, Việt Nam
    Tham gia:11/02/2009
    Tổng số bài viết (14968)
    Số điểm: 100035
    Cảm ơn: 3515
    Được cảm ơn 5369 lần
    SMod

    Quỹ BHXH của ông này đã vỡ rồi

    honhu viết:

    Cuối cùng một ngày nọ, người thợ săn cũng không chịu nổi, đuổi hết chúng ra ngoài vì thợ săn chỉ cần những con chó khỏe mạnh thôi.

     
    Báo quản trị |  
  • #470531   12/10/2017

    trantomy
    trantomy
    Top 150
    Lớp 4

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:04/06/2016
    Tổng số bài viết (558)
    Số điểm: 5400
    Cảm ơn: 184
    Được cảm ơn 180 lần


    Trong kinh doanh nếu lương thưởng không xứng đáng thì sẽ không thu hút, tạo động lực được cho người lao động, nhưng nếu đề ra những mức lương thưởng quá cao, phúc lợi quá cao thì sẽ có thể dấn tới tình trạng sản phẩm làm ra không đủ để chi trả các chi phí phúc lợi, lương thuởng từ đó rồi việc kinh doanh klhông thể phát triển được. 

     
    Báo quản trị |  
  • #488161   28/03/2018

    thuylinh2311
    thuylinh2311
    Top 75
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:01/12/2017
    Tổng số bài viết (920)
    Số điểm: 9451
    Cảm ơn: 7
    Được cảm ơn 142 lần


    Qua câu chuyện trên mới thấy rằng các nhà quản lý luôn luôn phải suy nghĩ làm sao để tạo động lực làm việc cho nhân viên, làm sao để nhân viên làm việc hiệu quả hơn, với nguồn tài nguyên hữu hạn.
    Nhìn chung, nhân viên thông thường sẽ làm việc hăng say hơn nếu họ cảm thấy vui hơn, hài lòng hơn, thỏa mãn hơn với những gì nhận được. Và một trong những điều kiện cơ bản đó chính là mức lương được nhận, ngoài ra còn những thứ khác (đồng nghiệp, điều kiện vật chất...) là điều kiện đủ để người công nhân hăng say làm việc. Tuy nhiên thực tế vốn rắc rối, không có lương thì không ai làm gì cả, nhưng có lương thì cũng chưa chắc người ta đã làm việc hiệu quả và tương xứng với đồng lương đó.
     
    Báo quản trị |  
  • #500930   29/08/2018

    Câu chuyện rất ý nghĩa. Nếu chỉ trả công theo nguyên tắc cào bằng thì sẽ không công bằng bởi có người làm ít hơn, người làm nhiều hơn... Thay vào đó phải đánh giá dựa trên năng lực, số năm cống hiến để có mức đãi ngộ khác nhau. Như vậy sẽ không có sự do bì, ỷ lại.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn Thuyulaw vì bài viết hữu ích
    nghiacungvanhoa (14/09/2018)
  • #502063   13/09/2018

    NgocHoLaw
    NgocHoLaw
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:03/09/2018
    Tổng số bài viết (556)
    Số điểm: 6728
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 298 lần


    Quản lý là cả một nghệ thuật, theo thời gian những nhu cầu chính đáng của người lao động cũng phát triển theo. Là một nhà quản lý giỏi thì phải luôn suy nghĩ và tìm ra những giải pháp tối ưu nhất doanh nghiệp. Để vừa có thể mang lại lợi ích tốt nhất cho công ty vừa đảm bảo cho người lao động có được chế độ đãi ngộ cao nhất. Từ đó người lao động sẽ tận tâm, tận lực cố gắng trong công việc. Họ càng phấn đấu thì phần thưởng dành cho họ càng lớn.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn NgocHoLaw vì bài viết hữu ích
    hmhlu372345 (02/10/2018)
  • #502103   14/09/2018

    Câu chuyện trên thật thâm thúy và phản ánh đúng thực trạng môi trường lao động. Những người lao động khi đi làm sẽ có những  kế hoạch riêng của mình. Có người lấy kinh nghiệm học được mở công ty kinh doanh riêng. Có người vẫn tiếp tuc ở lại cống hiến hết mình cho công ty.

     

     
    Báo quản trị |  
  • #503771   01/10/2018

    vyvy2409
    vyvy2409
    Top 75
    Female
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:11/09/2017
    Tổng số bài viết (925)
    Số điểm: 8647
    Cảm ơn: 47
    Được cảm ơn 177 lần


    Qua bài học trên mới thấy nhà quản lý và cả người lao động luôn phải song song cố gắng và cải thiện phương pháp làm việc để đạt được kết quả cao nhất, một trong hai bên có dấu hiệu giảm năng suất làm việc thì sẽ mất sự tín nhiệm và khả năng đào thải là điều ko tránh khỏi .

     

     
    Báo quản trị |