Quyết định số 02/2004/hđtp-hs ngày 23-02-2004 về vụ án Vũ Văn Dinh phạm tội "cố ý gây thương tích"

Chủ đề   RSS   
  • #264740 28/05/2013

    phamthanhhuu
    Top 25
    Male
    Dân Luật bậc 1


    Tham gia:20/07/2012
    Tổng số bài viết (3536)
    Số điểm: 109378
    Cảm ơn: 401
    Được cảm ơn 4354 lần


    Quyết định số 02/2004/hđtp-hs ngày 23-02-2004 về vụ án Vũ Văn Dinh phạm tội "cố ý gây thương tích"

    Số hiệu

    02/2004/HĐTP-HS

    Tiêu đề

    Quyết định số02/2004/hđtp-hs ngày 23-02-2004 về vụ án Vũ Văn Dinh phạm tội "cố ý gây thương tích"

    Ngày ban hành

    23/02/2004

    Cấp xét xử

    Giám đốc thẩm

    Lĩnh vực

    Hình sự

     

    QUYẾT ĐỊNH SỐ02/2004/HĐTP-HS NGÀY 23-02-2004 VỀ VỤ ÁN VŨ VĂN DINH
    PHẠM TỘI "CỐ Ý GÂY THƯƠNG TÍCH"

              HỘI ĐỒNG THẨM PHÁN TOÀ ÁN NHÂN DÂN TỐI CAO

    .........

    Tại phiên toà ngày 23-02-2004 xét xử giám đốc thẩm vụ án hình sự đối với bị cáo:

    - Vũ Văn Dinh; sinh ngày 25-06-1984; trú tại số 36 tổ 12, phường Trung Sơn, thị xã Tam Điệp, tỉnh Ninh Bình; con ông Vũ Văn Dung và bà Hoàng Thị Thuỷ; chưa có tiền án, tiền sự; bị bắt giam ngày 20-08-2002.

    - Người đại diện hợp pháp của người bị hại là chị Phan Thị Lan, sinh 1971; trú tại tổ 4, phường Trung Sơn, thị xã Tam Điệp, tỉnh Ninh Bình.

    NHẬN THẤY:

    Khoảng 9 giờ ngày 18-08-2002, anh Nguyễn Quốc Sử mang liềm đến làm cỏ vườn ở gần nhà chị Hoàng Thị Thuỷ. Khi đến nơi, anh Sử thấy con dê nhà chị Thuỷ đang buộc ở trong vườn nhà mình nên sang nhà chị Thuỷ gọi. Chị Thuỷ sang vườn nhà anh Sử xin dắt dê về nhưng anh Sử không đồng ý và giơ liềm đe doạ, chị Thuỷ sợ lùi lại nên vấp vào hòn đá ngã và kêu cứu. Thấy mẹ kêu cứu, nên Vũ Văn Dinh cầm côn nhị khúc và Vũ Thị Oanh (đều là con chị Thuỷ) chạy sang vườn nhà anh Sử thấy anh Sử đang túm tóc và dẫm chân vào chân chị Thuỷ, Oanh xông vào túm tóc anh Sử, Dinh đấm đá vào người anh Sử, anh Sử bị đau nên buông tóc chị Thuỷ ra, Oanh thôi không túm tóc anh Sử nữa; anh Sử cầm liềm chém về phía Dinh làm xước da chảy máu khuỷu tay trái, Dinh rút côn nhị khúc từ trong túi quần ra vụt nhiều nhát vào sườn trái, sườn phải, phía trước cổ và lưng anh Sử. Do bị đánh đau, anh Sử khựng lại, chị Thuỷ xông vào giằng chiếc liềm từ tay anh Sử rồi chạy đến cởi dây buộc dê để Oanh đuổi dê về. Dinh thu côn chập lại, tiến đến chọc đầu côn nhiều nhát vào bụng, hông, ngực, bẹn, bắp đùi anh Sử. Chị Thủy vào căn ngăn và kéo Dinh về nhà.

    Anh Sử được đưa đi cấp cứu nhưng do vết thương quá nặng, nên đã chết 1úc 13 giờ 30 phút cùng ngày.

    Bản Giám định pháp y số 135 ngày 18-08-2002 của Tổ chức giám định pháp y tỉnh Ninh Bình kết luận: Anh Sử chết do sốc mất máu cấp tính không hồi phục do rách tĩnh mạch chậu gốc trái.

    Tại Bản án hình sự sơ thẩm số 110/HSST ngày 27-11-2002, Toà án nhân dân tỉnh Ninh Bình đã áp dụng khoản 3 Điều 104; điểm đ, p khoản 1, khoản 2 Điều 46 Bộ luật Hình sự phạt Vũ Văn Dinh 9 năm tù về tội Cố ý gây thương tích.

    Áp dụng Điều 42 Bộ luật Hình sự; Điều 614 Bộ luật Dân sự buộc Vũ Văn Dinh phải bồi thường cho chị Phan Thị Lan (đại diện người bị hại) số tiền 25.000.000đồng (gồm chi phí mai táng, tổn thất tinh thần, cấp dưỡng 2 con và mẹ nạn nhân).

    Ngày 05-12-2002, chị Phan Thị Lan kháng cáo không đồng ý với Bản án sơ thẩm. Tại phiên toà phúc thẩm chị Lan yêu cầu tăng hình phạt và tăng khoản tiền cấp dưỡng cho hai cháu đến 18 tuổi.

    Tại Bản án hình sự phúc thẩm số 971/HSPT ngày 24-07-2003, Toà Phúc thẩm Toà án nhân dân tối cao tại Hà Nội đã áp dụng Điều 220 Bộ 1uật Tố tụng Hình sự giữ nguyên các quyết định của Bản án sơ thẩm.

    Tại Quyết định kháng nghị số41/VKSTC-V3 ngày 17-12-2003, Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tối cao đề nghị Hội đồng Thẩm phán Toà án nhân dân tối cao xét xử theo thủ tục giám đốc thẩm huỷ phần dân sự của Bản án phúc thẩm nêu trên để xét xử lại theo quy định của pháp luật với lý do:

    + Về bồi thường mai táng phí: Quá trình điều tra, phía bị cáo đã thoả thuận và chấp nhận bồi thường theo bảng kê chi phí mai táng do phía bị hại yêu cầu là 12.861.000 đồng. Nhưng Toà án lại bác bỏ những chi phí trên mà chỉ nhận xét chung là: ''Theo phong tục tập quán địa phương'' nên chỉ chấp nhận buộc bồi thường 5 đến 6 triệu đồng là không có cơ sở.

    + Về cấp dưỡng nuôi con, mẹ nạn nhân: Không điều tra làm rõ mức thu nhập bình quân của nạn nhân, không có sự thoả thuận bồi thường một lần hay cấp dưỡng nhiều lần, thời gian phải cấp dưỡng đến khi nào? buộc bồi thường một lần 15 triệu đồng là không có cơ sở.

    XÉT THẤY:

    - Về khoản mai táng phí:

    Chị Phan Thị Lan có bảng kê yêu cầu bị cáo bồi thường khoản tiền chi phí mai táng là 12.861.000đồng, tại biên bản thoả thuận ngày 11-09-2002 chị Hoàng Thị Thuỷ (mẹ bị cáo) đồng ý bồi thường 12.861.000đồng như chị Lan yêu cầu. Còn các khoản khác như cấp dưỡng nuôi con và mẹ anh Sử, chị Lan đề nghị giải quyết theo pháp luật.

    Tại phiên toà sơ thẩm, Hội đồng xét xử không xét hỏi bị cáo về khoản bồi thường mai táng phí mà chỉ nhận định theo phong tục tập quán địa phương buộc bị cáo bồi thường từ 5 đến 6 triệu đồng nhưng không nêu 1ý do không chấp nhận khoản nào trong bảng kê chi phí mai táng do chị Lan xuất trình là không có căn cứ.

    - Về cấp dưỡng nuôi con và mẹ nạn nhân:

    Không làm rõ mức thu nhập bình quân hàng tháng của anh Sử khi còn sống, không nêu rõ mức cấp dưỡng hàng tháng cho từng người là bao nhiêu, cũng như không xem xét khả năng bồi thường của bị cáo đã quyết định buộc bị cáo cấp dưỡng nuôi 2 con và mẹ anh Sử một khoản 15 triệu đồng trong khi hai bên không thoả thuận gì về việc cấp dưỡng một lần.

    Phần quyết định của Bản án sơ thẩm cũng chỉ nêu buộc bị cáo bồi thường cho gia đình bị hại 25 triệu đồng mà không nêu rõ từng khoản bao nhiêu. Toà án cấp phúc thẩm không khắc phục những sai sót của Toà án cấp sơ thẩm, đã giữ nguyên án sơ thẩm về phần bồi thường là không đúng pháp luật.

    Vì các lẽ trên, căn cứ khoản 3 Điều 254, Điều 256 Bộ luật Tố tụng Hình sự,

    QUYẾT ĐỊNH

    1. Huỷ phần dân sự tại Bản án hình sự phúc thẩm số 971/HSPT ngày 24-07-2003 của Toà phúc thẩm Toà án nhân dân tối cao tại Hà Nội và Bản án hình sự sơ thẩm số 110/HSST ngày 27-11-2002 của Toà án nhân dân tỉnh Ninh Bình giao hồ sơ cho Toà án nhân tỉnh Ninh Bình giải quyết lại phần dân sự theo thủ tục chung.

    2. Các quyết định của Bản án hình sự phúc thẩm không bị kháng nghị giám đốc thẩm đã có hiệu lực pháp luật.

    Lý do huỷ phần dân sự của Bản án phúc thẩm và Bản án hình sự sơ thẩm:

    - Toà án đã bác bỏ những thoả thuận và chấp nhận của các bên về chi phí mai táng mà chỉ chấp nhận buộc bồi thường từ 5 đến 6 triệu đồng “theo phong tục tập quán địa phương” là không có cơ sở.

    - Không điều tra rõ mức thu nhập bình quân của nạn nhân, không có sự thoả thuận bồi thường mà buộc bồi thường một lần 15 triệu đồng là không có cơ sở.

     

    Cập nhật bởi phamthanhhuu ngày 28/05/2013 02:49:01 CH
     
    2880 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

Thảo luận