Câu chuyện kinh doanh

Chủ đề   RSS   
  • #205973 08/08/2012

    Khongtheyeuemhon
    Top 75
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:19/05/2010
    Tổng số bài viết (772)
    Số điểm: 9636
    Cảm ơn: 691
    Được cảm ơn 815 lần
    Moderator

    Câu chuyện kinh doanh

    Câu chuyện kinh điển về marketing: Bán lược cho sư

    Trong sách dạy về phương pháp đánh giá thị trường thường đưa ra một câu chuyện kinh điển bán giầy ở châu Phi. Số là hai hãng sản xuất giầy nọ cử nhân viên tới châu Phi tìm hiểu phát triển thị trường tại đây. Một nhân viên khi xem xét tình hình đã điện về công ty mình "Không hy vọng phát triển ở đây, vì người dân xứ này chỉ đi chân đất". Còn nhân viên kia lại điện về hãng của mình rằng "Hãy đến đây thật nhanh, vì đây là nơi lý tưởng để bán giầy. Người dân ở đây chưa ai có giầy để đi cả". Kết quả công ty thứ hai sắp đặt kế hoạch phát triển thị trường ở châu lục này và đã thành công.

    Câu chuyện trên cho thấy, cùng một sự việc nhưng có hai cách nhìn nhận đánh giá khác nhau. Người dân đi đất chỉ là một thói quen trong điều kiện kinh tế còn lạc hậu. Nếu coi đó là sự bất biến thì sẽ có cách nhìn tiêu cực như người thứ nhất. Ngược lại, nhận thấy thói quen đó có thể cải biến cùng điều kiện kinh tế được cải thiện, sẽ có cách nhìn tích cực như người thứ hai. Như vậy, vấn đề của nhân viên tiếp thị, khai thác thị trường chính là phát hiện nhu cầu tiêu dùng tiềm năng để có kế hoạch đáp ứng.

    Nhưng nếu như vậy cũng chưa đủ. Người bán hàng phải là người tạo ra nhu cầu, kích thích cho nó xuất hiện để bán hàng.

    Một công ty nọ muốn tuyển người bán hàng giỏi đã trao cho mỗi người trong hàng trăm ứng viên, 100 chiếc lược và đề nghị họ đến các chùa để bán. Cái oái oăm là ở chùa sư đã xuống tóc, làm gì có nhu cầu sử dụng lược. Mà không có nhu cầu thì sao bán được hàng. Hàng trăm người đã ra đi nhưng hầu hết bó tay. Tuy thế có ba người bán được hàng.

    Người thứ nhất mang lược đến chùa vừa chào hàng đã bị các vị sư mắng và cho rằng anh này giễu cợt họ không có tóc, nên đuổi đi. Nhưng anh này vẫn cắn răng chịu đứng cầu xin họ mua lược. Cuối cùng, một vị sư thương tình mua giùm một chiếc lược.

    Người thứ hai, sau khi đi vòng quanh một ngôi chùa trên núi, tóc bị gió thổi tung xác xơ, anh ta xin gặp sư trụ trì. Ðược gặp, anh ta chắp tay niệm "nam mô" và thưa rằng: "trên núi cao gió thổi mạnh, các thiện nam tín nữ đến đây dâng hương mà tóc tai rối bù, e không thành kính trước cửa Phật. Xin nhà chùa chuẩn bị một vài chiếc lược để trước lúc dâng hương các phật tử chải tóc cho gọn gàng, không bù rối". Nghe anh ta nói có lý, sư trụ trì đồng ý mua lược. Nhà chùa có 10 lư hương nên mua 10 chiếc lược cho anh ta.

    Còn người thứ ba, anh ta đến thẳng ngôi chùa lớn nhất vùng quanh năm hương khói nghi ngút. Anh xin gặp thượng toạ trụ trì mà thưa rằng: "Bạch thầy, chùa ta lớn nhất vùng, ngày nào cũng có hàng trăm tín đồ đến thắp hương. Phàm là người dâng hương, ai cũng có tấm lòng thành cúng quả. Chùa lớn như chùa ta, thiết tưởng cũng nên có chút tặng phẩm khuyến khích người làm việc thiện. Con có mang theo ít lược của công ty. Thầy có thư pháp hơn người, xin viết lên lược ba chữ "Lược tích thiện" làm tặng phẩm. Món quà này thật nhiều ý nghĩa". Nhà chùa nghe ra, cũng hứng thú và mua liền 100 chiếc lược làm quà.

    Như vậy, trong ba người bán lược cho sư, công ty đánh giá họ thế nào?

    Người thứ nhất thuộc mẫu bán hàng cổ điển, cần cù nhẫn nại và kiên trì. Người thứ hai có năng lực quan sát, suy đoán sự việc, dám nghĩ dám làm. Còn người thứ ba, anh ta nghiên cứu phân tích kỹ nhu cầu và tâm lý của đám đông, có ý tưởng tốt, lại có giải pháp cụ thể nên đã mở ra một thị trường tốt cho sản phẩm. Ðây xứng đáng là người bán hàng giỏi của công ty. Anh ta đã được tuyển mộ làm phụ trách bán hàng.

    Nhờ có Lược tích thiện làm quà tặng mà một đồn mười, mười đồn trăm, dân chúng đổ về đây dâng hương rất đông, danh tiếng chùa càng lừng lẫy và phương trượng chùa đã ký hợp động mua hàng nghìn chiếc lược của công ty. Rõ ràng, ở một nơi tưởng như không có nhu cầu, nếu chịu khó quan sát, phân tích các mối quan hệ, sẽ có thể phát hiện nhu cầu hoặc tìm cách kích cầu để bán hàng.

     

    Có những lúc anh mơ được gặp lại em lúc ban đầu...

     
    74246 | Báo quản trị |  

Like DanLuat để cập nhật các Thông tin Pháp Luật mới và nóng nhất mỗi ngày.

2 Trang <12
Thảo luận
  • #392600   17/07/2015

    Khongtheyeuemhon
    Khongtheyeuemhon
    Top 75
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:19/05/2010
    Tổng số bài viết (772)
    Số điểm: 9636
    Cảm ơn: 691
    Được cảm ơn 815 lần
    Moderator

    NHỮNG BÀI HỌC KINH DOANH KHÔNG ĐƯỢC DẠY Ở TRƯỜNG

    (Sưu tầm và có chỉnh sửa)

     

    Bài học số 01

    Hai con bồ câu trống và mái tha hạt thóc về đầy tổ, cả hai rất ư hạnh phúc. Gặp mùa khô hanh, hạt thóc ngót lại. Con trống thấy tổ vơi đi liền trách con mái ăn vụng. Con mái cãi lại liền bị con trống mổ chết. Mấy hôm sau mưa xuống, hạt thóc thấm nước và nở to ra. Bồ câu trống đau khổ mà ngẩn ngơ mà đau xót ngậm ngùi vì mình hại chết vợ mình.

    Bài học rút ra: “thịt” nhân viên một cách hồ đồ sẽ làm bạn hối tiếc.

     

    Bài học số 02

    Một ông vua nọ do chán chuyện triều đình nên mua một con khỉ đem về. Con khỉ làm trò rất hay nên được vua sủng ái, đi đâu cũng mang theo, cho mặc quần áo, giao cả kiếm cho giữ. Một hôm, vua ra vườn thượng uyển ngủ. Có con ong bay đến đậu lên đầu vua. Khỉ muốn đuổi ong, lấy kiếm nhắm vào ong mà chém. Đức vua băng hà.

    Bài học rút ra: trao quyền cho những kẻ không có năng lực thì sớm hay muộn cũng sẽ phải lãnh hậu quả.

     

    Bài học số 03

    Quạ thấy chó ngậm khúc xương quá ngon, bèn đánh liều lao xuống mổ vào đầu chó. Bị bất ngờ, chó bỏ chạy để lại khúc xương. Quạ ngoạm lấy khúc xương nhưng nặng quá không tha nổi. Chó, sau khi hoàn hồn, thấy kẻ tấn công chỉ là con quạ nên quay lại táp một cú, quạ chết tươi.

    Bài học rút ra: đừng ghen ăn tức ở quá với những miếng mồi ngon của kẻ khác. Từ ghen tức rồi đến mong muốn và nhảy vào chiếm đoạt nhưng có khi lại lãnh hậu quả cho chính mình.

     

    Bài học số 04

    Ba con thú dữ là sói, gấu và cáo thay nhau ức hiếp đàn dê. Dê đầu đàn bèn nói với cả bầy: “Ta nên mời một trong ba gã sói, gấu hay cáo làm thủ lĩnh của chúng ta”. Cả đàn dê bất bình, nhưng ba “hung thần” nghe tin này rất mừng. Thế là chúng quay sang tranh giành nhau quyền lãnh đạo, cuối cùng cáo dùng bẫy hại chết được sói và gấu. Nhưng rồi một mình nó không còn ức hiếp đàn dê được nữa.

    Bài học rút ra: hãy thận trọng khi nghe tin bạn sắp được làm sếp. Không phải làm sếp là sung sướng đâu. Có thể đó cũng là cái bẫy để hãm hại chính bạn.

     

    Bài học số 05

    Một con gà tây trò chuyện với một con bò:

    “Giá mà tôi có thể bay lên ngọn cây kia thì thích quá, nhưng tôi không đủ sức”, gà tây thở dài.

    “Được rồi, tại sao bạn không nếm tý "chất thải" của tôi nhỉ? Nó có nhiều chất bổ lắm đấy”, bò trả lời . Gà tây mổ ăn chất thải của con bò và nó thấy quả là nó đã đủ sức bay lên cái cành thấp nhất. Ngày hôm sau, ăn thêm chút nữa, nó bay lên được cành thứ hai. Cuối cùng, sau đêm thứ tư, gà tây khoái chí khi lên tới được ngọn cây nhưng ngay lập tức bị một nông dân phát hiện, anh này bắn nó rơi xuống đất.

    Bài học xương máu: sự ngu ngốc có thể đưa bạn lên đỉnh cao nhưng đừng tưởng bở, sớm hay muộn bạn cũng bị hạ gục thôi. 

     

    Bài học số 06

    Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo. Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob. Chị vợ chưa kịp nói gì thì Bob bảo: tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra . Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob. Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà.

    - Vào đến phòng tắm, chồng hỏi: Ai đấy em?

    - Vợ: ông Bob hàng xóm.

    - Chồng: Tốt. thế hắn có nói gì đến số tiền 800 đô hắn nợ anh không?

    Bài học xương máu: nếu anh trao đổi thông tin với nhân viên  của mình kịp thời thì anh đã có thể ngăn được sự “phơi bày" nó với người ngoài.

     

     

    Bài học số 07

    Chàng yêu nàng từ thuở nàng mười lăm mười sáu tuổi. Cả hai lén lút đi lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận. Nếu quan hệ ấy kéo dài một năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra tòa thụ án. Nếu mối tình ấy kéo dài ba năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái. Nếu mối tình kéo dài sáu bảy năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó khăn để yêu nhau.

    Bài học rút ra: bạn làm điều gì không quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó trong bao lâu. 

     

    Bài học số 08

    Một nàng cave, nếu ngủ với thợ thuyền hoặc lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là đối tượng xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với một ngôi sao sân cỏ hoặc màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề nghiệp” và trưng ảnh hở da thịt giữa công chúng, không ai có ý định bắt nàng.

    Bài học rút ra: bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó với ai.

     

    Bài học số 09

    Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc gì. Những nàng thông minh là người không lấy tay che thân thể, mà lấy tay che… mặt.

    Bài học rút ra: Hãy quan tâm tới mấu chốt của mọi vấn đề. 

     

    Bài học số 10

    Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai đứng cạnh tôi ở trên xe bus đông đúc đã móc lấy mất tiền của tôi!”. Cảnh sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như thế, mà cô không phát hiện ra?”

    Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ muốn moi tiền?”

    Bài học rút ra: Một nhà quản trị kinh doanh tài ba là người moi được tiền của khách hàng trong lúc đang khiến khách hàng sung sướng ngất ngây.

     

    Bài học số 11

    Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilet, công ty dán lên tường, phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”. Ngay từ ngày hôm sau, toilet nam sạch bóng và không còn quý ông nào lơ đãng nữa.

    Bài học rút ra: Hãy chứng minh cho khách hàng thấy vấn đề một cách cụ thể, ấn tượng nhất khiến họ không bao giờ quên.

     

    Bài học số 12

    Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nói, cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái các bác!

    Bài học rút ra: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong.

     

    Bài học số 13

    Một ông thầy giáo mới dạy nhận ra rằng trong lớp có một cậu bé luôn luôn bị chửi là ngu. Trong giờ ra chơi ông hỏi nhóm bạn lý do:

    " -Thì nó là rằng ngu thật mà thầy. Nếu mà đưa cho nó đồng xu to 5 rúp và đồng xu nhỏ 10 rúp, thì nó sẽ chọn đồng 5 rúp, vì nó nghĩ đồng 5 rúp có kích thước to hơn thì là tốt hơn. Đây, thầy nhìn nhé!"
    Một bạn trong nhóm giơ 2 đồng xu và cho cậu kia chọn. Và cậu vẫn chọn đồng 5 rúp như trước. Thầy giáo ngạc nhiên hỏi:
    – Sao em lại chọn 5 rúp mà không chọn 10 rúp?
    – Thầy nhìn này, đồng 5 rúp to hơn mà!
    Tan trường, thầy đến chỗ cậu bé.
    – Chẳng nhẽ em không thể hiểu được đồng 5 rúp chỉ to hơn về mặt kích thước, nhưng đồng 10 rúp thì em có thể mua được nhiều thứ hơn?
    – Em hiểu chứ thầy.
    – Thế tại sao em lại chọn đồng 5 rúp?
    – Bởi vì… nếu em chọn đồng 10 rúp thì bọn bạn sẽ không đưa em tiền nữa...

    Bài học rút ra: Đôi khi gặp những đối tác mà chúng ta tưởng rằng họ ngu ngốc và sẽ vớ bở nhưng coi chừng chính chúng ta mới thực sự là kẻ ngu ngốc. 

    Có những lúc anh mơ được gặp lại em lúc ban đầu...

     
    Báo quản trị |  
    3 thành viên cảm ơn Khongtheyeuemhon vì bài viết hữu ích
    lanruby (17/07/2015) ntdieu (18/07/2015) ta.luatsaoviet (29/02/2016)
  • #392735   18/07/2015

    hungmaiusa
    hungmaiusa
    Top 10
    Cao Đẳng

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:22/06/2013
    Tổng số bài viết (4130)
    Số điểm: 30170
    Cảm ơn: 963
    Được cảm ơn 1984 lần


    [quote=Khongtheyeuemhon]

    NHỮNG BÀI HỌC KINH DOANH KHÔNG ĐƯỢC DẠY Ở TRƯỜNG

    (Sưu tầm và có chỉnh sửa nhiều lần)

     

    Bài học số 01

    Hai con bồ câu trống và mái tha hạt thóc về đầy tổ, cả hai rất ư hạnh phúc. Gặp mùa khô hanh, hạt thóc ngót lại. Con trống thấy tổ vơi đi liền trách con mái ăn vụng. Con mái cãi lại liền bị con trống mổ chết. Mấy hôm sau mưa xuống, hạt thóc thấm nước và nở to ra. Bồ câu trống đau khổ mà ngẩn ngơ mà đau xót ngậm ngùi vì mình hại chết vợ mình quá trể.

    Bài học rút ra: “thịt” nhân viên một cách thiếu dứt khoát sẽ làm bạn thiệt hại nhiều về vật chất.

     

    Bài học số 02

    Một ông vua nọ do chán chuyện triều đình nên mua một con khỉ đem về. Con khỉ làm trò rất hay nên được vua sủng ái, đi đâu cũng mang theo, cho mặc quần áo, giao cả kiếm cho giữ. Một hôm, vua ra vườn thượng uyển ngủ. Có con ong bay đến đậu lên đầu vua. Khỉ muốn đuổi ong, lấy kiếm nhắm vào ong mà chém. Đức vua băng hà.

    Bài học rút ra: trao quyền cho những kẻ có năng lực hay không thì không quan trọng, quan trọng là phải giữ khoãng cách tối thiểu để tránh nguy hiểm.

     

    Bài học số 03

    Quạ thấy chó ngậm khúc xương quá ngon, bèn đánh liều lao xuống mổ vào đầu chó. Bị bất ngờ, chó bỏ chạy để lại khúc xương. Quạ ngoạm lấy khúc xương nhưng nặng quá không tha nổi. Chó, sau khi hoàn hồn, thấy kẻ tấn công chỉ là con quạ nên quay lại táp một cú, quạ thoát được và mang khúc xương đi.

    Bài học rút ra: Có chí làm quan, có gan làm giàu.

     

    Bài học số 04

    Ba con thú dữ là sói, gấu và cáo thay nhau ức hiếp đàn dê. Dê đầu đàn bèn nói với cả bầy: “Ta nên mời một trong ba gã sói, gấu hay cáo làm thủ lĩnh của chúng ta”. Cả đàn dê bất bình, nhưng ba “hung thần” nghe tin này rất mừng. Thế là chúng quay sang tranh giành nhau quyền lãnh đạo, cuối cùng cáo dùng bẫy hại chết được sói và gấu. Nhưng rồi một mình nó không còn ức hiếp đàn dê được nữa.

    Bài học rút ra: Chỉ có bạn bè trong gian khổ, khó tìm được bạn bè khi đã thành công vì lúc đó chỉ có lợi ích thôi.

     

    Bài học số 05

    Một con gà tây trò chuyện với một con bò:

    “Giá mà tôi có thể bay lên ngọn cây kia thì thích quá, nhưng tôi không đủ sức”, gà tây thở dài.

    “Được rồi, tại sao bạn không nếm tý "chất thải" của tôi nhỉ? Nó có nhiều chất bổ lắm đấy”, bò trả lời . Gà tây mổ ăn chất thải của con bò và nó thấy quả là nó đã đủ sức bay lên cái cành thấp nhất. Ngày hôm sau, ăn thêm chút nữa, nó bay lên được cành thứ hai. Cuối cùng, sau đêm thứ tư, gà tây khoái chí khi lên tới được ngọn cây nhưng ngay lập tức bị một nông dân phát hiện, anh này bắn nó rơi xuống đất.

    Bài học xương máu: Chúng ta ở vị trí nào không quan trọng, quan trọng là vị trí đó ít nguy hiểm, nhiều lợi lộc là tốt. 

     

    Bài học số 06

    Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo. Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob. Chị vợ chưa kịp nói gì thì Bob bảo: tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra . Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob. Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà.

    - Vào đến phòng tắm, chồng hỏi: Ai đấy em?

    - Vợ: ông Bob hàng xóm.

    - Chồng: Tốt. thế hắn có nói gì đến số tiền 800 đô hắn nợ anh không?

    Bài học xương máu: Khi giao dịch thì cần phải hiểu rõ quyền và nghĩ vụ của các bên; không có lợi ích tự nhiên mà có.

     

     

    Bài học số 07

    Chàng yêu nàng từ thuở nàng mười lăm mười sáu tuổi. Cả hai lén lút đi lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận. Nếu quan hệ ấy kéo dài một năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra tòa thụ án. Nếu mối tình ấy kéo dài ba năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái. Nếu mối tình kéo dài sáu bảy năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó khăn để yêu nhau.

    Bài học rút ra: Tuổi trẻ ai chẵng có lúc lầm lỗi? Quan trọng là dấu được càng lâu càng tốt.

     

    Bài học số 08

    Một nàng cave, nếu ngủ với thợ thuyền hoặc lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là đối tượng xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với một ngôi sao sân cỏ hoặc màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề nghiệp” và trưng ảnh hở da thịt giữa công chúng, không ai có ý định bắt nàng.

    Bài học rút ra: Không phải cứ phạm tội thì phải dấu; đôi khi "tự thú" lại có lợi hơn.

     

    Bài học số 09

    Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc gì. Những nàng thông minh là người không lấy tay che thân thể, mà lấy tay che… mặt.

    Bài học rút ra: Không có nhiều cơ hội để khoe thân thể mà không bị phê phán. 

     

    Bài học số 10

    Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai đứng cạnh tôi ở trên xe bus đông đúc đã móc lấy mất tiền của tôi!”. Cảnh sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như thế, mà cô không phát hiện ra?”

    Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ muốn moi tiền?”

    Bài học rút ra: Một nhà quản trị kinh doanh tài ba là biết dấu mục đích thực sự của mình trong một thương vụ.

     

    Bài học số 11

    Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilet, công ty dán lên tường, phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”. Ngay từ ngày hôm sau, toilet nam sạch bóng và không còn quý ông nào lơ đãng nữa.

    Bài học rút ra: Hãy khiêu gợi niềm tự hào của nhân viên để họ luôn cố gắng làm tốt nhất.

     

    Bài học số 12

    Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nói, cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái các bác!

    Bài học rút ra: Một giọt máu đào hơn ao nước lã.

     

    Bài học số 13

    Một ông thầy giáo mới dạy nhận ra rằng trong lớp có một cậu bé luôn luôn bị chửi là ngu. Trong giờ ra chơi ông hỏi nhóm bạn lý do:

    " -Thì nó là rằng ngu thật mà thầy. Nếu mà đưa cho nó đồng xu to 5 rúp và đồng xu nhỏ 10 rúp, thì nó sẽ chọn đồng 5 rúp, vì nó nghĩ đồng 5 rúp có kích thước to hơn thì là tốt hơn. Đây, thầy nhìn nhé!"
    Một bạn trong nhóm giơ 2 đồng xu và cho cậu kia chọn. Và cậu vẫn chọn đồng 5 rúp như trước. Thầy giáo ngạc nhiên hỏi:
    – Sao em lại chọn 5 rúp mà không chọn 10 rúp?
    – Thầy nhìn này, đồng 5 rúp to hơn mà!
    Tan trường, thầy đến chỗ cậu bé.
    – Chẳng nhẽ em không thể hiểu được đồng 5 rúp chỉ to hơn về mặt kích thước, nhưng đồng 10 rúp thì em có thể mua được nhiều thứ hơn?
    – Em hiểu chứ thầy.
    – Thế tại sao em lại chọn đồng 5 rúp?
    – Bởi vì… nếu em chọn đồng 10 rúp thì bọn bạn sẽ không đưa em tiền nữa...

    Bài học rút ra: tích thiểu thành đại.  

     

     
    Báo quản trị |  
    2 thành viên cảm ơn hungmaiusa vì bài viết hữu ích
    Khongtheyeuemhon (19/07/2015) ntdieu (18/07/2015)
  • #392607   17/07/2015

    lanruby
    lanruby

    Female
    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:15/04/2015
    Tổng số bài viết (28)
    Số điểm: 185
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 3 lần


    Các câu chuyện đều hay và ý nghĩa. Đọc và suy nghẫm, nếu biết áp dụng trong cuộc sống sẽ rất thành công.

     
    Báo quản trị |  
  • #406079   11/11/2015

    Khongtheyeuemhon
    Khongtheyeuemhon
    Top 75
    Male
    Lớp 7

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:19/05/2010
    Tổng số bài viết (772)
    Số điểm: 9636
    Cảm ơn: 691
    Được cảm ơn 815 lần
    Moderator

    Tăng lương cũng gây bão

    Vào tháng 4 năm nay, Dan Price, chủ một doanh nghiệp hoạt động về xử lý thẻ tín dụng tại Seattle - Gravity Payments, có một quyết định chấn động giới doanh nghiệp: tăng mức lương tối thiểu của 120 nhân viên tại doanh nghiệp mình lên mức 70.000 đô la/năm. Để thực hiện điều này mà không phải tăng giá dịch vụ, anh đã giảm thu nhập hàng năm của mình từ 1,1 triệu đô la xuống mức 70.000 đô la, thế chấp hai căn nhà và dùng từ 70-80% mức lợi nhuận ước tính của công ty trong năm nay (khoảng 2,2 triệu đô la) cho ngân sách tăng thêm này. Khoảng 30 nhân viên gần như được tăng lương gấp đôi. Trước đó, mức lương trung bình ở Gravity là 48.000 đô la/năm.

    Nguồn gốc ý tưởng này được kể bằng vài giai thoại. Có báo nói đó là do anh nghe một người bạn than phiền về những lo âu của cô khi chi phí cuộc sống tăng lên nhưng lương thì vẫn chỉ ở mức 40.000 đô la, để rồi Price nhận ra nhiều nhân viên của anh chỉ có mức lương này, thậm chí thấp hơn. Có báo nói đó là từ cuộc trao đổi của anh với một nhân viên của Gravity, bất mãn vì mức lương thấp và không đủ để trang trải cuộc sống (theo PayScale, giá nhà ở tại Seattle cao hơn mức trung bình 51%).

    Tờ The New York Times lại cho rằng đó là do anh đọc một nghiên cứu của các nhà tâm lý học đoạt giải Nobel Angus Deaton và Daniel Kahneman, về việc chất lượng tinh thần và niềm hạnh phúc của mỗi cá nhân có thể tăng lên cùng với việc tăng thu nhập, nhưng chỉ tới một điểm mốc thì dừng, đó là mức thu nhập 75.000 đô la một năm. Nhiều tờ khác lại giải thích đó là từ nguồn gốc ngoan đạo, ưa làm việc thiện từ nhỏ của anh...

    Dù là với lý do gì, quyết định của Price lúc đó cũng gây lên một cơn bão truyền thông. Những phản ứng ban đầu là hết sức tích cực. 500 triệu phản hồi và video phỏng vấn Price trên NBC được chia sẻ nhiều nhất trong lịch sử kênh này. Dan Price xuất hiện trên hầu hết các báo lớn, các cuộc phỏng vấn của các kênh truyền hình, được vào gặp tổng thống... Anh được cho là người đi trước về mặt tư duy, học sinh viết thư cảm ơn Price, các giáo sư đại học xem đây là một điển cứu. Gravity ngập trong hàng ngàn đơn xin việc gửi tới, và một số lượng cũng lớn không kém... thư tình của các bà các cô độc thân gửi tới muốn hẹn hò với Price!

    Nhân viên của anh đương nhiên cực kỳ hạnh phúc. Nhiều người nói giờ đây họ đã có thể lo được những điều nhỏ nhặt nhưng lâu nay không thể làm được do giới hạn thu nhập, như mời được cô giáo dạy đàn cho con mình, đã có thể nghĩ đến “giấc mơ Mỹ” là tích lũy mua nhà và một chiếc xe hơi đẹp...

    Khách hàng mới của Gravity cũng tăng lên từ 30 doanh nghiệp mỗi tháng lên con số 2.000 chỉ trong hai tuần, nghĩa là thay đổi này mang lại kết quả khá tốt đẹp. Tỷ lệ giữ khách hàng của Gravity trong ba năm qua là 91%, một con số khá cao so với mức trung bình 68%. Thực tế, tỷ lệ giữ khách của Gravity còn tăng lên đến 95% trong quí 2. Công ty phải tuyển thêm khoảng 10 người trong khi mọi chi phí ngoài lao động khác vẫn không thay đổi. Nghĩa là về mặt logic (chưa cần nói đến cảm xúc) thì mức lợi nhuận biên chắc chắn sẽ tăng lên.

    Khắp các diễn đàn cho đến các quán bar, nhà hàng, câu chuyện của Gravity được đem ra tranh luận sôi nổi. Thế thì nhân viên phải được trả lương bao nhiêu? Tại sao các chủ doanh nghiệp thì ngập trong lương và thưởng còn công nhân, nhân viên thì không được tăng thêm đồng nào kể từ năm 2000? Hễ có khủng hoảng kinh tế lương bổng nhân viên còn bị siết chặt thêm. Với Mỹ, nền kinh tế hai phần ba dựa vào tiêu dùng, tăng trưởng dựa vào chuỗi thu nhập, thu nhập công nhân giảm đồng nghĩa với tiêu dùng giảm, chẳng trách mà kinh tế cứ lình xình mãi!

    Soi mói, tranh cãi và nghi ngờ

    Chuyện ở Gravity - dù chỉ là một doanh nghiệp nhỏ - đã gây chấn động lớn bởi quyết định này đã đụng chạm đến một vấn đề kinh tế lớn được nói đến nhiều thời gian gần đây: khoảng cách ngày càng lớn giữa giới CEO và quản lý đối với nhân viên của họ, mà nước Mỹ là nơi có cách biệt lớn nhất.

    Cách biệt trung bình giữa CEO và nhân viên tại Mỹ là 300 lần vào năm 2013, so với khoảng 20 lần vào năm 1965, và với các công ty lớn như Qualcomm, Microsoft, Oracle, Starbucks... là hơn 1.000 lần (CEO của Disney còn nhận lương 43,7 triệu đô la năm 2014, so với mức trung vị nhân viên của Disney là 19.500, thì gấp hơn 2.200 lần!). Quốc hội và Ủy ban Chứng khoán đã từng đưa ra vấn đề khống chế tỷ lệ cách biệt thu nhập này, nhưng đã gặp phải phản ứng dữ dội của giới doanh nghiệp.

    Vì thế, dễ hiểu sau đó Gravity phải chịu áp lực lớn dưới con mắt nghi ngờ soi mói của truyền thông và cộng đồng doanh nghiệp. Quả nhiên, ba tháng sau đó một cơn bão truyền thông mới khai thác “thất bại” của Gravity từ chính sách này, như sự nổi tiếng quá mức đem lại những “phiền hà, xao nhãng và mệt mỏi” cho nhân viên của Gravity như thế nào; như việc hai nhân viên “giá trị nhất” của công ty đã nghỉ việc, với lý do việc tăng lương gấp đôi cho những nhân viên không đủ thâm niên, kinh nghiệm trong khi những người phục vụ lâu năm nhất không được tưởng thưởng một mức độ tương ứng khiến họ bất bình ra sao; và việc công ty đã mất một số khách hàng, do muốn tránh rắc rối bởi họ xem sự việc này như là vấn đề chính trị về lương tối thiểu, và rằng quyết định của Price gây khó khăn cho các doanh nghiệp, biến họ trở nên “ích kỷ, tham lam” trong mắt nhân viên khi bị trở thành đối tượng để so sánh về chính sách lương bổng...

    Báo chí cũng nhắc chuyện Price đang gặp rắc rối với vụ kiện của người anh trai - đồng sáng lập Gravity về việc tranh chấp giữa hai anh em về giá chuyển nhượng cổ phần.Vụ việc này cũng đang đe dọa công ty về mặt tài chính do chi phí pháp lý sẽ rất lớn trong lúc Price vừa dùng phần lớn lợi nhuận của năm ngoái cho vụ tăng lương.

    Không là chuyện riêng của doanh nghiệp

    Sau một loạt những thông tin từ truyền thông về “phản tác dụng” của chính sách tăng lương của Gravity và bình luận bất lợi cho công ty này từ vài tháng nay, cũng có một làn sóng khác bảo vệ Price. Trong những bài phỏng vấn gần đây, Dan Price tỏ ra khá bức xúc với những suy luận của báo chí. Price cho rằng anh chỉ đơn giản muốn những nhân viên giỏi giang, làm việc chăm chỉ của mình có một công việc tốt, vui vẻ hạnh phúc, xứng đáng với một đời sống của người trung lưu. Anh không có ý định đấu tranh cho “bất bình đẳng thu nhập” như cách báo chí mô tả, và rằng chưa bao giờ muốn gây rắc rối cho khách hàng của mình.

    Price khẳng định đúng là cá nhân anh phải dốc hết tài sản của mình để đầu tư cho thay đổi này, nhưng với anh đây là vấn đề đạo đức, điều đúng đắn cần phải làm mang lại lợi ích cho nhiều người, chứ không phải là một chiến lược kinh doanh. Và rằng đó là điều mà trước đây anh từng muốn làm: mọi người chỉ có một cuộc đời, và anh muốn những ai hợp tác với Gravity đều có thể sống cuộc sống với những giá trị đầy đủ nhất có thể được. Anh tin rằng nếu người ta vẫn sống chật vật với những hóa đơn, điều đó sẽ cản trở họ phát triển khả năng làm việc, nên nếu dỡ bỏ những mối lo âu đó, họ sẽ cất cánh.

    Price nhấn mạnh rõ ràng sáu tháng sau ngày quyết định tăng lương đó, doanh thu Gravity đã tăng gấp đôi, lợi nhuận cũng gấp đôi. Chỉ hai nhân viên bỏ việc, cũng không phải là chuyện gì quá lớn. Công ty có mất vài khách hàng thật, nhưng việc truyền thông làm ra vẻ như khách hàng sẽ lần lượt bỏ chạy hết là không đúng.

    Và vì vậy, thông điệp của Price với truyền thông là để anh được yên, anh có quyền làm điều anh muốn, có quyền tạo sự đổi mới trong phạm vi doanh nghiệp của mình, theo niềm tin và suy nghĩ của mình, những nghiên cứu, tranh luận đúng sai hay lý thuyết xung quanh chuyện này có thể “vứt ra ngoài cửa sổ được rồi”.

    Liệu Price có được yên thân như anh muốn không? Có lẽ là không. Truyền thông, giới chính trị và doanh nghiệp, dù muốn hay không, cũng vẫn tiếp tục quan sát diễn biến ở công ty này. Bởi đó không phải là chuyện của riêng Dan Price và doanh nghiệp của anh nữa.

    Theo TBKTSG

    Có những lúc anh mơ được gặp lại em lúc ban đầu...

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn Khongtheyeuemhon vì bài viết hữu ích
    ntdieu (11/11/2015)
  • #416626   24/02/2016

    nhapsua
    nhapsua

    Sơ sinh

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:24/02/2016
    Tổng số bài viết (11)
    Số điểm: 50
    Cảm ơn: 17
    Được cảm ơn 2 lần


    bài này rất hay. Nghe nói có biến thể rùa và thỏ rồi mà giờ mới đc đọc. :D Thanks 

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn nhapsua vì bài viết hữu ích
    Khongtheyeuemhon (28/11/2018)
  • #417116   29/02/2016

    remcuaminhdang
    remcuaminhdang

    Sơ sinh

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:18/02/2016
    Tổng số bài viết (4)
    Số điểm: 45
    Cảm ơn: 2
    Được cảm ơn 2 lần


     

    Khongtheyeuemhon viết:

     

    Câu chuyện kinh điển về marketing: Bán lược cho sư

    Trong sách dạy về phương pháp đánh giá thị trường thường đưa ra một câu chuyện kinh điển bán giầy ở châu Phi. Số là hai hãng sản xuất giầy nọ cử nhân viên tới châu Phi tìm hiểu phát triển thị trường tại đây. Một nhân viên khi xem xét tình hình đã điện về công ty mình "Không hy vọng phát triển ở đây, vì người dân xứ này chỉ đi chân đất". Còn nhân viên kia lại điện về hãng của mình rằng "Hãy đến đây thật nhanh, vì đây là nơi lý tưởng để bán giầy. Người dân ở đây chưa ai có giầy để đi cả". Kết quả công ty thứ hai sắp đặt kế hoạch phát triển thị trường ở châu lục này và đã thành công.

    Câu chuyện trên cho thấy, cùng một sự việc nhưng có hai cách nhìn nhận đánh giá khác nhau. Người dân đi đất chỉ là một thói quen trong điều kiện kinh tế còn lạc hậu. Nếu coi đó là sự bất biến thì sẽ có cách nhìn tiêu cực như người thứ nhất. Ngược lại, nhận thấy thói quen đó có thể cải biến cùng điều kiện kinh tế được cải thiện, sẽ có cách nhìn tích cực như người thứ hai. Như vậy, vấn đề của nhân viên tiếp thị, khai thác thị trường chính là phát hiện nhu cầu tiêu dùng tiềm năng để có kế hoạch đáp ứng.

    Nhưng nếu như vậy cũng chưa đủ. Người bán hàng phải là người tạo ra nhu cầu, kích thích cho nó xuất hiện để bán hàng.

    Một công ty nọ muốn tuyển người bán hàng giỏi đã trao cho mỗi người trong hàng trăm ứng viên, 100 chiếc lược và đề nghị họ đến các chùa để bán. Cái oái oăm là ở chùa sư đã xuống tóc, làm gì có nhu cầu sử dụng lược. Mà không có nhu cầu thì sao bán được hàng. Hàng trăm người đã ra đi nhưng hầu hết bó tay. Tuy thế có ba người bán được hàng.

    Người thứ nhất mang lược đến chùa vừa chào hàng đã bị các vị sư mắng và cho rằng anh này giễu cợt họ không có tóc, nên đuổi đi. Nhưng anh này vẫn cắn răng chịu đứng cầu xin họ mua lược. Cuối cùng, một vị sư thương tình mua giùm một chiếc lược.

    Người thứ hai, sau khi đi vòng quanh một ngôi chùa trên núi, tóc bị gió thổi tung xác xơ, anh ta xin gặp sư trụ trì. Ðược gặp, anh ta chắp tay niệm "nam mô" và thưa rằng: "trên núi cao gió thổi mạnh, các thiện nam tín nữ đến đây dâng hương mà tóc tai rối bù, e không thành kính trước cửa Phật. Xin nhà chùa chuẩn bị một vài chiếc lược để trước lúc dâng hương các phật tử chải tóc cho gọn gàng, không bù rối". Nghe anh ta nói có lý, sư trụ trì đồng ý mua lược. Nhà chùa có 10 lư hương nên mua 10 chiếc lược cho anh ta.

    Còn người thứ ba, anh ta đến thẳng ngôi chùa lớn nhất vùng quanh năm hương khói nghi ngút. Anh xin gặp thượng toạ trụ trì mà thưa rằng: "Bạch thầy, chùa ta lớn nhất vùng, ngày nào cũng có hàng trăm tín đồ đến thắp hương. Phàm là người dâng hương, ai cũng có tấm lòng thành cúng quả. Chùa lớn như chùa ta, thiết tưởng cũng nên có chút tặng phẩm khuyến khích người làm việc thiện. Con có mang theo ít lược của công ty. Thầy có thư pháp hơn người, xin viết lên lược ba chữ "Lược tích thiện" làm tặng phẩm. Món quà này thật nhiều ý nghĩa". Nhà chùa nghe ra, cũng hứng thú và mua liền 100 chiếc lược làm quà.

    Như vậy, trong ba người bán lược cho sư, công ty đánh giá họ thế nào?

    Người thứ nhất thuộc mẫu bán hàng cổ điển, cần cù nhẫn nại và kiên trì. Người thứ hai có năng lực quan sát, suy đoán sự việc, dám nghĩ dám làm. Còn người thứ ba, anh ta nghiên cứu phân tích kỹ nhu cầu và tâm lý của đám đông, có ý tưởng tốt, lại có giải pháp cụ thể nên đã mở ra một thị trường tốt cho sản phẩm. Ðây xứng đáng là người bán hàng giỏi của công ty. Anh ta đã được tuyển mộ làm phụ trách bán hàng.

    Nhờ có Lược tích thiện làm quà tặng mà một đồn mười, mười đồn trăm, dân chúng đổ về đây dâng hương rất đông, danh tiếng chùa càng lừng lẫy và phương trượng chùa đã ký hợp động mua hàng nghìn chiếc lược của công ty. Rõ ràng, ở một nơi tưởng như không có nhu cầu, nếu chịu khó quan sát, phân tích các mối quan hệ, sẽ có thể phát hiện nhu cầu hoặc tìm cách kích cầu để bán hàng.

    Câu chuyện của anh thật ý nghĩa, đọc bài này thấy thấm thía lắm anh ạ, em đang kinh doanh mảng đèn chùm cao cấp, đang phấn đấu để làm tốt hơn trong công việc.... cảm ơn anh nhiều.

     

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn remcuaminhdang vì bài viết hữu ích
    Khongtheyeuemhon (28/11/2018)
  • #417234   01/03/2016

    toanlong123
    toanlong123
    Top 500
    Mầm

    Hà Nội, Việt Nam
    Tham gia:07/07/2015
    Tổng số bài viết (132)
    Số điểm: 860
    Cảm ơn: 4
    Được cảm ơn 37 lần


     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn toanlong123 vì bài viết hữu ích
    Khongtheyeuemhon (28/11/2018)
  • #460770   12/07/2017

    Thanh241994
    Thanh241994
    Top 500
    Lớp 1

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:02/06/2017
    Tổng số bài viết (202)
    Số điểm: 2768
    Cảm ơn: 28
    Được cảm ơn 76 lần


    Cảm ơn những câu chuyện của bạn nhé, trong thời buổi kinh tế thị trường hiện tại thì bất cứ thứ gì cũng có thể trở thành hàng hóa kinh doanh, buôn bán (mình nói là hợp phá[ nhé), tùy thuộc vào cách mình đánh giá cũng như tự tạo ra thị trường cho mình, hồi trước thì phương châm là bán những gì người ta cần, theo mình nghĩ ở hiện tại là bán những gì mình có, chủ yếu phụ thuộc vào cách tiếp cận, quảng bá, tạo ra xu hướng của sản phẩm.

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn Thanh241994 vì bài viết hữu ích
    Khongtheyeuemhon (28/11/2018)
  • #502394   16/09/2018

    NgocHoLaw
    NgocHoLaw
    Top 150
    Lớp 5

    Hồ Chí Minh, Việt Nam
    Tham gia:03/09/2018
    Tổng số bài viết (556)
    Số điểm: 6728
    Cảm ơn: 3
    Được cảm ơn 298 lần


    Có một Ông chủ nọ giàu có ...định cho người lái xe của mình 1 tỷ đồng nhưng bị người lái xe từ chối, câu trả lời khiến ông bất ngờ...

    Ông chủ giàu có thấy nhân viên lái xe của mình đã làm việc chăm chỉ trong nhiều năm. Vì muốn người lái xe này vẫn có một cuộc sống ổn định khi về hưu, nên ông chủ này đã đưa cho người lái xe tấm séc trị giá 1 tỷ đồng.

    Không ngờ lái xe này đã trả lời, “Không cần đâu ạ, trong tay tôi cũng đã có hơn chục tỷ đồng rồi”. Ông chủ giật mình hỏi: “Anh làm lái xe, lương của anh chỉ có 5 triệu đồng một tháng, làm sao lại tích cóp được nhiều tiền như vậy?”

    Lái xe trả lời: “Trong suốt quá trình lái xe, khi ông ngồi ở đằng sau gọi điện và nói là sẽ mua đất ở đâu, tôi cũng mua một ít, ông nói mua cổ phiếu nào, tôi cũng mua một ít, hiện nay ước tính tôi cũng đã có hơn 10 tỷ đồng rồi.”

    Qua câu chuyện ngắn này chúng ta có thể thấy khi chúng ta đi cùng triệu phú chúng ta có thể kiếm tiền triệu, đi cùng tỷ phú chúng ta có thể kiếm tiền tỷ. Một cậy rơm rạ hoàn toàn không đáng giá một xu, nhưng nếu như nó được dùng để buộc một mớ rau cải thì nó sẽ có giá của một mớ rau cải. Nếu như nó được dùng để buộc cua biển, thì nó lại có giá đắt đỏ ngang với cua biển.

    Nếu như chúng ta ở cùng với những người có lối sống tích cực thì chúng ta cũng suy nghĩ tích cực, nhưng nếu chúng ta sống cùng người tiêu cực, thì chúng ta sẽ suốt ngày than trách số phận hẩm hiu.

    Có người nói rằng, cuộc đời của mỗi con người có 3 thứ may mắn nhất: Khi đi học gặp phải thầy giáo tốt, khi đi làm gặp phải tiền bối tốt, khi lập gia đình gặp phải người bạn đời tốt.

    Đôi khi chỉ cần một nụ cười, hay một câu nói cũng đủ để tạo ra sự khác biệt cho cuộc sống của chúng ta, và khiến nó trở nên ý nghĩa hơn.

    Điều bất hạnh nhất của chúng ta là sống với những người có lối nghĩ tiêu cực, không có kiến thức sâu rộng và cái nhìn toàn diện, điều này sẽ khiên cho cuộc sống của của ta trở nên nhạt nhẽo và vô vị.

    Có câu nói rất hay rằng, “Bạn là ai không quan trọng, mà quan trọng là bạn ở cùng với ai!”

     

     
    Báo quản trị |  
    1 thành viên cảm ơn NgocHoLaw vì bài viết hữu ích
    Khongtheyeuemhon (28/11/2018)