Vào khoảng tháng 4/2007, vợ chồng tôi có nhận chuyển nhượng từ vợ chồng ông Trần Văn Quý và bà Ngọt một mảnh đất có diện tích 357 m2 (chiều rộng đo hai đầu là 6,5 m, chiều dài 55 m), tại thửa đất số 141, tờ bản đồ số G.157.II.B. Việc chuyển nhượng là sự thỏa thuận tự nguyện giữa hai bên và chính ông Quý là người đứng ra làm mọi thủ tục sang nhượng, lập giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho vợ chồng tôi. Mảnh đất trên đã được Ủy ban nhân dân thị xã Bảo Lộc cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất số AI 506452, ngày 19/4/2007 đứng tên vợ chồng tôi là Võ Văn Vĩnh và Lê Thị Tuyết Nga. Ranh giới đất được thể hiện cụ thể tại họa đồ in trên giấy chứng nhận.
Vợ chồng tôi rất tin tưởng vào vợ chồng ông Quý (vì con của ông công tác cùng cơ quan với vợ tôi) nên việc cắm mốc, xác định ranh giới đất của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào vợ chồng ông Quý. Vợ chồng chúng tôi cũng không có thắc mắc hay băn khoăn gì.
Tôi mới làm nhà ở nay mới 01 năm 10 tháng mà cán bộ địa chính xã Lộc châu cùng với gia đình ông Qúi đã 03 lần dời cọc san đất nhà tôi, mà không lần nào lập biên bản hoặc giấy tờ nào cả!
Quá bức xúc trước lối hành xử của vợ chồng ông Quý, chúng tôi đã làm đơn đề nghị được UBND xã Lộc Châu giải quyết cho ổn thỏa để yên tâm công tác.
Lúc khoảng 09h00 ngày 26/6/2009, có hai người gồm ông Đào Ngọc Tiến và một công an viên xã, tự xưng là tổ hòa giải vào nhà tôi. Những người này không thực hiện gặp gỡ cả hai bên để hòa giải hoặc thực hiện xác định ranh giới đất theo yêu cầu của tôi mà chỉ xem xét qua loa, đồng thời cũng không lập biên bản. Sau đó, mặc dù không hiểu hết sự tình (vì ông Tiến không có hành động nào để tìm hiểu vụ việc) ông Tiến đã gặp tôi và có những lời lẽ không phù hợp, xúc phạm, gây tổn thương tới danh dự của tôi, cụ thể, ông Tiến đã nói với tôi những câu sau đây:
-Chú là thầy giáo mà không hiểu biết pháp luật.
-Chú là người như vậy thì đừng dậy con chúng tôi nữa.
Và nhiều câu khó nghe khác.
Sau khi tổ công tác do UBND xã Lộc Châu cử đến đã ra về, bà Ngọt (vợ ông Quý) lại tiếp tục qua chửi bới và nhục mạ, dọa dẫm vợ chồng tôi. Sáng ngày 28/6/2009, bà Ngọt còn gọi điện thoại lên cơ quan vợ tôi (khoa Dịch vụ-Bệnh viên II Lâm Đồng) và tiếp tục hù dọa vợ tôi, nói rằng sẽ bêu riếu những chuyện riêng tư của vợ chồng tôi cho nhiều người biết.
Chính vì những tình tiết nêu trên, để đảm bảo cuộc sống an lành nhằm yên tâm công tác và cũng tránh cho con chúng tôi bị ảnh hưởng tâm lý do sự chửi bới, đe dọa của vợ chồng ông Quý, bà Ngọt (tôi có con trai 5 tuổi và con gái 1 tuổi rưỡi), đồng thời tránh những điều đáng tiếc xảy ra sau này; vợ chồng tôi tiếp tục có đơn thiết tha đề nghị Ủy ban nhân dân xã Lộc Châu xem xét, có biện pháp giải quyết giúp vợ chồng tôi những nội dung sau:
1. Đề nghị UBND xã Lộc Châu cho đo đạc, xác định lại ranh giới, cắm mốc cụ thể đất của chúng tôi theo đúng như diện tích thể hiện trên Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất số AI 506452, ngày 19/4/2007 của UBND thị xã Bảo Lộc đã cấp cho chúng tôi.
2. Đề nghị Ủy ban nhân dân xã Lộc Châu có biện pháp hòa giải và yêu cầu vợ chồng ông Quý, bà Ngọt chấm dứt chửi bới, nhục mạ danh dự chúng tôi để giúp chúng tôi ổn định cuộc sống, đồng thời cũng góp phần giữ gìn an ninh, trật tự thôn xóm.
Ngày 02/7/2009, Ủy ban nhân dân xã Lộc Châu có giấy mời số 01/GM-UB mời tôi lên để giải quyết vụ việc.
Thế nhưng, tại buổi làm việc ngày 08/7/2009, tôi hoàn toàn thất vọng với cách giải quyết của UBND xã Lộc Châu. Tham dự buổi làm việc này gồm có:
-Ông Nguyễn Văn Cường-Phó chủ tịch UBND xã;
-Ông Đào Ngọc Tiến-cán bộ hòa giải xã (người đã có những lời lẽ không đúng đối với tôi trong lần tiếp xúc trước);
-Anh Vũ Hoàng Nguyên Vũ-cán bộ địa chính xã (cháu của bà Ngọt);
-Ông Đặng Văn Hải-Phó chủ tịch mặt trận xã;
-Vợ chồng ông Quý bà Ngọt và tôi.
Trong suốt buổi làm việc, ông Cường, ông Tiến, anh Vũ tỏ ra đồng tình với gia đình ông Quý. Ông Tiến còn tiếp tục nói với tôi những lời khó nghe và nói lại nhưng lời đã xúc phạm tôi mà ông đã nói ngày 26/6/2009. Sở dĩ họ nói tôi sai là vì cho rằng tôi mua đất tính mét theo chiều ngang nên chỗ nào cũng phải đo từ mép ngoài vào đúng 6,5m. Đường bên ngoài miếng đất của tôi cong hình chữ “S”. Như vậy hóa ra miếng đất tôi mua có hình uốn khúc như con rắn hay sao? Và họa đồ thể hiện trên giấy chứng nhận của tôi do UBND thị xã cũng thể hiện sai hay sao?
Khi ghi biên bản, ông Tiến cũng chỉ ghi lời trình bày của vợ chồng ông Quý mà không thèm đếm xỉa đến những ý kiến của tôi. Vì vậy, tôi đã tự ghi lại những ý kiến của tôi vào cuối biên bản trước khi ký.
Trưa ngày 08/7/2009, tôi thấy một mình anh Vũ (cán bộ địa chính xã Lộc Châu, đồng thời là cháu bà Ngọt) đến tự ý đo và cắm mốc đất theo một đường cong (thể hiện bằng đường màu đỏ) lượn vào đất của gia đình tôi. Suốt quá trình đo, cắm mốc, anh Vũ không mời tôi, vợ chồng ông Quý và những người khác tham gia. Đến cuối ngày, bố con ông Quý đã chôn thêm một số cọc nữa để củng cố đường ranh giới này, đồng thời bà Ngọt còn nói: “Tao sẽ quậy cho vợ chồng mày không ở được mà không bán cho ai được, phải bán lại cho tao”.
Từ hôm đó đến nay, địa chính xã đã ba lần xác định lại ranh giới đất mà không có sự có mặt của tôi và không lập biên bản, và mỗi lần đều lấn sang phần đất của tôi.
Kính thưa anh!
Tôi cho rằng việc giải quyết của UBND xã Lộc Châu đối với vụ việc của tôi là chưa thỏa đáng, trái với pháp luật. Tôi không thể tưởng tượng được rằng: ranh giới đất được thể hiện là một đường thẳng cụ thể trên giấy chứng nhận của UBND thị xã Bảo Lộc rõ ràng như thế mà UBND xã Lộc Châu lại đồng tình với vợ chồng ông Quý, cho cán bộ địa chính một mình vào xác định thành một đường cong và cho rằng tôi không hiểu biết pháp luật.
Tôi đặt ra những câu hỏi sau đây:
-Tại sao vợ chồng ông Quý chửi bới, nhục mạ vợ chồng tôi, gây mất trật tự thôn xóm mà không ai có ý kiến gì?
-Tại sao vợ chồng ông Quý lại có những hành động ngang ngược như vậy mà chính quyền xã Lộc Châu cũng đồng tình ủng hộ và đưa ra cách giải quyết chưa thỏa đáng như thế?
-Hay phải chăng, vợ chồng ông Quý ỷ vào thế của anh Vũ-cháu mình là cán bộ địa chính xã Lộc Châu mà làm bậy như vậy? và UBND xã Lộc Châu có chịu sự tác động nào không mà đồng tình với những hành động sai trái đó và giải quyết một cách vô lý như vậy?
Kính thưa anh!
Vợ chồng chúng tôi là viên chức nghèo, tiết kiện, vay mượn khắp nơi mới mua nổi mảnh đất nhỏ mong có chốn dung thân để yên tâm công tác, nuôi dạy con cái. Thế nhưng chúng tôi có muốn yên cũng cũng không được. Nếu vụ việc này còn kéo dài mà không được giải quyết triệt để, vợ chồng tôi sẽ không thể yên tâm công tác do tâm lý luôn nặng nề, bị ức chế.
Từ trước đến nay, bản thân tôi và gia đình rất tin tưởng và luôn thực hiện tốt các chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước. Qua vụ việc vừa rồi tôi có phần nào thất vọng vì cách giải quyết của UBND xã Lộc Châu, nhưng tôi vẫn tin tưởng sẽ có chân lý, vẫn tin có sự sáng suốt của anh. Vì vậy, tôi viết thư này xin anh tư vấn giúp tôi về việc giải quyết của UBND xã Lộc Châu.
Xin anh hay tư vấn giúp, tôi xin trân trọng cảm ơn!
Võ Văn Vĩnh