CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
TỜ TRÌNH
(- Khiếu nại bản án phúc thẩm số : 32/DSPT của TAND tỉnh Hậu giang ngày 20/04/1990 hoàn toàn sai sự thật đã gây oan ức 19 năm;
- Tố cáo Phan Đăng Hanh, phó chánh toà dân sự TAND tối cao làm dụng chức vụ ỷ quyền cậy thế bao che cho cấp dưới kết bè kết phái công khai đàn áp cướp đoạt tài sản hợp pháp của công dân)
Kính gởi : ..................................................................................
Tôi tên Huỳnh Tài sinh năm 1935 hiện ngụ tại số 82 đường Trần Hưng Đạo, khu vực 1, phường Ngã bảy, thị xã Ngã bảy, tỉnh Hậu giang. Tôi là chủ sở hữu hợp pháp căn nhà tọa lạc tại 02 số : 82 (trước đây là 1/27) Trần Hưng Đạo và 25 (trước đây là 1/139) Mạc Đỉnh Chi khu vực 1, phường Ngã bảy, thị xã Ngã bảy, tỉnh Hậu giang (trước đây là ấp Châu thành A, thị trấn Phụng hiệp, huyện Phụng hiệp, tỉnh Hậu giang)
Nhà tôi nằm ở góc giao lưu của 2 con đường, cấu trúc gồm 3 gian : 2 gian trước quay mặt đường Trần Hưng Đạo, 1 gian sau quay mặt đường Mạc Đỉnh Chi. Do việc buôn bán nên cả hai mặt đều mở ra, dù mang 2 số nhưng thực chất đây là 3 gian của 1 căn nhà mà tôi đã là chủ sở hữu từ năm 1959. Văn kiện mua bán thiết lập ngày 26 tháng 02 năm 1959 đã trước bạ, đã sang tên và cấp cho tôi ngày 11 tháng 03 năm 1959 (đính kèm theo đơn).
Vào năm 1965 tôi cho gia đình bà Huỳnh Ngọc ở nhờ gian nhà số 25 (trước đây là 1/139) đường Mạc Đỉnh Chi. Tôi không lấy tiền nhà nhưng tôi luôn thực hiện tốt nghĩa vụ thuế nhà đất đối với nhà nước (kể cả trước và sau 1975 và cho đến hiện nay).
Đến năm 1980, với ý đồ chiếm đoạt luôn căn nhà, vợ chồng bà Ngọc đã bít đường cống thoát nước của gia đình tôi để sau đó trước mặt chính quyền địa phương buộc tôi phải ký giấy cho đứt cái nhà gia đình bà đang ở thì vợ chồng bà mới khai thông đường nước !? (Có 02 vị cán bộ bất bình nên đồng ý làm chứng, Bà Tư Kỳ nguyên hội trưởng Phụ Nữ Thị Trấn, Ông Năm Chiến nguyên Trưởng Công An Thị Trấn). Không thể chấp nhận được thái độ ngang tàng đó, tôi trình lên TAND huyện Phụng Hiệp để lấy lại nhà.
- Ngày 13/01/1989 TAND huyện Phụng Hiệp xét xử sơ thẩm bằng bản án số 32/DSPT, buộc bà Huỳnh Ngọc phải trả lại căn nhà.
- Ngày 22/05/1989 TAND tỉnh Hậu giang xử Phúc thẩm đã kết luận buộc bà Huỳnh Ngọc phải trả lại căn nhà.và đề nghị tòa đình lại để xác định chi phí hỗ trợ cho việc di dời của bà Huỳnh Ngọc.
- Ngày 20/04/1990, TAND tỉnh Hậu giang xử phúc thẩm bằng bản án số 32/DSPT thì ngược lại hoàn toàn, công nhận căn nhà trên của bà Huỳnh Ngọc.
- Ngày 29/06/1991, TAND Tối cao có công văn số : 757/DS công nhận bản án dân sự phúc thẩm số 32/DSPT ngày 20/04/1990 của TAND tỉnh Hậu giang.
Kính thưa quí cơ quan !
Bản án phúc thẩm số 32/DSPT ngày 20/04/1990 của TAND tỉnh Hậu giang là 01 bản án tiêu cực, nhân chứng được dàn dựng, mua chuộc, hoàn toàn sai sự thật, không có căn cứ pháp lý nhưng ông Phan Đăng Hanh, phó chánh toà dân sự TAND tối cao Hà Nội đã lạm dụng chức vụ, bao che cho cấp dưới ỷ quyền cậy thế, kết bè kết phái, nhân danh Nước Cộng Hoà XHCN Việt Nam để ban hành một bản án công khai đàn áp cướp đoạt tài sản hợp pháp của tôi chứ không tiến hành giám đốc thẩm. (tôi xin đính kèm các chứng cứ để khẳng định bản án nêu trên là tiêu cực và hoàn toàn sai sự thật và chịu trách nhiệm trước pháp luật).
Kể từ đó, tôi đã nhiều lần, rất nhiều lần liên tục suốt 18 năm nay, khiếu nại, tường trình, kêu oan đến hầu hết khắp các cơ quan, các vị lãnh đạo từ tỉnh đến trung ương để xin xem xét lại nội dung vụ kiện, những việc làm bất thường, tiêu cực liên quan đến bản án Phúc thẩm nhưng vẫn chưa được sự xem xét.
Ngày 27/11/2002 Đội Thi hành án huyện Phụng Hiệp xác nhận rằng qua kiểm tra toàn bộ hồ sơ lưu trữ, không có hồ sơ thi hành án đối với bản án phúc thẩm số 32/DSPT ngày 20/04/1990 của TAND tỉnh Hậu giang.
Do vậy, ngày 12/12/2002, tôi nộp đơn yêu cầu xem xét lại bản án trên nhưng TAND huyện Phụng Hiệp trả lại đơn với lý do vụ kiện đã giải quyết rồi.
Để khẳng định tính nghiêm minh của luật pháp, một lần nữa, tôi tiếp tục làm đơn này gởi đến các cơ quan thẩm quyền với các lý do :
1) Bản án phúc thẩm số 32/DSPT ngày 20/04/1990 của TAND tỉnh Hậu giang đã không còn hiệu lực thi hành.
2) Kể từ khi tôi làm chủ căn nhà nêu trên (103m2) văn kiện mua bán thiết lập ngày 28 tháng 01 năm 1959 đã trước bạ, đã sang tên đến khi tôi cho ở nhờ, rồi đến khi bản án phúc thẩm số 32/DSPT ngày 20/04/1990 của TAND tỉnh Hậu giang ra đời và cho đến hiện nay, tôi, Huỳnh Tài, luôn thực hiện tốt nghĩa vụ thuế nhà đất đối với nhà nước 103m2. (tôi giữ đầy đủ các lai thuế).
3) Nhà nước Việt Nam là Nhà nước pháp quyền. Dưới chế độ XHCN, mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật. không lý do gì mà TAND tỉnh Hậu giang tước bỏ quyền định đoạt của tôi đối với tài sản mà tôi là chủ sở hữu. Vi phạm nghiêm trọng điều 201 Bộ luật Dân sự nước Cộng hoà XHCN Việt Nam.
4) Trong giai đoạn hiện nay, nhà nước đang có chủ trương cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, quyền sở hữu nhà (giấy đỏ, hồng), các hộ xung quanh không ai dám ký xác nhận đối với hộ bà Ngọc do bởi các hộ này biết rõ căn nhà trên là của tôi. Thế nhưng bà Ngọc vẫn làm được giấy CN QSDĐ ?!
Với những lý do nêu trên, tôi tha thiết bằng tất cả tấm lòng mong đợi sự công minh của luật pháp, chờ đợi sự sáng suốt của những người cầm cân công lý, hãy vì mục tiêu “Dân giàu Nước mạnh - Xã hội Công bằng Dân chủ Văn minh” mà mở rộng lòng nhân ái sẳn có của mình, nhín chút thời gian quí báu, cử người điều tra, xác minh đúng sự thật để có căn cứ pháp luật mà ban hành 01 quyết định xác định căn nhà nêu trên thuộc quyền sở hữu của ai; hoặc xem xét lại bản án phúc thẩm số 32/DSPT ngày 20/04/1990 của TAND tỉnh Hậu giang nhằm đảm bảo sự công bằng, bình đẳng của mọi công dân trước pháp luật.
Trân trọng kính chào !